Chương 664 Điều kiện (1)
Cô phái "Kẻ xảo ngôn" Misol đi Bayam điều tra sự kiện tập kích, một là trừng phạt đối phương thất trách, hai là tuyên dương bản thân trọng thương, dụ dỗ những kẻ có ý đồ không tốt lại đến tập kích, hoàn toàn không chờ mong Misol có thể ở trong khoảng thời gian ngắn thu được tiến triển gì mang tính đột phá.
Sau khi chờ Bán Thần được "Bất lão ma nữ" gọi là "Quan chấp chính tử vong" tiến đến "gặp gỡ", cô cố ý che giấu việc này, không nhanh chóng thông báo Misol, để cho tiếp tục trừng phạt, nghĩ đối phương có thể điều tra ra cái gì dĩ nhiên là tốt, không có cũng không phải là chuyện làm cho người ta thất vọng.
Về phần Misol sẽ gặp phải nguy hiểm hay không, cô cùng không thèm để ý, cái này bản thân nó chính là một bộ phận trừng phạt.
Nhưng làm cho cô không nghĩ tới là, Misol đã bị giết nhanh như vậy!
Thị nữ tóc vàng đưa bức điện qua nói:
"Một nhà mạo hiểm tên là Hermann Sparrow, có thể xác nhận là, năng lực phi phàm hắn dùng cùng loại với 'Long uy'."
"Hermann Sparrow... 'Long uy'... Ha ha, Zillingers cũng biết 'Long uy', hắn hẳn là có dùng 'Mấp máy đói khát' chăn thả một vị 'Bác sĩ tâm lý' hoặc là 'Thôi miên sư'." Tracy tiếp nhận điện báo, cười lạnh hai tiếng, lẩm bẩm.
Cô bước đầu có thể khẳng định, Hermann Sparrow chính là kẻ địch ngụy trang thành Elaine tập kích mình kia, hơn nữa dùng là năng lực của "Người không mặt" mà Zillingers chăn thả kia.
" 'Mấp máy đói khát' ở trên người hắn, sau lưng hắn có một vị Bán Thần xa xưa được mẫu thân gọi là 'Quan chấp chính tử vong'... Đây là ý nghĩa, Zillingers đúng là bị vị 'Quan chấp chính tử vong' kia giết chết hay không?" Tracy không tiếng động tự nói, phất tay đuổi thị nữ tóc vàng ra ngoài.
Đợi cho cửa phòng thuyền trưởng khép lại, cô khẽ cười một tiếng rồi nói:
"Nếu mình để lộ ra tin tức này, tổ chức sai sử Zillingers ám sát công tước Negan kia khẳng định sẽ cảm thấy rất hứng thú."
Trong ngắn ngủi, cô thật sự có xúc động như vậy, nhưng lý trí ngăn trở cô.
Bởi vì cái này ý nghĩa trực tiếp đắc tội vị "Quan chấp chính tử vong" kia!
Mà ở dưới tình huống đối phương rõ ràng chỉ bị nhận ra một lần, người hiềm nghi tiết lộ tin tức có thể lập tức tập trung vào cô.
Đến lúc đó, trừ khi mình trốn về bên cạnh mẫu thân, nếu không bất cứ lúc nào cũng sẽ bao phủ bóng ma tử vong... Đối với thánh giả khác, mình cũng không cần sợ hãi như vậy, bọn họ nếu muốn tập kích mình, đầu tiên phải tìm được mình, hơn nữa sẽ có điềm báo trước nhất định, cần tiêu phí thời gian không ngắn để đến đây, mình có đủ cơ hội tránh né nguy hiểm, nhưng, nhưng vị "Quan chấp chính tử vong" này có thể mượn dùng xuyên qua linh giới, chỉ cần có thể xác định vị trí của mình, rất nhanh có thể xuất hiện ở bên cạnh mình... Tracy cắn môi, chán nản nghĩ.
Cô bỏ qua tính toán trước đó, quyết định chỉ lưu ý hành tung của Hermann Sparrow, một khi xuất hiện cơ hội tốt, tuyệt không buông tha!
Mà lúc này, Klein vẫn ở trong khách sạn "Triana", chờ tiền thưởng phát xuống.
10 giờ tối, quán bar Swordfish.
Chờ đợi qua trưa vẫn chưa lấy được tiền thưởng Klein cố ý ra ngoài, đến trước mắt Os Kent dạo qua một vòng, được đáp án lưu trình đã xong, nhưng sáng ngày mai mới có thể phát tiền.
Anh thuận tiện ngụy trang tham dự nhóm giao dịch riêng của nhà mạo hiểm trong quán bar Swordfish, đáng tiếc không thể phát hiện tài liệu chủ ma dược hoặc vật phẩm thần kỳ "Bí Ngẫu Đại Sư".
Biến trở về nguyên dạng, Klein đè mũ dạ, ý đồ chen qua đám người, rời khỏi quán bar đang ở giai đoạn náo nhiệt nhất tiếng động rầm rĩ nhất này.
Lúc này, từng ánh mắt đảo qua khuôn mặt hắn, tuyệt đại bộ phận đầu tiên là ngẩn ra, chợt rõ ràng đình trệ hai giây, giống như đang phân biệt cái gì đó.
