← Quay lại trang sách

- II - CLÉOPÂTRE HOÀNG HẬU AI CẬP

Thời kỳ mà nước ta, nhà Triệu bị nhà Hán sang đánh lấy nước và đổi Nam Việt thành Giao Chỉ quận, thì ở bên kia trời Âu, một người đàn bà đang làm nghiêng nước nghiêng thành cả một đế quốc chỉ vì sắc đẹp của nàng. Tên nàng đã lừng lẫy trong lịch sử, hồi 40 năm trước khi Chúa Jésus ra đời: đó là Cléopâtre, Hoàng hậu trẻ tuổi của xứ Ai Cập, vợ của Hoàng đế La Mã - Julius CÉSAR. Rồi khi César chết lại trở thành vợ của Đại tướng La Mã MARC ANTOINE.

Nhà văn sĩ triết học Pháp PASCAL, trong quyển Pensées, đã nói về nàng như sau đây: "Giả sử cái mũi của Cléopâtre ngắn hơn một chút, thì tất cả bộ mặt của trái đất sẽ bị thay đổi hẳn". Pascal muốn nói rằng tình yêu đôi khi có một nguyên do rất nhỏ nhưng có một hậu quả rất ghê gớm. Sắc đẹp tuyệt trần của Cléopâtre đã làm lung lay Đế quốc La Mã, suýt nữa làm xáo trộn cả Châu Phi, Châu Á, Châu Âu... và chỉ trong khoảng mươi, mười lăm năm thôi.

CLÉOPÂTRE VII là con gái của Vua AI CẬP PTOLÉMÉE AULETE. Nhà Vua chết, truyền ngôi lại cho em trai của nàng là PTOLÉMÉE XIV. Nàng muốn giành ngôi vị bị người em bắt đày đi xa. Nhưng khi nàng nghe tin Danh tướng La Mã CÉSAR, sau khi thắng trận lớn ở Pharsale, đánh bại được kẻ thù Pompée, đổ bộ lên hải cảng Alexandrie của Ai Cập định chiếm luôn xứ này thì Cléopâtre lập mưu kế để gặp César.

Cléopâtre soạn một giỏ áo mới may cho lính, nàng chui vào trốn dưới đống áo và sai bốn kẻ hầu hạ trung thành khiêng giỏ vào Tổng Hành Dinh của César.

Bốn người hầu thưa với César:

- Thưa Ngài, đây là giỏ áo của Công chúa Cléopâtre tặng Ngài ban cho binh sĩ.

César hỏi:

- Công chúa Cléopâtre đâu?

Đại tướng La Mã vừa hỏi xong thì bỗng dưng từ dưới lớp áo xếp đầy trong giỏ chui ra một nàng Công chúa diễm lệ tuyệt trần. César ngạc nhiên đăm đăm ngó nàng. Nàng có sắc đẹp quyến rũ mê hồn, nhoẻn một nụ cười tình làm điên đầu vị Đại tướng lừng danh nhất trong lịch sử từ xưa. César lẩm bẩm hỏi như điên như dại:

- Cléopâtre?... Nàng là Cléopâtre?...

Nàng sụp quỳ ngay bên chân César:

- Vâng, Cléopâtre... Người tôi tớ của vị Anh hùng La Mã.

Đêm ấy, Cléopâtre ở lại trong dinh của César và hôm sau nàng được lên ngôi Hoàng hậu xứ Ai Cập. Em nàng, Vua Ptolémée, chống lại César liền bị giết chết.

Cléopâtre đóng đô ở Alexandrie để được gần người yêu. Vì yêu nàng, César không chiếm đóng Ai Cập nữa và còn giúp nàng xây dựng xứ sở. César mê Cléopâtre, ngày đêm cứ quấn quít bên cạnh nàng không rời xa nửa bước. Ngài ở luôn đó trên ba tháng thì Hoàng hậu Cléopâtre thọ thai.

