Chương 622 Không như ý (1)
Danis không dám lưu lại ở trên đường, bởi vì sắc trời đã tối, cảnh sát cùng binh sĩ tuần tra bắt đầu nhiều lên.
Hắn một đường trở lại khách sạn "Azure Wind", mở ra cửa lớn căn phòng xa hoa, thấy Hermann Sparrow đang ở bên cửa sổ thưởng thức cảnh sắc hoàng hôn.
Danis trong lòng chợt động, gượng ra nụ cười nói:
"Là như vậy, tôi vừa rồi quên một việc.
"Thuyền trưởng hỏi anh có hứng thú đi Graggs gặp mặt một chuyến hay không?"
Đây là vấn đề hắn trước đó đã giấu diếm, tính trở về sẽ nói cho thuyền trưởng, Hermann Sparrow không có hứng thú, nhưng hiện tại, hắn phát hiện, nếu mất đi nhà mạo hiểm điên cuồng này, mình đại khái sẽ không có cách nào còn sống mà rời khỏi Bayam.
Đi Graggs gặp "Trung tướng núi băng" Edwina Edwards một lần? Klein ngẩn ra một giây, suýt nữa nhíu mày.
Với anh mà nói đây cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận, ngược lại có thể nhân cơ hội trao đổi một chút, giáp mặt hỏi chút chi tiết vụn vặt mà viết thư khó có thể nói rõ, anh nói không chừng sẽ từ đó được linh cảm, tích lũy tình báo cho tấn thăng cùng có được phối phương ma dược danh sách cao trong tương lai
Nhiều bằng hữu, nhiều con đường... Klein ở trong lòng nói thầm những lời này, lấy ra đồng vàng nặng trịch, trước mặt "Lửa cháy" Danis bói toán việc này có nguy hiểm hay không.
Đồng vàng sáng lập lòe tung lên, lại quay cuồng rơi xuống, rơi ở lòng bàn tay Klein, mặt số hướng lên trên.
Cái này thể hiện phủ định, cái này thuyết minh Klein gặp mặt "Trung tướng núi băng" Edwina ở cảng Graggs nguy hiểm không lớn.
Klein dời đi tầm mắt, nhìn về phía Danis, bình thản mở miệng nói:
"Tốt."
"Tôi đại biểu thuyền trưởng cảm tạ anh đã tiếp nhận lời mời." Danis lặng yên nhẹ nhàng thở ra, cười đến khóe mắt nhếch lên, đuôi lông mày giãn ra.
Klein nhìn đồng hồ treo tường rồi nói:
"Tôi đi nhà vệ sinh trước."
Đi nhà vệ sinh trước? Ý tứ là đợi một lát nữa sẽ ra ngoài, muốn lợi dụng thân phận bản thân giúp mình mua vé tàu? Danis ánh mắt ý thức di động theo bóng dáng Hermann Sparrow, sâu sắc phẩm ra ý ở ngoài lời của đối phương.
Sau khi đến phía trên sương mù xám dùng phương pháp bói toán con lắc xác nhận, Klein rửa tay, rời khỏi nhà vệ sinh, nói với Danis:
"Ra ngoài."
"Tôi?" Danis chỉ vào bản thân.
Klein vừa khoác áo khoác, vừa gật gật đầu.
"Thật ra, không cần thiết mà? Anh có thể trực tiếp đi tìm Airland, để cho ông ta hỗ trợ kiếm hai tấm vé tàu..." Danis cực kỳ thành khẩn cung cấp ý kiến bản thân.
Klein lạnh như băng liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói cái gì cả, đội mũ dạ, mở cửa ra ngoài.
Danis rùng mình một cái, mang đề nghị thứ hai "Mua cái chứng minh thân phận giả, dựa vào năng lực biến hóa dáng vẻ bên ngoài từ con đường chính quy mua hai vé tàu" nuốt trở lại trong bụng.
Hắn một lần nữa quấn lên khăn quàng cổ, ấn thấp mũ lưỡi trai, bước nhanh đuổi theo Hermann Sparrow.
...
Sau chừng hai mươi phút, Klein chỉ vào nơi phát ra tiếng động bát nháo ở phía trước nói:
"Chính là nơi này?"
Đó đúng là "Quán bar Seaweed" trước đó không lâu Danis mua vé tàu chợ đen mà không được.
"Đúng..." Danis không nghĩ tới lại đến nơi đây, nhất thời có chút ngẩn ra.
Trên đường, hắn đã đại khái miêu tả trải qua của mình trong đoạn thời gian trước đó, cho nên không rõ ràng Hermann Sparrow vì sao lại trở về nơi này.
Trong khi suy nghĩ thay đổi thật nhanh, hắn bỗng nhiên sinh ra một suy đoán, thốt ra nói:
"Anh, không lẽ muốn trả thù cho tôi?"
Người này điên cuồng thì điên cuồng, làm bằng hữu cũng tương đương không tệ, từ hắn mạo hiểm vì đám người Airland mà tiến vào cảng Bansi có thể nhìn ra... Danis từ đáy lòng cảm khái một câu.
Klein liếc mắt nhìn hắn, cũng không nói cái gì cả, cất bước đi vào "Quán bar Seaweed".
