Chương 600 Gặp trên đường đi (2)
Đây là linh giới không thể lấy thường thức nhân loại để lý giải cùng đối đãi.
Làm cho Klein cảm giác nghi hoặc là một vấn đề khác, lần trước khi anh tiến vào, thực dễ dàng phát hiện sinh vật linh giới, phát giác từng cái nhìn chăm chú không biết đến từ nơi nào, ánh mắt làm cho người ta nổi cả da gà, cô gái không đầu cầm theo bốn cái đầu gì đó, ánh mắt rất tròn đen trắng rõ ràng gì đó, con sứa to lớn xúc tu mọc lên đầu lâu gì đó, đều gặp gỡ khá là đơn giản.
Nhưng lúc này đây, anh dạo chơi một một hồi, không thấy bất cứ sinh vật linh giới nào, ngay cả bóng dáng xa xa khó có thể miêu tả hình thể cũng biến mất không thấy, giống như đều ẩn nấp đi.
Cũng không có khả năng là vì sợ làm tín sứ của mình chứ? Ừm, mình là tinh thần thể trực tiếp tiến vào linh giới, ý tưởng trong lòng có lẽ sẽ bởi đặc thù nơi này mà vô hình thể hiện ra, hóa thành phù hiệu tượng trưng bí ẩn, vì thế có qua lại với linh giới, bị tự nhiên ảnh hưởng đến con đường lựa chọn? Klein nghi hoặc suy nghĩ, lại vẫn không tìm thấy nguyên nhân.
Trong lòng anh hiện lên các loại ý tưởng, thân thể bỗng nhiên trầm xuống, tự do rơi xuống.
Rơi xuống một hồi, Klein vẫn chỉ có thể nhìn thấy các khối màu sắc tươi sáng chồng chất cùng đủ loại phù hiệu tượng trưng hóa thành thực thể.
Cái này đến cùng là tình huống gì? Anh bắt đầu suy xét đến viết thư hỏi ngài Azcot, hay là mang máy điện báo vô tuyến đến phía trên sương mù xám, lây dính khí tức, để liên lạc ma kính Arodes.
Trong khi tự động trôi nổi, Klein bỗng nhiên trong lòng chợt động, né mạnh sang bên cạnh.
Trước mắt anh xẹt qua một vệt vàng lục, một bàn chân lớn đến có thể giẫm lên cả người của anh hạ xuống, bước vào trong những khối màu sắc đỏ lam lần lượt thay đổi kia.
Phía trên bàn chân nọ là một cái chân chảy chất lỏng thối rữa màu vàng lục, chỉnh thể vượt qua ba thước, lại hướng lên trên, là thân hình khổng lồ quấn đầy băng vải.
Trong khí tức hầu như làm cho xung quanh ngưng đọng lại, hai cái chân chảy mủ màu vàng lục kia luân phiên nhấc lên, mang theo thân thể khó có thể thấy rõ, nhanh đi xa, biến mất ở chỗ sâu trong linh giới.
Klein đứng ở nơi hơi xa, không dám phát ra một chút thanh âm.
Rốt cuộc, anh xác nhận đã không có gì xảy ra, nhe răng nhếch miệng thầm nghĩ:
Linh giới thực đáng sợ, không cẩn thận là gặp phải vị đại lão đi ngang qua... Đại lão trong sinh vật linh giới?
Klein lắc lắc đầu, tiếp tục tự mình tìm kiếm.
Lúc này, anh đã hoàn toàn không biết mình ngao du đến nơi nào của linh giới.
Phiêu đãng một hồi, anh rốt cuộc tìm được tung tích một số sinh vật linh giới.
Ngay tại thời điểm anh chuẩn bị đổi bay tới thành hạ trái, lại ngạc nhiên phát hiện thân thể không chịu khống chế tiếp tục đi về phía trước, hơn nữa càng lúc càng nhanh.
"Phía trước" của anh, các khối màu sắc hỗn độn chồng chất cùng sương mù xám trắng mơ hồ tràn ngập đột nhiên vỡ ra, một chiếc thuyền buồm ba ngôi thật lớn bao trùm màu đen thuần túy đột nhiên xuất hiện.
Chiếc thuyền nọ dài gần trăm thước, ba tấm vải bạt tối đen treo cao, giống như cờ xí.
Hai mạn thuyền trái phải của nó có một đám họng pháo, trên boong tàu thủy thủ muôn hình muôn vẻ đang chạy vội vàng.
Tất cả cái này là chân thật như thế, có khuynh hướng cảm xúc như thế, không hợp với tình huống chỉnh thể của linh giới.
Nhưng theo chiếc thuyền nọ hoàn toàn tiến vào linh giới, màu đen của nó nhanh chóng nồng đậm, nhiễm lên vài phần hương vị hư ảo.
Trên boong của nó, có ghế đá loang lổ lưng tựa khoang thuyền cao chừng hai ba thước, ngồi trên ghế là quái vật lớn có thể so sánh cùng Người khổng lồ cổ đại.