César kéo quân về La Mã, được dân chúng hoan hô nhiệt liệt và được tôn lên làm Hoàng Đế. César liền cho gọi Cléopâtre qua La Mã ở với Ngài. Ngài cho đúc một pho tượng của Cléopâtre dựng trong Đền thờ Nữ thần Venus. Ở La Mã được sáu tháng, Cléopâtre trở về Ai Cập, sanh được một con trai, con của César mà nàng đặt tên là Césarion.

Rồi Hoàng đế César chết Cléopâtre lúc bấy giờ mới 24 tuổi. Nàng vô cùng đau xót, ngày đêm đóng cửa ở trong cung điện không bước ra ngoài.

Nhưng nàng lại được tin Đại tướng Marc Antoine, cũng là một vị anh hùng quắc thước của Đế quốc La Mã, được phái đi chinh phục các nước Miền Đông, bắt đầu là Ai Cập. Antoine kéo chiến thuyền đổ ngay trước cửa biển Alexandrie, sắp lên lấy thành, Cléopâtre quyết xoay ngược tình thế. Hết sức tham lam, nàng nuôi hoài bão lấy sắc đẹp để quyến rũ Antoine, rồi dùng Antoine đánh lại Đế quốc La Mã, xâm chiếm cả Châu Phi và Châu Á, để thu hết thế giới về trong tay nàng, để nàng sẽ truyền ngôi báu cho con là Césarion, con trai của nàng và César.

Sự thực, chính Cléopâtre vẫn tưởng nhớ đến César, quyết để cho con trai của nàng và của César ngày sau nối nghiệp lớn của nhà Đại Anh hùng, làm bá chủ hoàn cầu. Chớ Cléopâtre thật tình không yêu Antoine, nhưng nàng quyết lấy sắc đẹp để quyến rũ vị Đại tướng này làm tay sai cho nàng.

Antoine là một người lực lưỡng, to lớn, tóc quăn xuống đến cổ như vị thần Apollo, râu xồm xoàm, ngực rộng, vai to, 50 tuổi.

Khi được tin chiến thuyền của Antoine kéo vào cửa biển Alexandrie để xâm chiếm Ai Cập, Cléopâtre liền xuống chiếc du thuyền của nàng và sai quân hầu mời Đại tướng Antoine đến Hoàng hậu thết đại yến tiếp tân. Antoine bước vào du thuyền của Cléopâtre thì thấy nàng nằm lả lơi trên một chiếc nệm hoa, điệu bộ ẻo lả gần như bức tượng khỏa thân của Thần Vệ nữ.

Hoàng hậu nở một nụ cười... đôi mắt huyền mơ... Antoine bất giác ngã gục xuống cạnh nàng. Thế là trong một phút đê mê ấy, lịch sử xứ Ai Cập lại bắt đầu biến chuyển...

Nàng đãi một bữa tiệc phi thường gồm toàn những cao lương mỹ vị mà Antoine chưa hề dùng đến bao giờ: nguyên một con công lớn đứng xòe cánh trên đĩa ở giữa bàn, đó là con công đã làm thịt rồi, khách chỉ cần khẽ nhổ lông ra là ăn được ngay, chung quanh đĩa có mười hai trứng công; ngỗng nấu với sữa dê và mật ong; heo luộc nguyên một con đứng trên bàn, nhưng khi lấy dao xẻ cái bụng heo thì trong bụng heo bay ra hai con hạc trắng còn sống; cừu cũng nguyên con nhưng rô ti một nữa, luộc một nữa; các thứ nấm hương xào với lưỡi chim. Rượu thì toàn rượu thơm đựng trong bình bằng vàng, bằng ngọc thạch tiện thành hình Vệ nữ.

Trong bữa tiệc có đờn ca múa hát. Tiệc xong Antoine đã say mèm, cười sằng sặc hỏi Cléopâtre:

- Hoàng hậu có thể đãi một bữa tiệc khác, mắc tiền hơn và những món ăn lạ hơn nữa không?

