← Quay lại trang sách

Chương 508 Thể hiện

Nhìn ra được, anh là một thợ săn, thợ săn truy đuổi tiền thưởng cùng tài phú." Người nam thấp bé nhìn thoáng qua trái phải, cúi thấp đầu, hạ giọng nói, "Nghe nói qua 'U linh đế quốc' không?"

Tôi nghe nói qua Amway, cũng nghe nói qua cha trên trời cùng đấng cứu thế bị phong ấn ở đáy biển... Klein lợi dụng năng lực "Người không mặt", tản mát ra tín hiệu không cần tới gần của mình:

"Biết, một chiếc thuyền thật lớn, xa xưa, thuyền u linh chứa đầy bảo tàng."

"Chúng tôi có manh mối của nó!" Người nam thấp bé nọ dùng giọng điệu giàu sức cuốn hút nói, "Chúng tôi tìm được rồi một ít tư liệu, biết nó lần sau sẽ xuất hiện ở nơi nào! Chúng tôi không muốn tiện nghi hải tặc cùng hải quân, không muốn bị người khác cướp đoạt tài phú, cho nên, quyết định tự mình thuê thương thuyền võ trang đi hải vực nơi đó chờ đợi, cái này đại khái cần 1.000 bảng, tôi đã tìm được 15 đồng bạn, gom góp 720 bảng, anh có hứng thú tham dự không?"

Không đợi Klein mở miệng, hắn ta sờ soạng lấy ra một xấp thư màu nâu vàng:

"Tôi biết anh sẽ không dễ dàng tin tưởng, trên thực tế, không có ai sẽ tin tưởng, nhưng 15 người bạn trước đó, sau khi xem xong tư liệu này, đều quyết định gia nhập kế hoạch của chúng tôi."

... Mặt của mình trông dễ bị lừa như vậy sao? Hay là nói, chỉ cần là người bên ngoài, đều trốn không thoát loại chuyện này? Klein đang suy xét có nên giám định thư này hay không, khóe mắt lại nhìn thấy "Đại bàng biển" Logan vừa rồi tranh chấp cùng người ta đã đi tới.

"Woody, mày lại đang gạt người! Cái con chuột nhỏ đáng chết trong cống này!" Logan một tay nhấc lên người nam thấp bé, ném hắn ra chỗ đất trống ở giữa quán bar, ngã chổng vó lên trời.

Người nam to cao đầu có hình xăm màu xanh này thuận thế ngồi xuống vị trí vừa rồi của Woody, hào sảng cười nói:

"Thật xấu hổ, đây là con chuột của cảng Damir chúng tôi, luôn làm một ít chuyện phá hỏng danh dự của chúng tôi.

"Trên thực tế, chúng tôi đều thực thân thiện, cậu có chuyện gì muốn nghe, cứ tìm tôi.

"Ha ha, đừng có tin tên vu khống kia, tôi là một người chính trực, không chút quan hệ với 'Thượng tướng địa ngục'!"

Anh càng cường điệu như vậy, càng làm cho người ta hoài nghi... Klein hơi suy tư, vẻ mặt không thay đổi, giọng điệu bình thản nói:

"Tôi muốn biết lời đồn gần đây."

"Không thành vấn đề." "Đại bàng biển" Logan vỗ mặt bàn quầy bar, nói với người pha chế, "Đến một mâm thịt muối đặc chế, tôi mời anh bạn này nhấm nháp mỹ thực nổi tiếng nhất Damir chúng tôi."

Người pha chế vẫn là bộ mặt lãnh đạm kia, đẩy cửa tiến vào phòng bếp mặt sau, rất nhanh mang đến một dĩa thịt muối cắt miếng trắng đỏ rõ ràng, hoa văn nhẵn nhụi.

"5 bảng." Hắn không có nhìn "Đại bàng biển" Logan, trực tiếp nhìn về phía Klein.

