Chương 536 Thành Khẳng Khái (1)
Backlund, khu JoWod.
Khi hào quang đỏ thẩm trước mắt biến mất, Furth lại thấy cái bàn quen thuộc cùng bản bút ký ghi lại linh cảm đang mở ra.
Đối với cô mà nói, thể nghiệm như vậy tuy đã không có chỗ nào tân kỳ, nhưng vẫn làm cho cô kính sợ phát ra từ trong lòng.
Đây là lực lượng không thuộc về nhân loại, chẳng sợ nửa thần nửa người cũng không được!
"Dạ dày thực linh giả hai ngày nữa có thể lấy được, ma dược 'Học đồ' của mình cũng đã tiêu hóa xong... Rốt cuộc, sắp thành 'Ảo thuật đại sư' rồi, không biết sẽ đạt được dạng năng lực phi phàm gì... Dựa vào chính mình hoàn thành tấn thăng, thầy khẳng định sẽ càng thêm coi trọng mình, sau này trừ bỏ phối phương ma dược, khẳng định cũng sẽ hoặc nhiều hoặc ít cung cấp một ít tài liệu phi phàm... Chờ mong mà, mình thậm chí còn chưa biết danh sách 6 cùng danh sách 5 đối ứng gọi là gì, chỉ biết danh sách 7 là 'Nhà chiêm tinh', chờ trở thành 'Ảo thuật đại sư', sẽ lập tức viết thư cho thầy..." Furth cảm thấy mình lại tiến gần một bước thoát khỏi trăng tròn nguyền rủa.
Đúng lúc này, cô nghe thấy một hồi tiếng bước chân dồn dập từ gần đến xa, cuối cùng hóa thành tiếng nhập cửa lớn.
"Hugh lại đi ra ngoài, thật sự là bận rộn mà." Furth không tiếng động cảm thán, "Nếu không phải cô ấy muốn hoàn lại 400 bảng thiếu của Tử tước Glelint, hai người hiện tại hẳn là đã nghỉ ở vịnh Disi rồi."
Trải qua một đoạn thời gian cố gắng rất dài, sau khi thực lực tăng lên, những ủy thác trước kia không thể hoàn thành trở nên đơn giản, hơn nữa thường thường có thể từ chỗ người nam mặt nạ hoàng kim được một số nhiệm vụ nhỏ thù lao xa xỉ, Hugh đã mang tài khoản của bản thân từ 110 bảng tăng lên tới 320 bảng, cách trả sạch nợ nần chỉ còn 80 bảng.
Thật ra, mình có thể giúp cô ấy ứng trước 80 bảng này, đáng tiếc, tuy vóc dáng cô ấy không cao, nhưng lòng tự trọng là rất mạnh... Furth thu hồi suy nghĩ, suy xét tới chuyện ngài "Thế Giới" ủy thác.
Làm một bác sĩ, một tác gia, cô đối với vô tuyến điện, thậm chí toàn bộ những chuyện về lĩnh vực máy móc đều hiểu biết không nhiều lắm, bình thường xem báo giấy cũng không có lưu ý đến nội dung tương quan, căn bản không rõ ràng cho lắm nên đi nơi nào mua máy điện báo mà đối phương muốn.
"Cửa hàng bách hoá? Tựa như không có... A đúng rồi, Avile là viết tác giả tiểu thuyết khoa học ảo tưởng, ở phương diện này hẳn biết không ít." Furth nhanh chóng tìm được đối tượng thỉnh giáo.
Nhưng cô lập tức lại có vấn đề mới, đó chính là trực tiếp đi gặp, hay là viết thư hỏi?
Liếc mắt nhìn ghế bành phủ chăn lông êm dày, ngửi thấy mùi cà phê cùng mùi thuốc lá tràn ngập ở trong phòng, cảm thụ sự ấm áp thong thả lan tràn, động lực ra ngoài của Furth tan rã từng chút một.
"Mình cùng ông ta cũng không quen biết, không nên tùy tiện đi gặp." Cô lẩm bẩm ngồi xuống, mở ra giấy viết thư.
...
Thành Bạc Trắng, nhà Berg.
Dereck mở to mắt, làm bộ từ trong giấc ngủ tỉnh lại.
Dựa theo kế hoạch nguyên bản của cậu ta, hiện tại nên cử hành nghi thức hiến tế, đưa đi dạ dày thực linh giả, nhưng lời nói của "Người Treo Ngược" nhắc nhở cậu, làm cho cậu quyết định cẩn thận một chút, quan sát nhiều một chút.
Ừm... Trước mang tài liệu mà ngài "Người Treo Ngược" muốn gom đủ, một lần hoàn thành hiến tế... Dereck lặng lẽ vài giây, mang "Rìu gió lốc" đi thẳng đến tháp nhọn.
Cậu trước tiên tra xét tư liệu vật phẩm trước mắt có thể đổi điểm công huân, không vội vã hoàn thành giao dịch, tính chờ sau khi tia chớp trên bầu trời giảm bớt, đi chợ đen xem một cái.
Dereck lên lầu ba, thẳng đến khu vực thư viện truyền thuyết thần thoại cùng điển tịch cổ đại, tràn ngập cảm giác đói khát tìm kiếm tri thức có giá trị mà chưa học qua.