Cléopâtre muốn tỏ cho vị Đại tướng La Mã biết kho vàng của Triều đại Ptolémée, mấy đời làm Vua ớ Ai Cập là vô tận. Nàng liền sai nữ tì mang lên một ly giấm thật chua đặt trên bàn. Nàng gỡ một chiếc hoa tai to và đỏ rực bằng ngọc lưu ly mà nàng đeo tòn ten, óng ánh dưới ngọn đèn pha lê. Nàng bỏ chiếc hoa tai ấy vào ly giấm, viên ngọc bị giấm chua làm mất màu đỏ tươi và dần dần chỉ còn màu trắng nhạt. Nàng nhìn Antoine:

- Đấy Ngài thấy không, chiếc hoa tai của em bằng ngọc lưu ly trị giá sáu ngàn con bò... Bây giờ nó đã chết. Em còn một chiếc nữa đây, Ngài muốn em bỏ nốt vào ly giấm nữa không?

Antoine kinh ngạc, trố mắt nhìn Cléopâtre chưa biết trả lời cách nào được, thì vị Hoàng Hậu trẻ tuổi và đẹp lộng lẫy đê mê mĩm cười gỡ chiếc hoa tai kia nữa, bỏ vào ly giấm...

Nàng nhoẻn một nụ cười duyên bảo vị Đại tướng La Mã:

- Thân em đây cũng như viên ngọc đó vậy, nếu Ngài muốn em tan vào giấm để vui lòng Ngài, em sẽ tan ngay.

Antoine liền ôm lấy nàng, gục đầu vào lòng nàng say mèm, lẩm bẩm mấy tiếng như kẻ mất hồn mất vía:

- Hay là anh... sẽ tan... trong lòng... em??

Đêm ấy tiệc đã tan, trong chiếc du thuyền còn leo lắt ngọn đèn nhựa, Cléopâtre nằm uể oải trên chiếc nệm hoa, đôi mắt nhìn lên ngôi sao Vệ Nữ đang lấp lánh trên mui thuyền, bên cạnh Đại tướng La Mã Marc Antoine nằm ngủ say như chết. Áo chiến bào bằng sắt của chàng đã cởi bỏ dưới đôi chân mũm mĩm của ai kia, cô vợ góa tuyệt đẹp của César...

Marc Antoine, viên dũng tướng của La Mã, sau một đêm say sưa bên cạnh Hoàng hậu Ai Cập, đã hoàn toàn bị nàng chinh phục. Sách Tàu xưa có câu danh ngôn: "Nhi nữ tình trường, anh hùng khí đoan". Đại tướng Marc Aontoine đã ngã vào trong lòng Cléopâtre thì còn gì chí khí anh hùng của chàng nữa? Chàng đã lãnh nhiệm vụ của La Mã kéo đại binh qua chiếm thành Alexandrie. đánh lấy Ai Cập, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, dè đâu chưa đổ bộ lên hải cảng Alexandrie, chàng đã bị đôi mắt đa tình của Hoàng hậu Ai Cập thu hút hết tinh thần của chàng, làm cho chàng say mê điên đảo. Các bạn hãy xem pho tượng của Antoine hiện còn để trong Bảo tàng viện của Tòa Thánh Vatican, với nét mặt anh hùng quắc thước thế kia của một vị Đại tướng lừng danh trong lịch sử La Mã, vậy mà chàng đã phải quỳ lụy bên chân một "nhi nữ" đào tơ liễu yếu.

