Chương 670 Phát hiện dị thường (1)
Đơn giản mà nói chính là số liệu hóa toàn bộ thế giới... Cái này, cái này tuyệt đối là phạm trù vật phong ấn cấp "0", trình độ nguy hại cực cao! Thật sự là đáng sợ mà... Klein khó có thể khống chế nhíu mày, bức thiết đọc xuống:
"Nếu muốn chân chính phong ấn 'Xúc xắc xác suất' tương đương phức tạp, đơn giản mà nói, chính là dùng vật phong ấn riêng cách ly nó liên hệ cùng linh giới, tinh giới cùng thế giới hiện thực, anh có thể thử một lần.
"Ha ha, tôi ngả bài, tôi đã sớm phát hiện anh có thể đối kháng biết trước của tôi, có lẽ anh có thể lợi dụng điểm này phong ấn nó.
"Mặt khác còn có một biện pháp, nhưng chỉ có thể ngắn ngủi hạ xuống ảnh hưởng, bất quá cái này cũng đủ thuận lợi đưa 'Xúc xắc xác suất' đến tay người có thể phong ấn nó.
"Biện pháp đó chính là lợi dụng đặc tính còn sống của nó, dựa vào thủ đoạn hữu hiệu đe dọa nó, như vậy nó sẽ nhu thuận, không, yên tĩnh một đoạn thời gian, đại khái 12 giờ, sau đó sẽ tiếp tục.
"Số lần đe dọa càng nhiều, nó bị ảnh hưởng càng thấp, sau vượt qua một tuần, nó sẽ ghi hận anh, điên cuồng thao túng xác suất của anh.
"Cuối cùng, cảm tạ trợ giúp của anh, người bạn chân thành của anh Will Onsetin."
Không hổ là "Rắn vận mệnh", quả nhiên có phát hiện đặc thù của mình... Đưa "Xúc xắc xác suất" lên phía trên sương mù xám, hẳn có thể phong ấn nó... Nhưng vấn đề ở chỗ, loại vật phong ấn cấp "0" có đặc tính còn sống này có lẽ có thể ảnh hưởng không gian thần bí phía trên sương mù xám, đuổi mình ra khỏi, tự biến thành chủ nhân... Loại chuyện này dùng bói toán là không thể được đáp án, nó khẳng định có thể làm ra đối kháng, tựa như "008" vậy... Klein phủ quyết ý tưởng lợi dụng sương mù xám.
Ý niệm trong đầu thay đổi thật nhanh, anh bỗng nhiên có một chủ ý.
Klein vội thoát ly cảnh trong mơ, tỉnh táo lại, nói với dược sư béo Darkwell:
"Tôi có biện pháp áp chế ảnh hưởng của nó."
"Biện pháp gì?" Darkwell bất ngờ hỏi.
Klein không có trả lời, cầm lấy "Xúc xắc xác suất" "4" điểm hướng lên trên, đi vào nhà vệ sinh.
Hắn muốn làm cái gì? Mình nhớ trong truyền thuyết dân gian nào đó, biện pháp xử lý đối với sự vật tà dị chính là dùng phân... ọe... Darkwell không muốn nghĩ nữa.
Vào nhà vệ sinh, khóa trái cửa, Klein lập tức bố trí nghi thức, tự mình triệu hồi chính mình, tiếp theo, anh đi phía trên sương mù xám, mang ra hộp thuốc lá bằng sắt kia.
Sau đó, anh cầm lấy "Xúc xắc xác suất" cùng mở ra hộp thuốc lá bên trong là "Mắt toàn màu đen" đến từ Bí Ngẫu Đại Sư.
Trong ánh sáng tăm tối, Klein khuôn mặt cái bóng âm u, ánh mắt u trầm nội liễm mang "Xúc xắc xác suất" để sát vào con mắt quỷ dị kia, đó là đặc tính phi phàm ẩn chứa "Tạo vật chủ chân thật" ô nhiễm tinh thần.
Góc miệng hắn thong thả mở ra, lộ ra nụ cười hiền lành, nói khẽ với xúc xắc trong tay:
"Đến, ta mời ngươi nghe nhạc hội."
Cửa sổ nhà vệ sing rất cao, ánh mặt trời chiếu vào không đủ, chỉ có thể miễn cưỡng xua tan bóng tối, tất cả có vẻ hỗn loạn.
Klein tay phải cầm "Xúc xắc xác suất" vừa tiếp cận "Mắt toàn màu đen", bỗng nhiên rung động, mang vật đang nắm ném ra một bên của bồn rửa tay.
Xúc xắc màu trắng ngà nọ lăn vài vòng, cuối cùng dừng hình ở 4 điểm màu đỏ hướng lên trên.
Klein mang nụ cười không quá rõ ràng, đi qua một bước, một lần nữa cầm lấy "Xúc xắc xác suất", hào hoa phong nhã cúi đầu hỏi:
"Ngươi tựa như không muốn nghe?
"Như vậy, cho ta một đáp án, điểm 6 tỏ vẻ hợp tác, còn lại đại biểu cự tuyệt."
Nói xong, anh tung "Xúc xắc xác suất" lên cao, sau đó vươn tay tiếp lấy.
Xúc xắc màu trắng ngà nọ thẳng tắp hạ xuống, nhanh chóng quay một vòng, để cho 6 điểm màu đỏ tươi sáng chính diện hướng lên trên!
