← Quay lại trang sách

HÀNG BẮP

Cư bỗng hỏi:

-Hình như nhà em ngày xưa, năm nào cũng trồng bắp phải không?

Sa nhìn Cư một cách ngạc nhiên.

Anh giải thích:

-Tại lần nào đến thăm, em cũng đem bắp rang ra đãi

Sa hỏi lại:

-Vậy sao?

Cư gật đầu, nói thêm:

-Có lần em còn bưng ra một rổ bắp mới nấu nóng hổi, ăn kèm với một tô đu đủ mắm!

Sa lại hỏi:

-Vậy sao?

Cư lại gật, lại nói:

-Anh còn được ăn chè bắp nấu với đường thốt lốt ở nhà em. Chắc lúc đó em đã bắt đầu thương anh, nên chén chè của anh được chan nước cốt dừa ngập mặt.

Sa cười, hỏi tiếp:

-Còn gì nữa không?

Cư hỏi lại:

-Về cái gì? Chuyện của tụi mình hả?

Sa lắc đầu:

-Về bắp!

Cư suy nghĩ một lát rồi nói:

-Hết rồi! Mà em chưa trả lời câu hỏi của anh đó!

Rồi chàng lập lại:

-Có phải nhà em năm nào cũng trồng bắp?

Sa cười:

-Chắc vậy! Trong trí nhớ của em, cây đà gác ngang nhà bếp lúc nào cũng có mấy túm bắp treo đầy. Mỗi lần sai em bắt ghế lấy bắp xuống lảy để rang, má lại dặn:

-“Lấy phía tay trái nghe hông?”

Cư hỏi:

-Sao vậy?

Sa giải thích:

-Đó là bắp cũ, bắp mới nằm phía tay phải.

Rồi cô hỏi:

-Anh có được em mời ăn bắp nướng tại rẫy chưa?

Cư lắc đầu, giọng tiếc rẻ:

-Chưa! Hôm nào mời đi!

Sa cười:

-Anh còn ở chơi lâu hông? Có chờ tới mùa bắp được hông?

Cư hỏi:

-Bao lâu mới tới mùa bắp?

Sa đáp:

-Cỡ ba tháng nữa lận!

Cư ngậm ngùi:

-Vậy là hụt rồi! Thôi chờ lần sau vậy! Năm sau em nhớ gọi điện cho anh hay khi bắt đầu trồng bắp nghe!

Sa gật đầu.

Năm sau, Sa đi tìm cho bằng được giống bắp Nù ba đuôi ngày xưa rồi đem về trồng trên miếng rẫy phía sau nhà. Loại bắp nầy hột nhỏ, vỏ mềm, nướng ngon hơn mấy loại bắp khác.

Mấy hạt bắp vừa chui đầu lên khỏi mặt đất, Sa đã gọi điện giục Cư:

-Ê! Bắp trồng rồi đó, về lẹ lên!

Cư nôn nao quá! Chưa ăn mà vị bắp nướng thoa mỡ hành đã làm nước miếng ứa ra ngập miệng.

Ngày Cư về, chồng Sa ra đón anh tận phi trường Tân Sơn Nhất.

Cư không dám hỏi Sa đâu. Chồng Sa cũng không dám nói.

Ngay chiều hôm đó, chồng Sa dắt Cư ra rẫy, chỉ tay vào một hàng bắp duy nhứt còn lại rồi nói:

-Bả cứ trối hoài, biểu phải chừa lại một hàng bắp cho anh