Mặc dầu ở La Mã Antoine đã đính hôn với Fulvia rồi, Cléopâtre vẫn tuyên bố làm lễ thành hôn ờ Ai Cập với chàng. Lễ thành hôn của Hoàng Hậu và Đại Tướng được tổ chức vô cùng lộng lẫy, suốt mấy ngày đêm đại hội liên hoan khắp cả đô thành. Nơi mấy ngã tư đường phố, từ cá vòi phông ten rượu chảy ra cho dân chúng uống tha hồ. Hàng vạn người được Hoàng Hậu đãi ăn uống say sưa, rồi đờn ca múa hát vang dậy cả non nước của triều đại Ptolémée... Nhưng thật ra đâu phải vì Cléopâtre khắn khít tình duyên với Marc Antoine. Nàng chưa mãn tang César Đại Đế, nàng mới có 24 tuổi, và đứa con trai quý của nàng với César hãy còn bé bỏng. Nàng không sao quên được César, bậc vĩ nhân thông minh tuyệt vời, anh hùng muôn thuở. César nghệ sĩ, thi sĩ đa tình và đa cảm mà nàng đã yêu mê đắm đuối, dâng hết cả tuổi trẻ cho chàng, dâng hết cả quê hương Ai Cập cho chàng César mà chàng đã mất sớm, nàng đau xót biết bao. Cho nên bây giờ nàng quyết định làm sao lấy hết cả Châu Âu, Châu Á, Châu Phi, cả Đế quốc La Mã để làm một Đế quốc vĩ đại cho đứa con trai độc nhất, 3 tuổi, Césarion - đứa con trai yêu dấu của nàng và của César.

Marc Antoine chỉ là phương tiện để nàng sử dụng để thực hiện tham vọng lớn lao kia.

Cléopâtre đã thành công được giai đoạn đầu, ngay từ khi Đại tướng La Mã kéo đoàn chiến thuyền oai vệ vừa mới cập bến Alexandrie. Marc Antoine đến với nhiệm vụ lấy thành và xâm chiếm Ai Cập nhưng bây giờ đây Hoàng Hậu đã dùng sắc đẹp mà chinh phục được chàng, không những nàng giữ vững được giang san Ai Cập, mà còn dùng chàng để chinh phục các nước Phương Đông nữa.

Sau lễ thành hôn, tới Mùa Xuân, Cléopâtre bảo Marc Antoine kéo đại binh qua đánh Ba Tư và Ấn Độ. Nàng cho một đội binh Ai Cập đi với binh lính La Mã, một đoàn lạc đà, một đoàn xe để chở khí giới và lương thực. Marc Antoine - Đại tướng La Mã, bây giờ đã thành ra Đại tướng của Cléopâtre, đi chinh phục những Đế quốc mới ở Á Châu cho nàng. Nàng muốn Antoine đem về cho nàng những kho tàng vàng ngọc châu báu của Ba Tư và Ấn Độ.

Nhưng tình hình chiến sự không làm thỏa mãn được tham vọng của nàng. Các dân tộc Cận Đông đã liên kết với nhau để chống cự lại Marc Antoine. Chàng đã vượt qua sa mạc mênh mông của Arabie, nhưng khi đến đóng trại nơi biên giới Ba Tư thì liền bị đoàn quân kỵ mã Scythes đến đánh tan hoang. Quân Ba Tư lại cướp lấy gần hết các đồ hành lý và lương thực của đoàn quân La Mã - Ai Cập khiến cho binh lính của Marc Antoine chết đói, chết khát, trở nên điên cuồng chém giết lẫn nhau.

Marc Antoine buồn bã đem quân về Alexandrie và chỉ uống rượu suốt ngày để quên cái nhục lớn ấy. Nhưng Hoàng hậu Cléopâtre không hề nản chí. Không chinh phục được Ba Tư, Ấn Độ thì nàng quyết đánh lấy La Mã. Nàng tạm bỏ Châu Á để quay sang Châu Âu. Thật là từ Thượng cổ chưa có vị Đại tướng nào chớ đừng nói đến đàn bà lại có tham vọng quá lớn lao và điên cuồng đến thế. Nàng sắp đặt liên kết với các nước nhỏ Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ để đánh La Mã. Hoàng đế AUGUSTE được tin ấy liền bày binh bố trận để canh phòng La Mã.