"Thật ra không cần phải..." Danis theo ở phía sau, khuyên bảo không quá có lực.
Ngay chính hắn mà nói, nếu không phải sợ sự việc nháo lớn, mang cái đám đen ăn đen kia ngồi vào thùng xi măng, thả xuống đáy biển, quả thực không thể đẹp hơn!
Trong quán bar tiếng động lớn rầm rĩ náo nhiệt, âm nhạc rất có đặc sắc bản địa quanh quẩn, mang đến một loại cảm thụ mê huyễn.
Danis tập trung nhìn quanh một vòng, tìm kiếm đám người ý đồ đen ăn đen mình kia, cùng với đám người hải tặc nổi danh "Mắt lam" Miz.
"Đó là Denier." Danis thuận miệng giới thiệu vị thương nhân chợ đen kia.
Đáng tiếc, nơi này quá loạn, cũng không biết đám người kia còn ai nữa... Hắn ở trong lòng tiếc nuối thầm nghĩ.
Klein nhìn theo, tay phải vuốt ve bàn tay trái đang mang "Mấp máy đói khát".
Anh quay đầu, nhìn về phía Danis, vẻ mặt như thường nói:
"Lấy khăn quàng cổ ra."
Giọng điệu của anh tựa như đang phân phó Danis đi mua ly bia vậy.
A? Danis ngẩn ra ở nơi đó, hoài nghi mình nghe lầm.
Klein nhếch môi từng chút một nói:
"Lấy khăn quàng cổ ra, đừng để tôi lặp lại lần thứ ba."
"Vì sao..." Danis lời nói bị ánh mắt lạnh như băng mà điên cuồng nghẹn trở về.
Hắn vừa mờ mịt vừa nghi hoặc lấy xuống khăn quàng cổ, không hiểu cảm thấy người xung quanh đều đang quan sát mình, đều nhận ra mình là đại hải tặc "Lửa cháy" Danis tiền thưởng 5.500 bảng.
Klein vẫn duy trì nụ cười dấu diếm điên cuồng, tiếp tục nói:
"Lấy mũ xuống.
"Đi qua mua vé."
Nháy mắt này, Danis giống như bị một luồng sét bổ trúng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
"Như vậy tôi sẽ, bị nhận ra..." Ở dưới ánh mắt Hermann Sparrow nhìn chăm chú, thanh âm của hắn càng ngày càng thấp.
Đến lúc này, hắn đã rõ ràng Hermann Sparrow muốn làm cái gì.
Hắn muốn lấy mình giá trị 5.500 đồng bảng vàng làm mồi, câu ra đám hải tặc tham lam hoặc là cường giả sau lưng đám xã hội đen này! Cứt chó! Mình vừa rồi sao lại cho rằng hắn là bằng hữu tương đương không tệ, không, mình sao lại cho rằng hắn là bằng hữu của mình! Cái con đĩ mẹ nó chứ! Danis trong lòng không ngừng gầm lên, không ngừng chửi thề.
Hắn không có cách nào phản kháng, bởi vì hắn biết Hermann Sparrow là loại người điên cuồng cỡ nào.
Đây là một đồ điên ngay cả tướng quân hải tặc cũng muốn săn bắn!
Danis lộ ra nụ cười vặn vẹo, vừa lắc lắc đầu qua lại với biên độ nhỏ, vừa lấy mũ xuống, chậm rãi đi về phía Denier.
Xung quanh hắn, từng ánh mắt đảo qua, tạm dừng hai giây, bỗng nhiên thu hồi.
Một đám tửu quỷ lui về phía sau như thủy triều, mở ra một lối đi rộng rãi, giống như hải dương bị tách ra vậy.
Nhìn thấy phản ứng của bọn họ, Danis đồng thời với hoảng sợ lo lắng lại cảm thấy trường hợp như vậy cũng không tệ.
Đây là uy phong của đại hải tặc? Đây là cảm thụ được người ngưỡng mộ được người chú ý? Đáng chết, mình nghe thấy có người nói ra tên của mình, có người đang nói nhỏ "Lửa cháy"... Danis rõ ràng mình đã bị nhận ra, một bên nơm nớp lo sợ đi về phía trước, một bên hạ hai tay xuống, chuẩn bị chiến đấu.
"Danis? 'Lửa cháy' Danis!" Trong đám người, "Mắt lam" Miz ngạc nhiên bật thốt lên.
Thuộc hạ của hắn liếc mắt nhìn ra xa một cái, hưng phấn nói:
"Sếp, thật sự là 'Lửa cháy' Danis! 5.500 bảng đó!
"Chúng ta có cần ra tay không?"
Miz mị mị ánh mắt xanh thẳm, nâng cánh tay trái lên, hung hăng cho thuộc hạ cái một cái tát vào đầu:
"Đồ con lừa này!
" 'Lửa cháy' Danis nếu là đồ con lừa như mày, sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi!
"Hắn dám xuất hiện như vậy, khẳng định không sợ bị tập kích! Sau lưng hắn cất giấu cường giả?"
Miz đột nhiên hoảng sợ, nhìn bốn phía xung quanh.
Hắn hoài nghi "Trung tướng núi băng" Edwina Edwards đã bí mật đi vào "Thành Khẳng Khái" Bayam!