"Tốt lắm." Klein cười nhẹ khen một câu.
Sau khi mang "Mắt toàn màu đen" đưa về phía trên sương mù xám, anh xoay người mở ra cửa nhà vệ sinh, chậm rãi trở về phòng khách.
Ở trong ánh mắt chờ mong vừa lo lắng vừa tò mò vừa nghi hoặc của dược sư béo Darkwell cùng con cú mèo Harry, anh bỗng nhiên ngừng lại, mang "Xúc xắc xác suất" trong tay ném ra ngoài.
"Không!"
"Không!"
Darkwell cùng con cú mèo đồng thời kêu thảm thiết, sợ ném ra kết quả 3 điểm trở xuống, tên sau theo bản năng bay lên, rời xa tên mập khả năng bị tia sét bổ trúng.
Trong tiếng va chạm thanh thúy, xúc xắc màu trắng ngà liên tục quay cuồng ở trên bàn trà, sắp dừng hình ở 2 điểm.
Ngay ở lúc sắc mặt Darkwell đã trắng bệch một chút, xúc xắc nọ lại lười biếng chuyển lên, cuối cùng 4 điểm hướng lên trên.
"Trong 12 giờ, nó sẽ tương đối yên tĩnh." Klein bình tĩnh ngồi xuống, bắt đầu hưởng dụng bữa trưa đã lạnh đi của mình.
Biện pháp của hắn thật sự hữu dụng? Darkwell nằm phục người xuống, nhìn chằm chằm xúc xắc kỳ dị trên bàn.
Qua mấy chục giây, hắn nhịn không được đưa tay, chủ động lật xúc xắc lên, trở về mặt 6 điểm.
Tay hắn vừa rời khỏi, xúc xắc không gió tự động, lại trở về 4 điểm.
Thật sự là thần kỳ mà... Hermann Sparrow đến cùng đã dùng biện pháp gì? Chẳng lẽ đi đại tiện, rồi mang xúc xắc tẩm vào trong? Ọe... Darkwell quyết định tiếp nhận kết quả, không hề suy nghĩ nguyên nhân, nếu không hắn hoài nghi mình sẽ ói ngay tại chỗ.
Ngẩng đầu nhìn Hermann Sparrow đang yên tĩnh phết bơ, Darkwell đột nhiên cảm thấy 1.000 bảng cùng một lời hứa mà có thể mời đến loại vệ sĩ tầng cấp như thế này thật sự là rất có lời!
Hắn tuyệt đối có thể cùng sánh vai với bất cứ vị hải tặc tướng quân nào! Nếu có phú ông tao ngộ chuyện như mình, lấy một nửa tài sản để mời cũng sẽ không do dự... Hoàn hảo, mình chỉ trả giá 300 bảng, còn lại từ người của thầy gánh vác... Darkwell nghĩ đến trong 12 giờ không cần lo lắng xúc xắc lăn loạn, thể xác và tinh thần thoải mái một chút, nhịn không được đứng lên, duỗi cái lưng mỏi.
Hắn đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ đã đóng chặt, chỉ thấy bên ngoài mây trôi thưa thớt, trời cao biển rộng.
Xanh thẳm vô biên vô hạn nọ nhẹ nhàng lay động, chiếu ra ánh mặt trời sáng lạn, tựa như được rải vào mảnh vụn hoàng kim không đếm được, điều này làm cho tinh thần Darkwell đột nhiên rung lên, lòng dạ giống như lâm vào sáng sủa.
Khác với Backlund tháng hai mới có thể có tiết trời ấm áp, hải vực quần đảo Roth đã dần dần thoát khỏi nhiệt độ thấp, vạn vật sinh sôi.
Mặt hướng biển lớn, xuân về hoa nở... Klein ăn xong bánh mì đi tới phía sau Darkwell, chỉ cảm thấy lúc này mình tựa như động vật mới thức tỉnh từ trong ngủ đông.
Anh không có mang câu thơ hiện lên trong đầu kia đọc ra miệng, cái này một là không phù hợp hình tượng Hermann Sparrow, hai là đại khái sẽ làm Darkwell cảm khái thiên phú thơ ca của Đại đế Russell.
Đến buổi chiều, dưới tình huống xúc xắc không có chuyển động, thời tiết có thay đổi, gió lớn càn quét, mây đen trùng điệp, mưa to sắp đến.
Đây là nguy hiểm phổ biến nhất ở trên biển, chẳng sợ là đi ở trên tuyến đường an toàn tiền nhân đã thăm dò qua, cũng thường thường sẽ gặp phải tình huống cùng loại, chỉ là cũng không đáng sợ như vậy.
Klein nhìn mắt cuộn sóng cao cao cùng bầu trời âm trầm, phát hiện chiếc thuyền giống như tiến vào trong sơn cốc, hai sườn là "vách đá" lam sậm cao cao bất cứ lúc nào cũng có khả năng sụp xuống.
Loại cảm giác áp bách mãnh liệt này làm cho người phi phàm danh sách trung như anh tinh thần rõ ràng cũng trở nên đi xuống, thậm chí muốn cầu nguyện về phía thần linh, hy vọng tàu khách có thể bình yên vô sự ở trong trận bão táp này.