← Quay lại trang sách

Q.6 Chương 2 Điều tra.

Chương 2: Thăm dò Ánh đèn huỳnh quang trắng dọc theo trần nhà đã tắt. Trà Tiên đi dọc theo hành lang tiến vào hiện trường vụ án cái chết của Tang Nguyên.

Vào sáng ngày hôm qua, Kình Điểu trò chuyện với Tang Nguyên ngay tại chỗ này, nhưng bây giờ hai người đã rời xa trần gian.

Nếu như Kình Điểu còn sống, Trà Tiên không cần tốn nhiều sức để làm rõ vụ án. Vị cảnh sát này tuy chỉ có thực lực cấp giấy,nhưng năng lực "phản quang thị giác" của hắn cực kì thuận tiện khi thu thập chứng cứ. Ngoài ra bởi vì hắn còn tham gia điều tra trước khi trò chơi của Thiên Nhất kết thúc, nên thông tin do hắn cung cấp sẽ vô cùng có giá trị,

Trên thực tế, Thiên Nhất ban đầu không có ý định giết chết Kình Điểu. Theo hắn phỏng đoán, thời gian HL biết được hắn đang ở chỗ này cộng với Trà Tiên đuổi kịp đến đây cũng phải mất hơn một tuần hoặc thậm chí lâu hơn. Lúc đó, nhiều chứng sẽ mất đi tác dụng. Nếu giữ lại Kình Điểu sẽ làm cho trò chơi thú vị hơn.

Nhưng giống như hắn nói với mấy gã "người dọn dẹp": "Đáng lẽ Kình Điểu không cần chết. Nhưng bọn mày đã khiến tao thay đổi suy nghĩ trong vòng mấy giây trước đó."

Hoàn cảnh khi đó xoay chuyển chỉ trong chớp mắt.

Hôm đó, Thiên Nhất đã biết rõ bản thân bị theo dõi. Nhưng hắn vẫn chưa dự đoán được thân phận của bọn chúng. Sách đọc tâm có quy tắc và hạn chế riêng của nó,ngoài trừ những người có siêu năng lực ( không bao gồm người cải tạo) không thể phân tích được. Muốn có được tiếng lòng của người bình thường thì điều cơ bản là phải có tên của người kia.

Đây là một công việc tương đối phí sức. Ví dụ ngươi muốn theo dõi một nơi nào đó ở bên kia bờ đại dương chẳng hạn. Phương án một: ngươi có thể tùy ý chọn một tên phổ thông ở địa phương cần tìm. Sau đó mở ra sách đen xem thử người đó có còn ở đó hay không. Xác suất thành công phương án một rất nhỏ vì trên trái đất có rất nhiều người trùng tên. Phương án hai (tốt hơn): tìm những người nổi tiếngnhư Thống đốc, ngôi sao giải trí, v..vv. Nếu mặt mũi chính xác,tiếp theo, từ trong sách đọc nội tâm của họ để biết được những cái tên khác. Sau đó tiến hành móc nối lại với nhau thông qua mối quan hệ giữa người với người.Cuối cùng, tìm đến kẻ cần theo dõi.

Sau khi nhà sách di động của Thiên Nhất đến Hokkaido. Trong phạm vi khoảng một trăm dặm, hắn đã nắm tên của tất cả các người sống tại trong đó, ngoài trừ người qua đường không tính vào.

Mà sách đọc tâm chỉ là công cụ, nó không phải là năng lực của bản thân Thiên Nhất. Năng lực thực sự của hắn rất mạnh mẽ và phức tạp. Chúng ta có thể lý giải nó một phần như thế này: bất kể người nào đến vừa đủ gần Thiên Nhất, cho dù người qua cải tạo, người đột biến đến kẻ mang siêu năng lực. Cấu tạo thân thể, nguồn gốc năng lực kẻ đó đều nắm trong lòng bàn tay của Thiên Nhất. Cho dù ở xa một khoảng, ít nhất hắn cũng biết được sự có mặt của những người này.

Vào buổi sáng như mọi ngày, Thiên Nhất tỉnh dậy liền phát giác được có bốn gã siêu năng không đọc được tiếng lòng đang mai phục tại gần đó. Chỉ có điều hắn không biết được những gã này là "người dọn dẹp" do HL phái tới.

Nhưng khi Kình Điểu rời đi, bốn người trong tiểu đội C lập tức nhận ra Thiên Nhất vừa đi ra nhà sách. Sợ hắn chạy trốn, nên bọn hắn vội vã chạy đến. Lúc đó Thiên Nhất mới khẳng định bốn tên này là người đã tiến hành cải tạo cơ thể. Đội ngũ này thuộc về tiểu đội "người dọn dẹp" thuộc biên chế của HL.

Trong đầu Thiên Nhất ngay lập tức lấy hành động của Kình Điều cũng tiếng lòng của các cảnh sát khác kết hợp với tình huống trước mặt. Chỉ có mấy giây, Thiên Nhất đã phân tích ra được bên trong cục cảnh sát có một người mang siêu năng lực tên Tang Nguyên mang hai thân phận. Điều này có nghĩa là, Trà Tiên sẽ dính dáng vào vụ này càng sớm hơn.

Trong thời khắc đó,Thiên Nhất bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ. Hắn quyết định giết chết Kình Điểu để nâng cao độ khó của cái trò chơi thú vị này.

Để bảo đảm không có chút sơ hở nào, Thiên Nhất mới giết chết Tang Nguyên. Người này cũng là người siêu năng(1) như Kình Điểu, sách đọc tâm không cách nào thâm nhập vào nội tâm hai người bọn họ. Ngộ nhỡ chúng trao đổi tình báo quan trọng với nhau trong lúc đó, Thiên Nhất sẽ không thể biết được. Tốt nhất là diệt người bịt miệng để bảo đảm an toàn.

