← Quay lại trang sách

Chương 594

Tựa như có ẩn hàm phẫn nộ bị người đánh thức... Klein cảm thấy Danis cả người đều trở nên âm nhu xuống.

Anh cân nhắc nói:

"Tôi có biện pháp tìm được 'Thượng tướng máu'."

"Biện pháp gì?" Edwina Edwards hàng linh vào Danis giọng điệu đã khôi phục bình thường, cũng chính là không có cảm tình.bình thường

Klein nói ngắn gọn:

"Bọn họ có sử dụng kỹ thuật vô tuyến điện báo mới nhất, tôi ở chỗ 'Cá mập trắng' lấy được tần số cùng mật mã tin tức."

"Vô tuyến, điện báo... Anh biết cái này?" Edwina tựa như không nghĩ tới Hermann Sparrow chuyên gia lĩnh vực thần bí học này còn nắm giữ thường thức thông tin kỹ thuật vô tuyến điện.

Klein lễ phép cười nói:

"Hơi biết."

Edwina lặng lẽ hai giây, mượn dùng miệng Danis nói:

"Bọn họ có phát hiện không?"

Là chỉ đám người "Thượng tướng máu" có phát hiện vấn đề mật mã cùng tần số bị tiết lộ hay không? Trên lý luận mà nói, hẳn đã bị phát hiện, bởi vì lão Quinn nhân viên tình báo của bọn họ đã chết ở trong tay "Người Treo Ngược", bất quá, ở giai đoạn điện báo vô tuyến còn chưa có tiến vào ứng dụng quy mô, người sử dụng rất dễ xem nhẹ phiêu lưu an toàn... Klein không có đưa ra trả lời tuyệt đối khẳng định:

"Có lẽ.

"Nhưng có thể thử một lần."

Chỉ cần có thể nghe lén được tín hiệu, khả năng tìm được "Thượng tướng máu" sẽ rất lớn! Làm "Hải thần", tuy chỉ là cấp Bán Thần, khó có thể rõ như lòng bàn tay đối với chuyện trong "Lãnh hải", nhưng có thể chi phối sinh vật biển, để cho chúng hỗ trợ tìm người... Klein ở trong lòng yên lặng bổ hai câu.

Edwina trầm ngâm nói:

"Tôi sẽ để Danis hỗ trợ nghe lén."

Cô cũng hiểu điện báo vô tuyến... Klein nhếch môi nói:

"Tốt."

Nghi thức hàng linh chấm dứt, Danis cảm giác cực kỳ phức tạp nhìn Hermann Sparrow lấy ra từ trong phòng ngủ một cái máy không nhỏ cùng vật phẩm phụ tùng tương ứng.

"Đây là cái gì?" Hắn ngạc nhiên hỏi.

Klein giọng điệu bình thản nói:

"Máy điện báo vô tuyến."

Danis há miệng thở dốc, rốt cuộc nghẹn ra một câu:

"Anh kiếm từ nơi nào vậy?"

Klein nhìn hắn một cái:

"Bên ngoài."

Đồng thời khi nói chuyện, anh mang sổ tay thao tác cùng tần số mật mã tin tức đưa cho Danis, bản thân thì xoay người về phòng ngủ đi ngủ.

Hắn thường xuyên ra ngoài là làm cái này à... Danis cảm thấy bản thân rõ ràng cái gì đó.

Trải qua khổ đọc cùng thử, hắn rốt cuộc nắm giữ cách dùng máy điện báo vô tuyến, thả lỏng mà nằm ở trên ghế bành ngủ một giấc.

Không biết ngủ bao lâu, hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, nghe được thanh âm đát đát đát có tiết tấu.

Cái gì vậy? Danis xoay người ngồi dậy, nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Hắn thấy dưới ánh trăng sâu thẳm, trong căn phòng ảm đạm, máy điện báo vô tuyến nọ đang tự vận chuyển, phun ra giấy trắng hư ảo.

... Đây là cái gì? Danis bàn tay ngưng ra lửa, thật cẩn thận đi qua.

Cảnh tượng như vậy làm cho hắn nhớ tới những câu chuyện khủng bố mà đám hải tặc khi nói nhảm thường xuyên kể ra!

Máy điện báo vô tuyến này có vấn đề, kết nối với một ác linh? Danis quyết định một khi có không đúng, sẽ lập tức kêu Hermann Sparrow trong phòng ngủ.

Hắn đến gần máy điện báo vô tuyến nọ, thấy trên tờ giấy trắng hư ảo có mấy từ Fossack cổ:

"Xin chào.

"Tôi cảm ứng được khí tức độc đáo quen thuộc, nhưng nó sắp tiêu tán."

"... Xin chào." Danis thử đáp lại, "Anh là ai?"

Máy điện báo vô tuyến lại bắt đầu đát đát rung động, phun ra giấy trắng:

"Tôi gọi là Arodes.

"Làm trao đổi, cậu phải trả lời một vấn đề của tôi."