Bỗng nhiên, cậu thấy được một quyển sách bìa cứng đã ngã vàng:
“Tập thư viết tay Hắc Nham vương đình Người khổng lồ”
Ghi lại trực tiếp lưu truyền từ vương đình Người khổng lồ tới nay? Không biết có nội dung tương quan "Vua Thiên Sứ" hay không... Dereck đưa tay, rút ra quyển sách nọ, phát hiện nó từ những tờ da quái vật màu nâu đóng thành.
Lúc này, tầng trên của thư viện, Colin Iliad mặc áo trong vải đay, khoác áo khoác màu nâu đang lẳng lặng sừng sững, nhìn chăm chú về phía dưới.
Tóc hoa râm khuyết thiếu chăm sóc của ông ta bị gió từ cửa sổ thổi vào nhẹ nhàng phất động, đôi mắt màu lam nhạt thâm thúy mà nội liễm.
...
12-1, thứ tư, 5 giờ 40 chiều.
Bầu trời hôn ám, tầng mây cuộn lại như những cuộn sóng màu lam sậm lên xuống.
"Tàu White Agate" ở trong cảnh tượng thể hiện cơn bão sắp tới này, giống như món đồ chơi trong lòng bàn tay một Người khổng lồ.
"Đây là biển lớn, mặc kệ lực lượng có mạnh cỡ nào, ở nó trước mặt đều có vẻ nhỏ bé." Danis đứng ở cửa sổ, thưởng thức cảnh tượng bên ngoài, "May mắn là, chúng ta đã sắp đến 'Thành Khẳng Khái'."
Sau khi rời khỏi cảng Bansi, tàu White Agate di chuyển có chút thuận lợi, ở dưới sự trợ giúp của gió, tốc độ ổn định ở chừng 15 hải lý, bởi vậy, đến cảng Tiana muộn một chút so với thời gian dự định, nhưng hoàn thành toàn bộ chuyến đi sớm nửa ngày so với bình thường.
Nói cách khác, tàu White Agate sớm định ra trưa ngày 13 sẽ đến "Thành Khẳng Khái" đã cập cảng vào chạng vạng ngày 12.
Nghe được Danis cảm khái, Klein chỉ ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi thu hồi tầm mắt, tiếp tục trầm tư.
Càng sắm vai nhân vật "Hermann Sparrow" này, càng ở thời điểm nào đó phải cố gắng làm ra hành vi phù hợp hình tượng, anh lại càng khắc sâu nhận thức được, mình là dạng người gì, ở khi đối mặt cảnh tượng khác nhau, anh chân chính muốn làm ra lựa chọn, là không giống với "Hermann Sparrow".
Ví dụ như, bình thường anh lúc này sẽ đáp lại Danis, nói chuyện phiếm với đối phương về thời tiết trên biển cùng tai nạn mà cơn bão khủng bố này mang đến, nhưng Hermann Sparrow sẽ không, tất nhiên sẽ lạnh lùng nội liễm không nói.
"Sự tương phản như vậy càng nhiều, mình càng có thể nhận rõ bản thân." Klein tự đáy lòng thở dài một tiếng.
Đây là khi anh trước lấy thân phận thám tử tư Sherlock Moriarty hoạt động chưa từng thể nghiệm, bởi vì thời điểm đó, anh không cần ngụy trang tính cách, làm chính mình là được.
Mình cảm giác ma dược của mình tiêu hóa một chút... Bất quá, Hermann Sparrow cũng có những chỗ giống với mình, ít nhất khi lựa chọn rời thuyền, tiến vào cảng Bansi cứu người, bản thân mình cùng thân phận này là hoàn toàn trùng điệp, không có khác nhau... Đương nhiên, cũng có thể nói là vì mình tăng thêm hình tượng ở trình độ nhất định, dưới nhã nhặn cùng điên cuồng là một trái tim thiện lương, dũng cảm, thương người, trọng tình cảm, ha ha, tự sướng rồi, nếu sớm biết Bansi là Binxi, mình, mình quá nửa là thụt rồi... Cũng không nhất định, ít nhất lúc ấy bói toán ra nguy hiểm ở trong phạm vi có thể thừa nhận... Klein nửa là tổng kết nửa là tự giễu nghĩ.
Điều này làm cho anh càng thêm rõ ràng một vấn đề, tuy sắm vai một người hư cấu thuần túy cũng có thể hỗ trợ anh tiêu hóa ma dược, nhưng nếu muốn tốc độ nhanh hơn, đề cao tiến độ, quả thật cần thế thân một thân phận nguyên bản đã tồn tại, lấy được khẳng định về quan hệ xã hội của đối phương, cảm thụ tình cảm hỉ nộ ái ố tương ứng, đắm chìm nhưng không trầm mê.
Trở thành bất luận kẻ nào, nhưng cuối cùng trở về chính mình? Cùng từ đó mà thu hoạch hồi đáp? Klein nhìn tấm thảm màu vàng nhạt, trong đầu suy nghĩ liên tục.
Thấy Hermann Sparrow không có đáp lại, Danis bất đắc dĩ giang tay, cảm thấy mình chán muốn chết.
Trừ bỏ sẽ bảo mình làm chút việc của người hầu, tên điên cuồng này phương diện khác đều khá tốt, chỉ có một điểm, không thích nói chuyện, có chướng ngại trao đổi, cứ như vậy, mình nhất định sẽ vì vậy mà điên mất... Hoàn hảo, hoàn hảo, cuối cùng đã tới Bayam, cuối cùng có thể được giải thoát rồi! Danis cảm thấy mình sớm hay muộn sẽ ở trong sự lặng lẽ của đối phương dưỡng thành thói quen tự mình nói chuyện.