"5 bảng." "Đại bàng biển" Logan nghiêng đầu, vừa mỉm cười ấm áp, vừa nâng cánh tay, biểu hiện cơ bắp của mình, "Vừa rồi mọi người đều nghe được, anh vì cảm tạ tôi, muốn mời tôi hưởng dụng thịt muối đặc chế."

Klein nhất thời còn chưa phản ứng kịp đang gặp cái gì, chờ người pha chế thúc giục lần thứ hai, mới rõ ràng mình bị người ta lừa bịp tống tiền, hơn nữa đối phương lộ số tương đương sâu.

Trước dùng một âm mưu thực dễ dàng nhìn ra để cho "Đại bàng biển" Logan ra tay, thuận lợi thu được mục tiêu hảo cảm, tiếp theo lấy mời khách, chọn một phần thịt muối đặc chế có gái trị, cuối cùng trở mặt, đổi trắng thay đen mà bắt chẹt... Khó trách thời điểm "con chuột" Woody bị quẳng đi, những ma men này không một ai ồn ào... Bọn họ đều sợ Logan nghe nói phục vụ cho "Thượng tướng địa ngục"... Nên ứng đối như thế nào đây? Mình hiện tại thể hiện là Hermann Sparrow, một nhà mạo hiểm cùng thợ săn tiền thưởng hơi điên cuồng... Klein nâng ly lên, uống ngụm bia hương lúa mạch nồng đậm, giọng điệu như thường hỏi:

"Vì sao không trực tiếp đi cướp?"

"Vì sao không trực tiếp đi cướp?" Logan bị hỏi có chút ngẩn ra.

Theo sát sau đó, hắn nhìn thấy một nắm tay càng lúc càng lớn.

Thùng!

Klein tay trái huy quyền, đánh trúng cằm "Đại bàng biển" Logan, đánh cho hắn ngã về phía quầy bar.

Tay phải chống đỡ một cái, Klein nhanh nhẹn rời ghế, tiếp cận thân thể đang muốn ngã xuống của Logan.

Anh đùi căng lên, đầu gối thúc mạnh lên trên, thẳng tắp đánh vào bụng dưới của Logan.

Phốc! Logan ngửa về phía sau, mắt lồi ra, miệng nửa mở.

Klein thuận thế rút súng, mang súng ngắn nhét vào miệng đối phương, sau này kéo lẫy cò.

"Tao... tao là..." Logan hàm hàm hồ hồ hô.

Klein nhìn chăm chú vào mắt hắn, bỗng nhiên rút súng ngắn ra, vung mạnh một cái, màn cả súng lẫn nắm tay đánh vào trên mặt Logan.

Răng của Logan lúc này rơi ra từng cái một, miệng đều là máu.

Đối mặt trọng kích cùng đau đớn vượt qua cực hạn như vậy, mắt hắn trợn lên, trực tiếp hôn mê đi.

Klein đỡ lấy thân thể của hắn, từ trong túi áo tìm ra một nắm tiền mặt cùng tiền xu.

Bởi vì nhìn ra không có vượt qua 5 bảng, Klein trực tiếp mang chúng đặt lên trên quầy bar, bình tĩnh nói:

"Không cần thối."

Người pha chế khuôn mặt màu đồng có chút trở nên trắng bệch, kích động hô:

"Ông chủ của tôi là 'Cá mập trắng'!"

Klein cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn, buông tay ra, tùy ý để "Đại bàng biển" Logan ngã xuống đất, sau đó, anh lại ngồi xuống, găm một miếng thịt muối, nhét vào trong miệng nhấm nháp, chỉ cảm thấy phong vị coi như độc đáo, hương vị hương liệu từng đợt nhè nhẹ lan ra, đến dạ dày cùng yết hầu.

Ăn liền hai miếng, anh mới ngẩng đầu hỏi:

"Ông chủ của mày có biết mày cấu kết cùng 'Đại bàng biển' không?"