Trà Tiên đi vào nhà xác. Hiện trường án mạng đã bị phong tỏa, tất cả chứng cớ đều được bảo tồn. Tất nhiên, thi thể của Tang Nguyên và Kình Điểu được bộ phận pháp y của HL tiếp nhận.Cảnh sát bị đá ra khỏi cuộc điều tra lần này.

"Trước khi thiếu úy Tang Nguyên bị hại, ngài đã gọi điện cho hắn?" Trà Tiên vừa quan sát hiện trường vừa nói.

Đảo Mộc trả lời:"Đúng, thưa sếp. Nội dung liên quan đến việc liên lạc của tiểu đội C bị gián đoạn. "

"Ngài chắc phải biết vụ án dính đến Nghịch ThậpTự thuộc cấp bậc gì?"

Trà Tiên thuận miệng hỏi ra vấn đề,khiến Đảo Mộc ngay lập tức nổi da gà toàn thân. Sắc mặt hắn thay đổi, bởi trong lòng Đảo Mộc biết vấn đề này ẩn chứa tầm quan trọng đến chết người.

Đối với chuyện này, thiếu tá Đảo Mộc thực sự bất cẩn. Bản thân là cấp trên chi nhánh HL tại địa phương, hắn tất nhiên biết rõ nguy hiểm cấp sáu là gì. Nhưng hắn luôn khịt mũi coi thường mấy khái niệm mới ra được đời gần đây. Sau khi được Tang Nguyên báo cáo, Đảo Mộc điều tra tất cả vụ án liên quan đến "Nghịch Thập Tự" trong kho tài liệu. Hắn phát hiện kẻ như Thiên Nhất bất quá chỉ là một tên sát nhân cuồng thích giết người liên hoàn mà thôi. Người chết trong đó không có ai vượt quá cấp bậc cần thiết.

Đây là hậu quả do tự mình suy đoán bậy bạ về Thiên Nhất. Bỏ qua quá trình gây án mà chỉ quan tâm đến kết quả cuối cùng.

Đảo Mộc ban đầu không biết Trà Tiên, hắn tưởng Thiên Nhất có quan hệ tư nhân với vị hoàng tử này. Cho nên Trà Tiên mới lợi dụng thân phận hoàng tộc của chính mình lẫn quan hệ mới trong HL để tạo ra một cấp bậc nguy hiểm thật nhảm nhí.

Cấp bậc của Tang Nguyên tất nhiên không thể biết tin tức về độ nguy hiểm cấp sáu, ngay cả cái tên Thiên Nhất cũng mù tịt. Báo cáo đó chỉ đánh giá theo tiêu chí của một vụ giết người bình thường để viết lại. Vì tin vào sự may mắn đó, Đảo Mộc không chút nghĩ ngợi phái ra một đội "người dọn dẹp" dưới trướng đi xử lý Thiên Nhất. Nếu giải quyết xong không chừng nhờ vào đó mà thăng quan tiến chức. Hắn cũng không nói với tiểu đội C về đẳng cấp nguy hiểmcủa thủ phạm, chỉ đưa một ít tài liệu liên quan đến "Nghịch Thập Tự" trong quá khứ làm tham khảo. Mãi cho đến khi bốn người kia chết, Đảo mộc mới từ từ nhận ra tính chất nghiêm trọng của sự việc. Lúc này hắn gọi điện chất vấn ngược lại Tang Nguyên, trách móc gã phỏng đoán thực lực của hung phạm không chính xác.

Trà Tiên đã nhìn thấu tâm từ của đối phương từ lâu. "Thiếu tá Đảo Mộc, nếu như ngài cảm thấy khó trả lời, chúng ta sẽ không nói lại vấn đề này nữa."

Lời này để Đảo Mộc thở phào nhẹ nhõm. Nếu như Trà Tiên có ý định truy cứu trách nhiệm, chắc chắn Đảo Mộc sẽ mất chức. Bởi người có thể đùn đẩy trách nhiệm cũng đã chết rồi.

Trà Tiên nói ngay lập tức: " Ngài trước tiên hãy đi ra ngoài, tôi muốn ở nơi này một mình một lúc."

"Yes,sir." Đảo Mộc cung kính lui ra. Trước khi ra ngoài còn không quên đóng cửa lại. Trên trán của hắn đã đầy mồ hôi, phần áo sau lưng đã ướt đẫm. Đảo Mộc nghĩ thầm:"Người này nhìn qua còn trẻ,cậu ta tuy tỏ ra lẽ phép ôn hòa. Nhưng lòng dạ mưu tính vô cùng đáng sợ. Mỗi một câu nói bình thường giống như có khả năng đẩy người khác xuống vách núi. Nếu hắn muốn kéo ngươi xuống, tất cả chỉ trong một ý nghĩ."

Trà Tiên bĩu môi khinh thường: " Một lũ không có năng lực cũng làm sếp lớn được!" Anh nhịn được nở nụ cười khi nghĩ đến một điều:"Có lẽ làm đến chức càng cao mới khiến họ trở nên vô dụng như vậy."

Ánh mắt của anh di chuyển qua lại trong phòng. Xe đẩy nằm trên mặt đất, khay sắt đựng đồ dùng phẫu thuật, dụng cụ nằm rải rác xung quanh, chiếc giường bệnh bên cạnh, vết máu chưa khô trên mặt đất.

Trong đầu Trà Tiên, thời gian giống như đảo ngược lại. Những đoạn ngắn bị phá nát được dần ghép lại với nhau. Quá trình giết chết Tang Nguyên hai hôm trước từ từ tái hiện trước mặt của anh.