← Quay lại trang sách

Chương 575 Sự thực ra ngoài ý nghĩ (1)

Xem ra tìm được mục tiêu rồi... Klein thu hồi tầm mắt, đại khái đưa ra phán đoán.

Bởi vì không có tranh chân dung, nhà mạo hiểm chết đi mặt lại bị cháy đen thùi, Airland rõ ràng chưa nhận ra đây là một trong các mục tiêu, sau khi quan sát tình thế, lắng nghe vài giây tiếng cười làm cho người ta nổi cả da gà, liền chỉ vào bốn nhân viên quân đội nằm ở bên ngoài căn nhà cách đó không xa ba, trầm giọng nói:

"Trước đưa họ trở về, chờ tiểu tổ khác đến, lại phát động tiến công.

"Hoặc là..."

Ông ta do dự, ngẩng đầu nhìn về phía khinh khí cầu màu lam sậm đang tiếp cận về bên này.

Airland không nói thêm gì nữa, cũng không chỉ huy Klein cùng Danis đi làm việc, tự mình chạy về phía nhân viên quân đội đã đông lạnh hôn mê đi, sắc mặt xanh tím.

Thịch thịch, thịch, thịch... Ông ta càng tới gần bên đó, bước chân càng là vô lực, sau một hồi, thân thể đã trở nên cứng ngắc, mỗi một bước bước ra, đều cực kỳ gian nan.

Airland đã làm thủy thủ trưởng hải quân hoàng gia kinh nghiệm phong phú, quyết định thật nhanh, không đi về phía trước nữa, thong thả xoay người, từng bước một bước trở về.

Ông ta càng đi càng thông thuận, nhưng toàn thân vẫn không khống chế được mà phát run, chân mày cùng thái dương giăng kín một tầng sương trắng nhợt nhạt.

Tốc độ đông lạnh trái với lẽ thường... Tai nạn giống như là cực hàn... Mượn dùng Airland thử, Klein nắm chắc được trình độ nguy hiểm khu vực nọ, cùng thản nhiên cảm thán một câu ở trong lòng:

"Đáng tiếc, 'Ghim cài áo Mặt Trời' không có cách nào khác sinh ra nhiệt độ chân chính, thuộc về kích thích trên tinh thần, tuy nhiên cũng sẽ làm cho thân thể sinh ra rõ phản ứng ràng, nhưng nhiều lắm là giúp cho người ta ở trong dạng lạnh lẽo đó chống đỡ ba bốn giây..."

Liếc mắt nhìn Airland răng rung động, muốn nói lại không mở miệng được một cái, Klein mắt nhìn về phía Danis.

Anh vứt bỏ ba toong, trầm thấp nói:

"Lửa."

Lửa? Danis đầu tiên là ngẩn ra, nhưng rất nhanh đã rõ ràng ý của Hermann Sparrow.

Hắn cũng thấy toàn bộ quá trình Airland cứu người thất bại!

Lòng bàn tay phải của Danis ngưng tụ ra một đám lửa đỏ đậm không tính sáng ngời, ném về phía bên cạnh nhân viên quân đội cách đó không xa.

Hỏa cầu xuyên qua khoảng cách gần hai mươi thước, rơi trên mặt đất, không có phát ra thanh âm nổ tung, chỉ yên tĩnh bốc lên một đốm lửa.

Hỏa trụ đỏ đậm này phát ra thanh âm tư tư tư, không ngừng thu nhỏ lại, nhanh chóng ảm đạm.

Đột nhiên, nó chợt khuếch trương ra, giống như đang giãy dụa.

Klein mặc áo khoác len màu đen từ bên trong nhảy ra, vừa vặn ở bên cạnh một nhân viên quân đội.

Anh cúi lưng, đưa ra hai tay, bắt lấy quần áo đối phương.

Tiếp theo, anh ghìm chân, thắt lưng phát lực, vung mạnh ra bên ngoài.

Nhân viên quân đội này bay lên trời, thoải mái bay ra ngoài, rơi ở nơi cách đó hơn mười thước, thoát ly khu vực lạnh nghiêm trọng nhất.

Mà Klein làm xong tất cả cái này, búng ngón tay một cái, ở trước khi hơi lạnh nhiễm vào trong máu thịt, điểm hỏa một que diêm cố ý đặt ở trong túi áo.

Ngọn lửa đỏ bùng lên phun ra ngoài như một luồng nước, nháy mắt bao phủ lấy anh.

Đợi cho tất cả ảm đạm xuống, Klein đã biến mất tại chỗ.

Từng ánh lửa nhảy nhót, khi sáng khi tắt, Klein mượn dùng hỏa cầu của Danis cùng lửa của bản thân mình, ở trong khu vực cực hàn không ngừng thoáng hiện, vô cùng đơn giản đã mang những nhân viên quân đội quẳng ra ngoài.

Trải qua hai đến ba lượt vận động, anh đã mang theo nhân viên quân đội cuối cùng, về lại vị trí nguyên bản.

Airland đã rõ ràng dịu xuống, giơ ngón tay cái lên nói:

"Tôi thực may mắn, cũng thực vinh hạnh, hôm nay đã làm ra quyết định mời cậu hỗ trợ."