Hoàng đế Auguste là người thế nào? Nối nghiệp cho Đại đế César, OCTAVE (tức Auguste) cháu của César lúc mới kế vị chỉ là một cậu thanh niên ốm yếu. Mặt mũi thì lác ăn, ngứa ngái cứ gãi hoài, răng thì thúi hết, tóc thì rụng hết, đi cà thọt phía bên trái, người ốm tong ốm teo, trông như anh chàng cùi. Đã vậy ông còn bị bệnh đau gan, đau ruột, nước da xanh nhờn, lúc nào ông cũng mặc hai ba chiếc áo bện lông cừu trùm kín cổ, bịt kín tai mà vẫn hay nhức đầu sổ mũi. Ông lại không ưa trang sức như César, không bao giờ tắm rửa, ngồi trên ngai vàng mà cứ gãi sột sột khắp mình mẩy không biết mỏi tay.

Ấy thế mè Hoàng đế Auguste của Đại Đế quốc La Mã lại là một bậc vĩ nhân tài tình của lịch sử. Được tin chiến thuyền của Cléopâtre và Marc Antoine kéo đến hãm thành La Mã, Hoàng đế Auguste đem binh ra đánh một trận làm tan tành hết lực lượng quân thù. Marc Antoine kéo tàn binh về Alexandrie và cũng chỉ uống rượu say sưa suốt ngày để quên các cuộc bại trận đau đớn và nhục nhã.

Hoàng đế Auguste quyết sang Ai Cập để bắt giết Marc Antoine, viên Đại tướng phản bội. Được tin, Cléopâtre liền tổ chức lại quân đội, củng cố các thành trì, tăng cường phòng thủ Hải cảng Alexandrie. Nàng không nhờ cậy nơi sức của Marc Antoine nữa, nhưng nàng cũng không bỏ chàng.

Một hôm Hoàng hậu Cléopâtre đang ngồi trên ngai, chủ tọa một buổi đại triều quyết định việc chống giữ thành trì. Chung quanh nàng có đủ bá quan văn võ, ai nấy đều tôn kính nàng và sợ sệt vì sắc đẹp của nàng diễm lệ và uy nghi. Những cung nữ quỳ hai bên cầm quạt quạt cho nàng và dâng rượu lên cho nàng. Đại tướng Marc Antoine từ ngoài vén bức màn gấm treo trước cửa điện bước vào. Chàng say rượu, đi ngả qua ngả lại không vững, mặt đỏ gay, nước dãi nhểu lòng thòng nơi miệng. Chàng vịn vào cột đá cẩm thạch bước không được nữa, cất tiếng lè nhè hỏi:

- Hoàng hậu yêu quý của ta ơi! Chừng nào Octave qua đây? Liệu ta có đủ sức đánh nó không?

Trước mặt các quan triều thần, Cléopâtre vẫn tỏ vẻ hiền lành, nhoẻn một nụ cười duyên dáng đáp:

- Đại tướng cứ về phòng nghỉ, uống rượu, chơi với bạn bè. Việc bảo vệ Alexandrie nay để mặc ta.

Nàng biết không còn dùng được Marc Antoine nữa rồi. Chàng đã hoàn toàn hư hỏng vì quá mê nàng, nhưng nàng cứ để yên chàng đấy không nỡ ghét bỏ và cũng không yêu. Nàng vẫn đeo đuổi tham vọng để cho đứa con trai của nàng và César một đế quốc to lớn xứng đáng với uy danh của một vị Đại Đế. Nàng có nghĩ đến chuyện lần này dùng sắc đẹp lộng lẫy của nàng để chinh phục Hoàng đế Auguste không? (Hay là Auguste muốn lợi dụng nàng chăng?) Lịch sử không có nói rõ. Nhưng có điều lạ là trước khi hàng binh, Auguste có phái một viên sứ giả đến liên lạc với nàng. Hoàng đế chỉ yêu cầu nàng trao trả Marc Antoine lại cho La Mã, còn nàng vẫn giữ được ngôi báu Ai Cập và Triều đại Ptolémée vẫn tiếp tục làm chúa tể xứ Ai Cập. Nếu không, Ai Cập sẽ bị La Mã xâm chiếm.