Bỗng nhiên, bọn họ đồng thời lùi tầm mắt về, thối lui về phía cách xa Klein, tựa như thủy triều bị tách ra.
Hermann Sparrow bộ dáng cùng thực lực, bọn họ đã từ trên báo chí cùng lời đồn có hiểu biết, nhiều chi tiết cũng dần dần truyền lưu ra ở những nơi mà nhà mạo hiểm, hải tặc cùng thành viên xã hội đen tụ tập, làm cho không ít người bước đầu đã biết tình huống lúc đó, biết hành động vừa phát hiện "Kẻ xảo ngôn" Misol Kim đã rút súng bắn điên cuồng trong nháy mắt của Hermann Sparrow, cho nên, mọi người đều tự giác rời xa tên nguy hiểm này.
Thương nhân mậu dịch Relph đang uống rượu ở quầy bar, bỗng nhiên nhận thấy bên kia khác thường, theo bản năng xoay nửa người nhìn qua.
Hắn rất nhanh thấy quý ngài khuôn mặt gầy gò, góc cạnh rõ ràng kia, trong đầu tự nhiên hiện ra tranh chân dung ở trên “Báo tin tức”:
Hermann Sparrow săn giết "Kẻ xảo ngôn"!
Ngay sau đó, Relph nghĩ tới nội dung tán gẫu khi gặp mặt Kairat thủ lĩnh quân phản kháng vào lúc chạng vạng, xác nhận nhà mạo hiểm điên cuồng trước mắt này cũng không bài xích "Hải thần", thậm chí chứng kiến quân phản kháng lén giao dịch cùng "Trung tướng núi băng".
Có lẽ có thể mang anh ta phát triển thành tín đồ "Hải thần"... Cho dù hắn không có hứng thú đối với tương lai của quần đảo, ở trên chuyện nào đó nói không chừng cũng sẽ cung cấp trợ giúp... Relph hai tay giao nắm, đặt bên miệng, làm ra động tác giống như đang thổi ốc biển, đây là một trong những thủ thế cầu nguyện về phía "Hải thần" Cavitewa.
Sau đó hắn đứng dậy, cầm ly bia đi về phía Hermann Sparrow.
Lúc này, Klein cũng chú ý Relph tới gần, hơn nữa nhận ra đối phương là ai.
Đó là tín đồ thành kính từng mang hai vạn đồng bảng vàng một phần ba tài sản kính dâng cho "Hải thần"!
Đó là người trước hải tặc nay thương nhân được hắn phái đi làm quỹ từ thiện nhi đồng!
Thông qua tin tức có liên quan đến quỹ từ thiện cùng đối phương luôn cầu nguyện thực chân thành, anh hiểu biết đối với Relph có thể nói bao dung các mặt, cho nên, anh thực nghi hoặc đối phương vì sao lại ý đồ tiếp xúc Hermann Sparrow.
Có ủy thác? Chuyện mà quân phản kháng nhân các loại nguyên do không thể đi việc? Klein nhìn Relph, chậm bước chân lại.
"Ngài Hermann Sparrow?" Relph nâng ly bia trong tay.
Klein gật đầu, tự nhiên duy trì hình tượng nói:
"Tôi cùng không biết anh."
"Ha ha, quen biết giữa các nhà mạo hiểm luôn rất đơn giản, có lẽ chỉ cần một ly bia." Relph chỉ chỉ quầy bar, "Có hứng thú làm một ly hay không?"
"Tốt." Klein ẩn sâu nghi hoặc, đơn giản đáp lại.
Ngồi vào góc quầy bar, anh gọi ly bia Nam xứ Wales, vừa uống vừa nhìn Relph, không chủ động mở miệng.
Bị một cường giả cấp tướng quân hải tặc lẳng lặng nhìn chăm chú cũng không phải thể nghiệm gì tốt, Relph uống ngụm bia, che dấu tinh thần căng thẳng cao độ, cười nói:
"Tôi có nghe nói qua anh, ở trước lần gặp mặt hôm nay, biết anh là một quý ngài chân chính không có kỳ thị đối với dân nguyên bản thuộc địa."
Klein trong đầu hiện lên từng lời kịch, cuối cùng dừng hình ảnh ở vài từ tương đối phù hợp hình tượng:
"Nói trọng điểm."
... Relph suýt nữa bị sặc, ho nhẹ hai tiếng nói:
"Tôi có vinh hạnh giới thiệu với anh thần của chúng tôi, người cứu vớt của quần đảo, quyến giả của biển lớn Cavitewa không?
"Anh cũng biết, biển lớn là rộng lớn như thế, gió bão là đáng sợ như vậy, đơn thuần bằng vào bản thân, cho dù đại nhân vật cấp tứ vương, cũng không thể cam đoan nhất định có thể chiến thắng các loại khó khăn mà sinh tồn, lúc này, chúng ta sẽ cần một vị thần linh, một vị thần linh có thể đáp lại anh, chấp chưởng quyền lực biển lớn cùng gió bão."
Giới thiệu mình với chính bản thân mình, sau đó để cho mình tín ngưỡng chính mình...