Chương 688 Không mở miệng được (1)
Tổ chức cứu hộ y tế Olavi.
Cô gái phụ trách đăng ký người tình nguyện vội vàng cúi người, bối rối sờ soạng cây bút đã làm rơi, lúc này, Klein cũng chú ý tới cô ta vừa rồi xem là "Báo tin tức" mấy ngày trước, có bức họa của mình cũng những chuyện liên quan
Bên này cũng có đặt báo từ quần đảo Roth? Tính thời gian thuyền tới, quả thật chỉ có thể xem tin tức cũ ba bốn ngày trước... Sớm biết như vậy, mình đã thay đổi gương mặt cùng dùng tên giả rồi... Klein đứng ở trước bàn công tác, bất đắc dĩ thầm nghĩ.
Cô gái chừng ba mươi tuổi kia rốt cuộc nhặt bút lên, ngẩng mặt, giọng run run nói:
"Anh, anh muốn làm tình nguyện viên?"
"Đúng vậy." Klein đưa ra trả lời khẳng định.
"Nhưng, nhưng anh là nhà mạo hiểm." Cô gái bị dọa không nhẹ lắp bắp tìm lý do.
Cô bản năng sẽ không nghĩ đến loại người cực đoan nguy hiểm này sẽ trở thành tình nguyện viên.
Nổi danh cũng không nhất định là chuyện tốt... Quên đi, đợi lát nữa đổi khuôn mặt đổi quần áo đổi tên rồi lại đến... Klein trong lòng đã nghĩ đến bỏ qua, mặt ngoài lại không có cảm xúc gì hỏi ngược lại:
"Ai quy định nhà mạo hiểm là không thể làm tình nguyện viên?"
Cô gái phụ trách đăng ký vẻ mặt như sắp khóc, thốt lên nói:
"Không phải tôi!"
Phòng đăng ký tình nguyện viên nhất thời trở nên cực kỳ yên tĩnh, Klein đầu tiên là ngẩn ra, chợt muốn cười, thật vất vả mới duy trì hình tượng Hermann Sparrow.
Cô gái kia hơi bình phục, nhận thấy được mình trả lời rõ ràng có vấn đề, mạnh mẽ gượng ra nụ cười nói:
"Không, ý của tôi là không có ai quy định.
"Chỉ là nhà mạo hiểm trong ấn tượng của tôi đều bề bộn nhiều việc lục, cần rời bến, rất ít có thời gian làm tình nguyện viên."
"Đó là bọn họ." Klein đáp lại ngắn gọn.
Cô gái kia vươn tay che miệng, lại lộ ra nụ cười nói:
"Tốt, tôi lập tức đăng ký giúp anh."
Cô vừa nói vừa rút ra một phần bảng biểu đưa qua:
"Anh điền một chút, chúng tôi sẽ căn cứ yêu cầu của anh cung cấp huấn luyện cùng vị trí tình nguyện viên tương ứng.
"Chúng tôi sẽ chủ động liên hệ anh, anh cũng có thể tự mình lại đây hỏi."
Cô đã hạ quyết tâm ở trong lòng, không mang bảng biểu mà Hermann Sparrow điền để vào hồ sơ, mà là trực tiếp nộp lên cho người phụ trách hội, nộp lên cho cục cảnh sát.
Nữ thần ơi, tên nguy hiểm như vậy sao lại chạy tới làm tình nguyện viên? Cô lặng yên ở ngực vẽ vầng trăng đỏ rực.
Klein không tiếng động gật đầu, tiếp nhận bảng biểu, thuận thế ngồi xuống, cầm lấy bút, xoát xoát điền vào nội dung cơ bản.
Trong quá trình này, có một người nam khoác áo bào trắng bác sĩ tiến vào, mở miệng hỏi:
"Joanna, có tình nguyện viên mới tới không? Chúng tôi sắp bắt đầu huấn luyện buổi sáng."
Joanna phụ trách đăng ký có lòng muốn lắc đầu, nhưng Hermann Sparrow ngồi ở đối diện cô chẳng sợ không nói chuyện không ngẩng đầu, cũng mang đến cho cô cảm giác cấp bách rất mạnh, làm cho cô không dám nói dối.
"Có." Cô đáp lại người nam mặc áo trắng kia, tiếp theo nhìn về phía Klein nói, "Ngài Sparrow, anh hiện tại muốn nhận huấn luyện cơ sở tình nguyện viên, hay là chờ ngày mai?"
Klein ngẫm nghĩ rồi nói:
"Hiện tại."
Anh tính làm quen một chút, sau đó đổi thân phận làm tình nguyện viên chuyên nghiệp hơn, như vậy anh có thể rất nhanh tiến vào cơ cấu hỗ trợ bệnh viện.
Joanna rõ ràng hít vào một hơi rồi nói:
"Vậy anh sau khi điền xong bảng biểu, thì đi theo ngài Graia."
"Tốt." Klein bình tĩnh đáp lại.
Nửa giờ sau, nhà mạo hiểm Hermann Sparrow trong bình tĩnh lễ phép dấu diếm điên cuồng nhìn bồn cầu cực kỳ dơ bẩn trước mặt, ngừng thở nói:
"Chùi nó?"
