← Quay lại trang sách

- 7 - Gãy chân

Đi nhậu về, chồng bị tai nạn xe máy gãy chân, phải nằm một chỗ. Chân bó bột cứng đờ, nặng chịch. Mọi việc đều có vợ ở bên giúp đỡ.

Khuya. Bỗng chồng lăn lộn rồi ngã nhào từ trên giường xuống đất, cái chân lành bị chân bó bột đập mạnh làm sưng vù, tím bầm. Vợ chòang dậy, hỏi: anh sao thế, sao lại ngã thế? Vẫn chưa hết hốt hỏang, chồng trả lời: nằm mơ, thấy đang ngồi trên đường rầy, xe lửa hú còi đến gần rồi mà không sao chạy được! Lại hỏi: làm gì mà ngồi trên đường rầy? – Ngồi nhậu với bạn, tụi nó thấy xe lửa tới đứa nào đứa nấy bỏ chạy mất tiêu!

* Bước hụt

Anh chị sống với nhau đã lâu. Vui có mà buồn cũng không ít. Cuộc sống cứ nhàn nhạt, bằng lặng trôi qua. Vất vả qua đi, các con lớn dần… Một ngôi nhà khang trang, đồ đạc mỗi ngày một mới hơn, đầy đủ hơn. Anh cũng vắng nhà nhiều hơn. Một lần lên lầu vào phòng ngủ, vô tình chị thấy anh đang ngồi đếm tiền, những cọc tiền 100 ngàn còn mới. Nhìn thấy chị, bất giác anh xoay người khom lưng che gói tiền…

Bước nhanh ra khỏi phòng và đi xuống, chị chợt nghĩ, sao bậc cầu thang nhà mình dạo này cao thế không biết…

* Thánh Gióng ngày nay.

Vợ đi có việc, thi sĩ * ở nhà trông con gái mới 3 tháng tuổi. Cô nhỏ bú bình xong nắm u ơ một mình… rồi buồn ngủ. Nó ọ ẹ và khóc ré lên. Thi sĩ vụng về dỗ nhưng nó không nín. Nó đã quen nghe tiếng mẹ ru nhè nhẹ…

Lúng túng, thi sĩ bèn đọc thơ. Chàng đọc mấy bài thơ mới sáng tác đêm qua, giọng như đang trình diễn trong Ngày Thơ vậy. Cô nhỏ nín bặt rồi khóc lớn hơn. Thi sĩ lại đọc thơ… Bỗng dưng cô nhỏ mở miệng gào lên “Xin lỗi, chịu hổng nổi!!!”

[*] Ví dụ như thi nhơn Bùi Chát, chẳng hạn.