Chương 476 Ai nói video không còn?.
Phó cục trưởng Lương, về phương diện này anh là bậc thầy. Anh có ý kiến gì thì nói ra cho mọi người biết.
Chủ nhiệm Ủy ban chính trị Ngô Hoán Trung mỉm cười, lấy giọng tâng bốc mà mở miệng nói.
Mấy người còn lại thần sắc đều linh hoạt hẳn lên, ánh mắt tập trung vào vị Phó cục trưởng trẻ tuổi. Những lời nói của Ngô Hoán Trung không hoàn toàn là tâng bốc. Thảm án diệt môn hóc búa hơn một năm trước được phá như thế nào, những ngồi đang ngồi đây lại còn không rõ sao? Chỉ từ điểm này mà nói thì dùng từ "bậc thầy" cho đối phương là tuyệt đối xứng đáng.
- Tôi bước đầu hoài nghi, vụ án phóng hỏa một năm trước và cổ đông chính hiện nay của Bách Hưng Lâu là Trương Hào, Hà Tuấn có liên quan. Nguyên nhân thì có hai: một là bọn người Lông rậm, Trịnh Hổ là thuộc hạ của Trương Hào và Hà Tuấn, hai là lúc đầu Trương Hào và Hà Tuấn mua hết các cửa hàng bán lẻ bên cạnh Bách Hưng Lâu, sau đó Bách Hưng Lâu bỗng nhiên xảy ra cháy lớn. Không đến một tháng sau đó, hai người này lại tiếp quản với giá thấp, xây dựng Bách Hưng Lâu quy mô như hiện tại.
Lương Thần không khách khí, thẳng thắn mở miệng nói:
- Từ hai điểm trên, chúng ta có thể đặt giả thiết: Trương Hào và Hà Tuấn có ý đồ thu mua Bách Hưng Lâu nhưng không có kết quả. Bị lóa mắt bởi lợi ích to lớn nên đã phái đám người Trịnh Hổ, Lông rậm tiến hành phóng hỏa, cuối cùng đạt được mục đích chiếm được Bách Hưng Lâu.
- Phó cục trưởng Lương, suy đoán của anh rất có lý. Tuy nhiên giả thiết thì chưa đủ, cái chúng ta cần là chứng cớ.
Vương Thụ Ba hắng giọng, nghiêm trang nói.
- Đoạn video kia chính là chứng cớ.
Lương Thần trầm giọng trả lời.
- Nhưng video đã mất rồi.
Vương Thụ Ba ngẩn ra, theo sau là vẻ mặt dâng lên sự xấu hổ, ngượng ngùng nói.
Nghe Vương Thụ Ba trả lời, Lương Thần bỗng nhiên mỉm cười. Hắn chậm rãi đứng lên, hai tay chống lên bàn, ánh mắt nhìn quét một lượt, cuối cùng dừng lại trên gương mặt cứng nhắc của Vương Thụ Ba, nhìn chằm chằm vào ánh mắt đối phương, nhả từng chữ một:
- Ai nói video không còn?