Thuyền trưởng, tôi thích ông uyển chuyển ca ngợi như vậy... Còn nữa, nhớ đề cao thù lao... Klein lễ phép gật đầu, xoay nửa người, nhìn về phía căn nhà cửa sổ rộng mở, nghe thấy tiếng cười bên trong càng ngày càng kỳ quái.

Danis thì ở bên cạnh bĩu môi, thầm mắng Airland:

"Chẳng lẽ ông không có thấy cống hiến mà tôi làm ra à?

"Tuy hỏa cầu của tôi trở thành như là đạo cụ biểu diễn ma thuật, nhưng thật sự đã làm ra cống hiến!

"Người này ngoại hiệu Airland Công Chính, thật ra tuyệt không công chính!"

Trong khi hắn nói thầm, cái bóng đã bao phủ khu vực này, khinh khí cầu đã đi đến giữa không trung đối diện.

"Sơ tán người xung quanh ăn nhà!" Một vị quan quân trên khinh khí cầu xa xa hô lên.

Chờ Airland cùng hai tiểu tổ lục tục đuổi tới thanh lý mấy căn nhà phụ cận, khinh khí cầu áp chế độ cao, điều chỉnh họng pháo.

Oành đùng! Oành đùng! Oành đùng!

Hỏa pháo liên phát, đánh về phía căn nhà có tiếng cười quỷ dị truyền ra kia.

Nghe được những tiếng nổ tung, thấy ánh lửa kịch liệt thoáng hiện, Klein cầm ba toong, nhất thời lại có chút thổn thức.

Đây là chiến thuật "Hỏa lực bao trùm" mà anh tôn trọng, từng đưa ra ở thành phố Tingen, nhưng không thể đưa vào thực tiễn, mà hôm nay, quân đội thuộc địa hải ngoại đã thể hiện cho anh thấy cảnh tượng chân thật này.

Trong tiếng pháo đinh tai nhức óc, đám người Airland phân ra thủ ở vị trí khác nhau, phòng bị người hoặc là quái vật ở bên trong phá vây.

Căn nhà sụp xuống rất nhanh, khói thuốc súng từ trong những khối gạch ngói gỗ chồng chất tràn ngập bốc lên trên, toàn bộ tuyết đọng toàn bộ khối băng đã tiêu tán không còn.

Đột nhiên, một đạo tia chớp thô to sáng lên, giương nanh múa vuốt bổ vào khinh khí cầu.

Klein nhướng mày, thấy khinh khí cầu hoàn toàn yên lặng, nghe được nồi hơi hơi nước phát ra thanh âm làm cho người ta ê răng.

Quái vật không trung mang ngụy trang mà lam sậm kia có chút mất đi khống chế, bốc lên sương khói không lớn nhưng cũng không nhỏ, bay chếch về một phía.

Xem ra có cách ly đạn dược, tầng bảo hộ khí nang bên ngoài... Mình còn tưởng sẽ phát sinh nổ tung, trực tiếp nổ cho khinh khí cầu thành mấy đoạn... Klein mang toàn bộ lực chú ý quay lại căn nhà đang sụp xuống kia.

Lúc ban đầu cảm nhận được rét lạnh, thấy nhà mạo hiểm nam bị thiêu đốt sạch sẽ, anh còn tưởng rằng lại gặp một vị ma nữ nắm giữ phối phương ma dược "Vu nữ", anh đã giao tiếp vài lần với nhóm ma nữ nên biết được người phi phàm con đường này bắt đầu từ danh sách 7, có thể khống chế băng sương cùng lửa đen.

Nhưng tia chớp vừa rồi làm cho anh phủ định phán đoán này, tin tưởng Laticia quả thật là người của "Hội khổ tu Morse" hoặc "Yếu Tố Bình Minh", là nữ 100%.

Klein vừa mới nghĩ trong đầu, đống gạch ngói gỗ chồng chất kia chợt bị xốc lên, bóng người đỏ tươi cùng cháy đen hỗn tạp lấy khửu tay chống đất mà bò ra.

Người này là nữ, mơ hồ có thể nhận ra bộ dáng nguyên bản của Laticia, điều này làm cho đám người Airland ngạc nhiên phát hiện đã tìm được mục tiêu, nhưng so sánh với trước đây, Laticia hiện tại trạng thái vừa khủng bố, lại thê thảm.

Trên người cô ta mọc đầy mụt nhọt màu đen, bị đạn pháo xé rách ra từng lỗ hổng màu đỏ tươi, bên trong mấp máy những mô màu trắng giống như có sinh mệnh của chính mình vậy.

Đầu của cô ta vỡ ra, óc chảy ra ngoài, dính ở ngoài mặt, như là từng bàn tay trẻ con đang trùng điệp ở nơi đó.

Ánh mắt màu xám xanh của cô ta mất đi tiêu cự, một đồng tử cất giấu lửa, một cái lóe ra điện quang.

Vị trí bụng của cô ta, từ ngực của cô ta trở xuống, được khảm hai cái đầu đang đau đớn rít lên, đúng là hai nhà mạo hiểm nam còn lại.