Vấn đề? Máy điện báo vô tuyến kỳ quái này có chút ý tứ... Danis hắng hắng yết hầu nói:

"Anh có thể hỏi, nhưng tôi có lẽ sẽ không trả lời."

Hắc, mày nghĩ tao là cái loại nhà mạo hiểm, nhà khảo cổ học bởi vì lòng hiếu kỳ mà hại chết bản thân này sao? Danis vừa đề phòng vừa tự đắc thầm nghĩ.

Máy điện báo vô tuyến yên tĩnh vài giây mới một lần nữa phát ra thanh âm đát đát đát, giấy trắng hư ảo liên tiếp phun ra, ở trên có những từ màu sắc ngã về đỏ:

"Cậu có yêu thầm thuyền trưởng của các cậu hay không?"

... Tôi không có! Không cần nói bậy! Ai? Ai nói cho mày! Danis mặt chợt trướng đỏ bừng.

Bí mật giấu ở sâu trong nội tâm nhiều năm đột nhiên bị vạch trần, làm cho hắn không biết làm sao, lại xấu hổ vừa thẹn, theo bản năng muốn phủ nhận.

Nhưng cùng lúc đó, hắn lại khiếp sợ nghi hoặc bởi chuyện này sao mà bị người ngoài biết được, hắn chưa bao giờ nói cho bất luận kẻ nào, mang bí mật này che dấu rất khá!

Danis mở miệng ra, mạnh mẽ gượng ra nụ cười nói:

"Vấn đề nhàm chán, tôi cự tuyệt trả lời!"

Máy điện báo vô tuyến đát đát rung động, hộc ra càng nhiều giấy trắng:

"Chúng ta đổi một vấn đề khác.

"Nếu không phải thật sự thích, ai có thể trường kỳ chịu được chương trình học buồn tẻ như vậy không thú vị như vậy, những lời này nói đúng hay là không?"

"Không đúng! Bởi vì thực lực không đủ, đánh không lại!" Danis thốt ra, vẻ mặt mơ hồ có vặn vẹo.

Tiếng đát đát của máy điện báo vô tuyến càng ngày càng nhẹ nhanh, trên giấy trắng hư ảo những từ dần dần gia tăng:

"Nói dối.

"Chúng ta lại đổi một vấn đề.

"Hình tượng phụ nữ cậu thích là, cái loại xinh đẹp, cường đại, thần bí, hiểu chuyện, có thể giẫm cậu ở dưới lòng bàn chân, đúng không?"

... Danis môi mấp máy, chỉ cảm thấy trong cơ thể bộ tựa như có ngọn lửa bốc lên, đỉnh đầu toát ra khói đen hư ảo.

Giờ khắc này, tâm tính hắn nổ tung, tựa như bị người khác lột hết quần áo, trần trụi quẳng lên trên con đường phồn hoa náo nhiệt.

Theo bản năng, hắn bối rối nhìn quanh, vừa tìm kiếm lại tránh né ánh mắt có thể nhìn về phía mình.

Sau đó, hắn thấy cửa phòng ngủ không biết khi nào thì đã rộng mở, Hermann Sparrow mặc sơ mi trắng không nhét vào trong dây lưng cùng quần dài màu đen tương đối rộng rãi, lẳng lặng đứng ở nơi đó, không biết đã bao lâu.

"Anh, anh đi ra khi nào vậy?" Danis vẻ mặt đờ đẫn, lắp bắp hỏi.

Nói cho tôi biết, anh là vừa mở cửa! Hắn ở trong lòng hò hét khẩn cầu.

Klein cất bước đi về phía máy điện báo vô tuyến trở nên thần quái kia, bình tĩnh hồi đáp:

"Từ đầu."

Làm một Nhà bói toán, sao có khả năng không phát hiện được động tĩnh kỳ quái bên ngoài? Cho dù đang ngủ, tôi vẫn có linh tính trực giác... Klein lẩm bẩm ở trong lòng.

Danis sắc mặt chợt trở nên xám trắng, bạn mẽ xoay nửa người, xông về phía máy điện báo vô tuyến nghi ngờ ác linh phụ thân nọ, ý đồ xé bỏ giấy trắng hư ảo có ba vấn đề kia.

Nhưng mà, tay hắn xuyên qua giấy, không bắt được cái gì cả.

Lòng bàn tay hắn lại ngưng ra hỏa cầu đỏ đậm, muốn nổ hủy cái máy điện báo vô tuyến chết tiệt này.

Ngay ở lúc này, hắn bị ánh mắt ẩn chứa điên cuồng lạnh như băng của Hermann Sparrow quét một cái.

... Đúng rồi, đây là vật phẩm của hắn... Danis cứng ngắc ở nơi đó, nhìn Hermann Sparrow đi lướt qua, dừng ở trước cái máy điện báo vô tuyến không bình thường kia.

"Arodes... Nó làm sao kết nối với cái máy điện báo vô tuyến này? Nó nói cảm ứng được khí tức độc đáo quen thuộc lại sắp tiêu tán, là chỉ 'khí tức' không gian thần bí phía trên sương mù xám?