← Quay lại trang sách

Đi Xem Đom Đóm.

Tháng tư, cuối mùa xuân, rủ nhau rời Đài Bắc đi ra ngoại thành sáu mươi tám ki lô mét xem đom đóm trên những cỏ ruộng vùng quanh sườn núi ven biển Tam giác Đông Bắc, chạy qua Đạm Thủy hoặc bắt xe phía thị trấn cổ Cửu Phân ngồi thêm mười lăm cây số đường về ngôi nhà nghỉ giữa vùng ven. Đèn đom đóm như một rừng theo gió.

Đó là tôi tưởng tượng thế, vì tôi đã từ chối chuyến đi đó để chạy xe về hướng ngược lại, một núi khác ít ánh đèn. Tôi không thích đom đóm và tôi cũng không thích những chuyến đi quá tiện nghi.

Tháng mười hai sắp đến, lại có người rủ tôi đi xem đom đóm, một thứ sâu đóm bò từ bìa rừng ra, đuôi phát sáng vào lúc 5 giờ 45 phút chiều, đều đặn. Sáng xanh lên một cách bất cần và hoảng hốt trong chập choạng tối.

Người Đài Bắc không tôn sùng đom đóm, chẳng qua đấy là một hành vi yêu đương, rời quầng sáng chói chang thành phố về chốn tối, tắt đèn một cách hợp lý. Người mang đóm ra như một cơn "gáy" lãng mạn lúc chập tối, để dọn sẵn mình cho đêm yêu đương (đó cũng là tôi tưởng tượng ra, vì tôi không cho họ cơ hội (gáy) của một con trống!).

Vì sao đóm sáng, vì hấp dẫn giới tính, tìm bạn tình giao phối trong mùa, vì ánh sáng giống một lời mời, giống một lời tỏ tình. Giống như là nói, anh yêu em.