"Đúng, các cậu vừa rồi đã tiếp nhận luyện tập nâng đỡ bệnh nhân đơn giản, nhưng cái này không phải là chuyện thường làm ở bệnh viện chúng tôi, chúng tôi chủ yếu phụ trách tẩy rửa bệnh nhân nôn, vật phẩm tắm rửa trên giường, cùng giữ cho nhà vệ sinh sạch sẽ, đủ vệ sinh, ha ha, chuyện băng bó vết thương linh tinh thuộc về người chuyên nghiệp, các cậu chỉ cần nắm giữ bước đầu." Graia bịt mũi, chỉ vào bồn cầu giăng kín vết bẩn vàng đen phía trước nói, "Vừa rồi đã có tình nguyện viên làm mẫu qua, các cậu bắt đầu đi."
Cái này không giống trong tưởng tượng của mình... không giống... Klein phản ứng đầu tiên là quay đầu bước đi, nhưng cuối cùng vẫn mặt không chút thay đổi cầm lấy công cụ tẩy rửa, nhịn xuống cảm giác muốn ói mãnh liệt, đi qua, ngồi xuống.
Tiếp theo, thân thể anh thoáng ngửa ra sau vươn ra tay phải.
Thời điểm giữa trưa, Klein cởi áo dài trắng, đội mũ dạ, vẻ mặt lạnh lùng rời khỏi Tổ chức cứu hộ y tế Olavi.
Sau đó có đi làm tình nguyện viên tìm kiếm cơ hội sắm vai hay không, anh xuất hiện dao động mãnh liệt.
Mãi cho đến khi ngồi xe ngựa đến quán bar Chanh Ngọt, anh mới hạ quyết định quyết tâm, tính tiếp tục thử.
"Mình phải ở trong năm 1350 trở thành 'Bí Ngẫu Đại Sư', cùng tiêu hóa ma dược này, bắt đầu tìm kiếm manh mối danh sách cao." Klein ở trong lòng một lần nữa cường điệu mục tiêu.
Anh thu liễm tâm tình, tiến vào quán bar Chanh Ngọt, ở quầy bar tiêu phí 8 penny gọi một phần sườn lợn rán nước táo cùng một miếng bánh mì phết bơ.
Lại thêm ly bia hắc mạch giá trị 1.5 penny, đã cấu thành bữa trưa của Klein.
Amh không chút vội vàng ăn xong, lấy khăn tay lau miệng, nói với người pha chế:
"Ông chủ các cậu đâu? Tôi có chuyện tìm ông ta."
Nếu đã đáp ứng gia nhập "Hội nhà mạo hiểm giúp nhau", Klein tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lợi dụng liên minh rời rạc này, chuẩn bị mời Bilt Brando hỗ trợ liên lạc "Thợ thủ công" hoang dại hoặc nguyện ý làm riêng, tạo ra vật phẩm cùng loại với còi đồng Azcot, miễn cho mỗi lần triệu hồi tín sứ cứ phải bố trí nghi thức, tụng niệm chú văn, vừa phức tạp vừa phiền toái vừa mất thời gian.
Đương nhiên, nếu Bilt Brando không biết "Thợ thủ công", Klein cũng sẽ không cưỡng cầu, dù sao gia nhập "Hội nhà mạo hiểm giúp nhau" cũng không cần trả phí.
Người pha chế chỉ chỉ thang lầu nói:
"Ông ấy ở lầu hai.
"Nếu anh đã đáp ứng gia nhập liên minh của ông ấy, cũng gặp qua các vệ sĩ, bọn họ sẽ để anh đi lên."
Klein hơi gật đầu không thể nhận ra, thong thả đứng dậy, đi hướng thang lầu.
Quả nhiên, không có thủ vệ ngăn trở anh, cho đến lầu hai, mới có một vệ sĩ đi ra hỏi.
Do thanh danh Hermann Sparrow, anh rất thuận lợi gặp Bilt Brando, cùng phát hiện bên cạnh đối phương xuất hiện một người nam xa lạ.
"Bạn của tôi, Sothoth Young, thành viên quan trọng của hội giúp nhau." Bilt chỉ chỉ người nam đội khăn trùm đầu đỏ sậm nói.
Cùng lúc đó, ông ta trao đổi ánh mắt với đối phương, thấy lẫn nhau đều là chăm chú cùng nghi hoặc.
Chào hỏi đơn giản, Klein tìm ghế dựa ngồi xuống, cực kỳ trực tiếp nói:
"Tôi hy vọng được 'Thợ thủ công' trợ giúp, không biết hội giúp nhau có thể cung cấp manh mối hay không."
"Thợ thủ công?" Bilt rút ngụm xì gà, tạm dừng vài giây, cân nhắc nói, "Tôi quả thật biết một vị 'Thợ thủ công', nhưng hắn không muốn gặp mặt người không quen biết, cái này sẽ mang đến nguy hiểm thật lớn cho hắn, nếu anh có nhu cầu gì, tôi có thể trung chuyển giúp anh, tôi nghĩ tôi hẳn có danh dự này."
Đối với các giáo hội lớn mà nói, thời điểm nào đó, người phi phàm danh sách trung thấp không có ác ý có thể mặc kệ, "Thợ thủ công" lại phải chịu cách xử lý khác biệt rất nhiều, nếu không sẽ tạo thành vật phẩm thần kỳ tràn lan, mang đến cho xã hội nhân loại bất an rất lớn.
Xem ra Bilt tổ chức "Hội nhà mạo hiểm giúp nhau" cũng không phải đơn thuần là lãng phí tiền, ít nhất đã tụ lại được tài nguyên cùng con đường không ít... Klein xuất ra bong bóng ngư nhân đã sớm chuẩn bị nói:
"Tôi muốn chế tác nó thành một cái nhẫn, chủ yếu cung cấp năng lực hoạt động dưới nước."