"Không, ông ta, không..." Người pha chế ngập ngừng trả lời.

Thấy Klein không có khuynh hướng tiếp tục công kích, lại sảng khoái thanh toán tiền, mấy tên thủ vệ đang tiến tới lại yên lặng thối lui.

Klein uống ngụm bia, nhìn "Đại bàng biển" Logan ở trên đất, bình tĩnh nói với người pha chế:

"Hắn là người cung cấp thông tin của Ludwell, có thể lĩnh bao nhiêu treo thưởng?"

"Không, hắn không phải." Người pha chế lắc đầu nói, "Đây đều là tin tức chính hắn rải ra ngoài, hải quân vừa rồi là hắn bỏ tiền mời đến! Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho người nơi này sợ hắn..."

Nghe đáp án như thế, những người uống rượu ở quầy bar đều ngạc nhiên buông ly xuống, thậm chí có ma men lảo đảo đi đến bên cạnh Logan, phun ngụm nước miếng lên mặt hắn.

Phì! Phì! Phì! Rất nhiều khách lần lượt mô phỏng.

Klein lại cúi đầu, vừa ăn thịt muối đặc chế vừa nói:

"Nói một chút lời đồn gần đây."

Người pha chế nhẹ nhàng thở ra, vừa lau ly vừa đứt quãng giới thiệu lời đồn trong hai tháng này, bên trong có Klein đã nghe nói qua, cũng có anh mới biết được.

Tàu chiến bọc thép hoàng gia hải quân "Pulitzer" ở trong luyện tập thường quy, phá hủy một đoàn hải tặc đi ngang qua... Khủng hoảng đối với đại pháo của chiến hạm lớn bắt đầu truyền bá trong một ít thế lực hải tặc vừa nhỏ... Bọn họ có muốn thừa cơ hội đội tàu chiến bọc thép còn chưa thành hình, điên cuồng gây án, kiếm một số tiền rời khỏi nghề này... Nửa năm đến một năm tương lai, trên biển không bình tĩnh... "Thượng tướng máu" Senol cùng "Trung tướng hoàng hôn" Bratov Ivan phát sinh xung đột ở hải vực nam đảo Sunia, đại chiến một hồi, đều tự chìm hai chiếc thuyền... Klein chỉ nghe không hỏi, dần dần lấp đầy bụng.

Anh thấy dĩa chứa thịt muối đặc chế đã sạch sẽ, vì thế uống hết bia còn lại, chậm rãi đứng lên.

"Nhớ kỹ giáo huấn hôm nay." Klein mang cái dĩa đưa cho người pha chế.

Người pha chế vừa muốn đưa tay, đột nhiên bị anh nắm lấy đầu tóc.

Phành!

Klein dùng sức nhấn một cái, mang đầu người pha chế nện ở trên quầy bar, đập đến vụn gỗ bay tán loạn, máu tươi bắn ra ngoài, làm cho khách đều phải tránh né, thủ vệ cao tốc chạy đến.

Làm xong tất cả cái này, Klein phủi tay, cầm lấy ly của mình, ý đồ mang bia còn ở bên trong rót lên trên đầu người pha chế.

Một giọt, hai giọt, ba giọt...

Klein yên lặng bỏ qua, xoay người cúi người, nắm lên "Đại bàng biển" Logan, mang hắn quẳng về phía đám thủ vệ đang chạy đến.

Thừa dịp thủ vệ tránh né, quán bar hỗn loạn, Klein rất nhanh chạy đi, thoải mái rời khỏi "Phi ngư cùng rượu".

Anh đè mũ, bước nhanh đi tới, rẽ vào con đường bên cạnh.

Sau khi liên tục đổi hướng, anh đột nhiên thả chậm bước chân, trong tay xuất hiện một đồng vàng.

Đồng vàng nọ không ngừng nhảy nhót ở giữa các ngón tay, tựa như đang điều tra cái gì đó.