Muốn tỏ cho Auguste thấy Cléopâtre cũng là một vị Nữ chúa Anh hùng, nàng mĩm cười từ chối:

- Không! Ta quyết giữ Antoine không phải vì tình yêu, nhưng vì ta không muốn làm một việc phản bội. Ngươi về tâu với Auguste, nếu quân đội La Mã sang đây, ta sẽ sẵn sàng nghênh chiến.

Chiều hôm ấy, trong lúc nàng còn đang thảo luận chiến lược phòng thủ với các tướng lãnh Ai Cập, Marc Antoine lại thất thểu đi vào phòng hội nghị, mồm sặc mùi rượu, hỏi nàng:

- Có tin gì lạ không?

Cléopâtre trả lời:

- Không... chẳng có gì cả.

Cléopâtre sai người thân tín mang cậu bé Césarion qua giấu bên Ấn Độ, để một mình nàng rảnh tay chống giữ thành trì Alexandrie, bảo vệ ngôi báu, kho tàng và bảo vệ dân tộc của nàng.

Octave (Hoàng đế Auguste) kéo binh qua hạ được Hải cảng Alexandrie sau một trận quyết liệt. Quân đội La Mã đổ bộ lên thành phố, nhưng Cléopâtre nhất định không chịu đầu hàng. Nàng đã cho xây một ngôi mộ nguy nga cao lớn như một lâu đài, nàng vào đó với các cung nữ và truyền lệnh khóa chặt then cửa lại.

Antoine còn ở lại trong Cung điện Hoàng hậu. Vừa biết tin Alexandrie thất thủ, chàng bèn cởi áo sắt, lấy gươm rạch bụng. Chàng còn thò tay vào moi hết ruột gan ra. Chàng có sức mạnh phi thường, mặc dù máu chảy lai láng, gan ruột còn dính lòng thòng nơi bụng nhưng chàng vẫn chưa chết. Chàng nằm yên tĩnh trên nền gạch hoa. Sực có quân lính đến bảo:

- Thưa Đại tướng, Hoàng hậu cho mời Ngài đến nơi trú ẩn gấp.

Antoine ngồi vùng dậy, cười vui vẻ:

- Hoàng hậu gọi ta ư? Ha, ha. Thật là phúc đức cho ta vậy! Ta đã sống vì nàng, giờ đây ta được nàng gọi đến để chết bên chân nàng. Ta vui lòng đến ngay.

Nói dứt lời, Antoine chống hai tay lên gạch cố lấy sức đứng dậy, và nhờ hai tên lính đỡ chàng đi đến với Cléopâtre. Một đàn ruồi bu đen nghịch nơi vết thương còn chảy máu ở bụng, chàng lấy tay xua đuổi nhưng chúng vẫn không bay đi lại còn đậu cả trên khúc ruột gan đeo lòng thòng chỗ bụng. Dân chúng hai bên hàng phố đổ xô ra coi cảnh tượng ghê rợn ấy, cả quân lính của Hoàng đế Auguste.

Thấy Antoine đến, Cléopâtre bảo với các cung nữ:

- Ta không muốn để Antoine bị chết nhục trong tay Octave. Chàng phản bội Đế quốc La Mã, nhưng chàng trung thành với ta. Ta không yêu chàng, nhưng ta kính trọng người trung tín.

Nói xong, nàng bảo các cung nữ mở cửa mả cho Antoine vào. Nhưng vì then cửa đóng chặt quá, các bàn tay yếu ớt của cung nữ không thể nào mở then được. Nàng truyền lệnh leo lên nóc mồ cao thả một sợi dây sắt xuống cho Antoine bám lấy đó mà leo lên, nhưng đến nửa chừng chàng té xuống. Cléopâtre truyền lệnh cho binh sĩ ở ngoài buộc dây sắt vào thân Đại tướng để nàng cùng các cung nữ kéo lên. Dân chúng và binh lính bên ngoài đông nghẹt đã chứng kiến cảnh tượng phi thường ấy. Kéo Antoine vào được trong ngôi mộ rồi, Antoine còn mĩm cười nhìn nàng và nói:

- Cám ơn Hoàng hậu! Ta được chết vẻ vang trước mặt nàng. Ta được tin Octave muốn thỏa hiệp với nàng, nhưng ta khuyên nàng, hãy coi chừng hắn. A! Cléopâtre! Cléopâtre! Đáng lẽ nàng được sung sướng... Đáng lẽ nàng phải được làm Chúa tể hoàn cầu. Cléopâtre! Cléopâtre!