Hắn để chòm râu màu đen vừa qua khỏi cổ, đầu đội vương miện tháp nhọn cao cao, thân khoác trường bào hoa lệ màu đen viền bạc, khuôn mặt đường cong cứng rắn khắc sâu, tràn ngập uy nghiêm, làm cho người ta theo bản năng chỉ muốn cúi thấp đầu.
Ở phía dưới cái trán rộng lớn hơi có nếp nhăn kia, ở phía trên cái mũi cao cao thẳng lên kia, là đôi mắt thâm đen chảy xuôi hào quang đỏ sậm, ảnh ngược ra Klein mặc khôi giáp toàn thân màu đen đội vương miện tối đen.
Mà Klein đang khó có thể đình chỉ khó có thể chậm lại bay về phía hắn.
Ánh mắt hai người ở bên trong các khối màu sắc trùng điệp cùng các loại phù hiệu tượng trưng của linh giới nhìn nhau một cái, sau đó Klein trực tiếp biến mất không thấy.
"Người khổng lồ" ngồi trên ghế đá loang lổ chưa thu hồi ánh mắt, vẫn nhìn nơi ở đó, lặng lẽ lâu dài.
Phía trên sương mù xám, Klein vừa ngồi xuống vừa xuất ra lá bài "Hoàng đế đen" dung nhập ở trong linh thể, nháy mắt biến trở về bộ dáng nguyên bản.
Cái này gọi là nhấp chuột thay đồ... Anh vừa lẩm bẩm, vừa nghĩ lại chuyện đã xảy ra vừa rồi.
Anh hầu như có thể khẳng định, "Người khổng lồ" đội vương miện hình tháp nhọn nọ là "Vua năm biển" Nast, thuyền buồm trăm thước có thể di chuyển ở trong linh giới nọ là thuyền u linh "Hoàng đế đen" đế quốc Solomon cổ đại chế tạo!
"Mình vẫn nghĩ thuyền u linh đơn thuần là chỉ có thể tự mình di chuyển, sẽ không chìm nghỉm, càng tiếp cận cho một loại thuyền sinh vật kỳ dị, không nghĩ tới, thuyền u linh mạnh nhất cao cấp nhất còn có thể hư hóa bản thân cùng dạo chơi linh giới...
"Cái này hầu như tương đương với một vị Bán Thần? Không hổ là tàu 'Hoàng đế đen' nổi danh nhất trong năm đại dương, ừm... không bài trừ khả năng trong quá trình chế tạo đã tế sống một Nhà lữ hành...
"Một trong những bảo tàng nổi danh nhất, con tàu 'Đế quốc u linh' vận chuyển di sản cuối cùng của đế quốc Trensoest có phải cũng có năng lực cùng loại, cho nên mới không thể tìm được hay không?"
Suy nghĩ của Klein dần bay bổng từng chút một, cũng không có suy nghĩ nguyên nhân đột nhiên gặp gỡ "Vua năm biển" Nast.
Cái này là chuyện cực kỳ rõ ràng: định luật đặc tính phi phàm tụ hợp!
Tuy lá bài "Hoàng đế đen" bản thân nó không bao hàm đặc tính phi phàm, nhưng Russell ở khi chế tác không biết tăng thêm cái gì hoặc là khắc lên cái gì, làm cho người nắm giữ sau khi tấn thăng danh sách cao, có thể lợi dụng Thẻ báng bổ này, sinh ra cảm ứng vi diệu với tài liệu phi phàm mà bản thân cần.
Cùng loại không hề nghi ngờ là cảm ứng lẫn nhau, thời điểm cảm ứng được người khác, tự nhiên cũng sẽ bị người khác cảm ứng được, mà ở trước khi người nắm giữ vượt qua bậc thang Bán Thần, sẽ thể hiện vận mệnh tiếp cận một cách vô thức.
Điểm này, Klein hiểu rất rõ, anh thủy chung hoài nghi sương mù xám tồn tại làm cho một ít người phi phàm hoặc sự kiện siêu tự nhiên tụ tập đến bên cạnh mình.
"Mang theo lá bài 'Hoàng đế đen' dạo chơi linh giới càng dễ dàng dẫn đến xuất hiện tình huống cùng loại so với sử dụng ở hiện thực, bởi vì thế giới hiện thực phải tuân thủ các quy tắc, chẳng sợ có vận mệnh dẫn dắt, cũng phải phù hợp logic, triển khai từng chút một, không phải nói mình dùng lá bài 'Hoàng đế đen' ở Backlund, 'Vua năm biển' Nast lập tức có thể cưỡi thuyền u linh, xuất hiện ở trước mặt của mình...
"Cho dù hắn có thể nhận thấy loại dẫn dắt này, cũng phải trải qua quá trình xác định vị trí, xuyên qua linh giới, trải qua vài giờ thậm chí vài ngày, nếu không thể phát hiện, thì chỉ có tự nhiên tiếp cận tuyến đường biển Sunia, tiếp cận biên giới vương quốc Ruen, nói như vậy, mấy tháng mấy năm cũng không nhất định có thể gặp.