Dứt lời, Antoine tắt thở. Cléopâtre cho khâm liệm chu đáo. Vừa xong thì một vị quan hầu leo được vào báo tin cho nàng biết Octave đã cho người tìm được Césarion và đã giết chết. Nghe vậy nàng tức giận vô cùng, nhưng vẫn bình tĩnh như thường. Nàng truyền cho cung nữ đem một giỏ trái sung chín, là thứ trái cây mà người Ai Cập lúc bấy giờ ưa dùng. Ở dưới đáy giỏ, nàng đã giấu mà không cho ai biết một con rắn Aspic - loại rắn độc nhất của Châu Phi, nó cắn là chết liền.

Cléopâtre mặc triều phục Hoàng hậu sặc sỡ muôn màu, đội mũ kim cương và đeo tất cả các châu báu vào đầy mình. Xong, nàng thò tay vào đáy giỏ mĩm cười bảo:

- Ta muốn lựa một trái sung chín.

Con rắn Aspic từ đáy giỏ trườn lên đã quấn vào tay nàng, bò lên cánh tay nõn nà của Cléopâtre và phóng đầu tới cắn ngay vào vú nàng một cái. Không đầy một phút, nàng đã ngã ra chết.

Hoàng đế Auguste không hay biết tin ấy. Buổi chiều, Ngài sai một vị sứ giả mời Cléopâtre tới tổng hành dinh. Sứ giả vào chỉ thấy Hoàng hậu Ai Cập nằm nhắm mắt với một nụ cười trên môi. Sắc đẹp lộng lẫy của nàng vẫn không phai mờ.

Cléopâtre bèn cho chạm một pho tượng của Cléopâtre với con rắn Aspic quấn vào cánh tay, rồi cho chở pho tượng ấy về La Mã. Có tin đồn trước rằng, Cléopâtre đã bị bắt, dân chúng La Mã nô nức tưởng đâu Octave sẽ giải Hoàng hậu Ai Cập còn sống làm tù binh để đi diễu qua các phố. Cho nên, khi nghe quân đội của Octave về, dân chúng La Mã kéo ra đứng chật hai bên đường để xem mặt Cléopâtre. Nhưng khi dân chúng thấy binh sĩ khiên bức tượng Cléopâtre với khuôn mặt diễm lệ, oai nghi và con rắn Aspic quấn trên tay thì ai nấy đều cảm động, thương tiếc một trang quốc sắc thiên hương đã chết oanh liệt vì tổ quốc của nàng.

Pho tượng của Cléopâtre được dân chúng La MÃ chiêm ngưỡng và lịch sử cho rằng, mặc dầu Cléopâtre thất bại, nàng vẫn đã chinh phục được trái tim của mấy triệu người La Mã.

Chỉ nhìn thấy bức tượng của Hoàng hậu Ai Cập, thanh niên La Mã cũng cảm thấy say mê. Họ kéo nhau sang xứ sở của Cléopâtre để thưởng thức sắc đẹp của phụ nữ Ai Cập. Từ đấy, họ chỉ vui say bên xứ người, không còn nghĩ đến đất nước quê hương. Tinh thần dân tộc của người La Mã trở nên nhu nhược, nên chẳng bao lâu La Mã bị các nước lân cận đem binh xâm chiếm, La Mã bị thất bại chua cay.

Tuy Cléopâtre chết đi, thân hình kiều diễm của nàng đã chôn vùi dưới ba tấc đất song sắt đẹp lộng lẫy của nàng vẫn còn phảng phất trên dương gian và đã làm cho Đế quốc La Mã phải điêu đứng đến nỗi phải sụp đổ tan tành.