← Quay lại trang sách

Chương 692 Khế ước lâm thời (1)

Anh cùng Bilt đều từ trên khay của người phục vụ ghi lê đỏ đi qua bên cạnh lấy ly rượu sâm banh màu vàng óng ánh mê người, có bọt khí nhỏ giống như sương mù, sau đó đi về phía tiêu điểm yến hội, Emilius Levitt đang mặc ý phục tướng quân hải quân màu lam sậm.

Lấy địa vị của bọn họ, tự nhiên không có cách nào chân chính tiếp cận ngài Thượng Tướng, chỉ có thể đứng ở vị trí hơi xa một chút, nhìn chăm chú nhất cử nhất động đối phương.

"Emilius dáng người bình thường, xem qua cũng không cường tráng, khóe miệng có chút rủ xuống, biểu hiện ra niên kỉ thực tế của ông ta...

"Ông ta không để râu, trong đôi mắt xanh thẳm giống như cất giấu uy nghiêm không dung cự tuyệt không tha biện giải...

"Y phục tướng quân màu lam sậm của ông ta thực thẳng, nơi bả vai có dải lụa màu đỏ, nối xuống dưới ngực, đeo những cái huân chương...

"Cổ tay áo ông ta có những cái đinh màu vàng, chiếu rọi lẫn nhau với quân hàm cùng màu...

"Quân hàm chia làm ba bộ phận, từ trong ra ngoài phân biệt là: vương miện được khảm ruby, quyền trượng cùng trường kiếm giao nhau, bốn ngôi sao kim cương làm đẹp..." Klein tiến vào trạng thái cực kỳ chuyên chú, lợi dụng năng lực "Người không mặt" ghi nhớ đặc điểm chi tiết vị Thượng Tướng hải quân kia, cùng với thái độ của đối phương khi nói chuyện cùng với những người khác nhau.

Trong quá trình này, anh thậm chí chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm sâm banh sương mù, không để ý nó đến cùng là tư vị gì.

Sau khi nhắm chừng đã sưu tập đủ tin tức, Klein thở hắt ra, để cho đầu không còn điên cuồng vận chuyển nữa.

Tiêu hao lượng lớn tinh lực làm cho anh cảm thấy đói khát, vì thế mang ly rượu đặt lên trên khay trong tay người phục vụ ghi lê đỏ, chuẩn bị đi lấy thực vật ở trên bàn dài trên kia.

Đúng lúc này, Bilt đi lại nói:

"Ngài Thượng Tướng ám hiệu cho tôi, chúng ta đi địa điểm dự định gặp ông ấy."

... Klein thu hồi dừng tầm mắt ở trên gà nướng, hờ hững liếc mắt nhìn Bilt một cái.

Bilt không hiểu rùng mình một cái, cuống quít xoay người, dẫn Hermann Sparrow tiến vào hoa viên.

Sau khi yên lặng đi trên đường gần một phút, ông ta tạm dừng lại, chỉ chỉ mặt Klein:

"Anh có thể biến thành bộ dáng ngài Thượng Tướng.

"Anh sẽ giả bộ anh là người vô gia cư rất giống với ông ta."

Klein nhẹ nhàng gật đầu, vươn tay lau khuôn mặt.

Anh làm như vậy là vì che đi khi biến hóa bộ mặt sẽ có khả năng xuất hiện răng thịt, hạt lựu các sự vật ghê tởm.

Chờ anh buông tay, Bilt thấy một người nam trung niên rất giống với Emilius Levitt.

"Tốt lắm." Bilt đi tới mấy bước, đi đến trước cửa phòng chứa tạp vật, đưa tay đẩy ra cửa phòng khép hờ.

Emilius Levitt vẫn mặc y phục thượng tướng hải quân rất bắt mắt kia, đứng nghiêng đối với cửa vào, đứng ở bên cửa sổ, thưởng thức cảnh sắc trong hoa viên.

Lúc này, ông ta quay nửa đầu, đưa tầm mắt hướng về phía người đến rất giống với mình kia.

Cảm giác uy nghiêm cùng cảm giác áp bách khó có thể diễn tả bằng lời kia làm cho Klein không tự chủ được liền cúi đầu.

Emilius Levitt ánh mắt dừng lại không di chuyển nhiều, thong thả dời về phía Bilt, giọng điệu không chứa cảm xúc gì nói:

"Đây không phải người vô gia cư mà ngươi nhắc tới trước đây.

"Hắn là một người phi phàm."

Nghe ra lời nói của Emilius Levitt là trần thuật mà không phải nghi vấn, Bilt trán nháy mắt đã thấm ra một tầng mồ hôi lạnh rậm rạp.

Ông ta mở miệng, giống như muốn biện giải cái gì, nhưng cuối cùng vẫn thịch một tiếng quì một gối xuống, ở trong loại uy áp khó có thể diễn tả bằng lời run run nói:

"Thượng tướng, ngài Thượng tướng, người vô gia cư trước đó đột nhiên phát bệnh tử vong, tôi chỉ có thể một lần nữa tìm một nhà mạo hiểm có thể biến hóa bộ dáng."

Giờ này khắc này, Klein cũng không có quá mức khẩn trương, bởi vì Thượng tướng Emilius Levitt ở trong đại sảnh yến hội đã chú ý tới mình, không đạo lý hiện tại mới phân biệt ra là người phi phàm. Hắn còn bằng lòng gặp mặt mà không phải trực tiếp tránh né phiêu lưu, thuyết minh hắn cũng không phải quá để ý Bilt đưa đến là ai.

Lại có thể tuyệt không lo lắng? Đây là tự tin của Bán Thần, hoặc là con đường phi phàm của ông ta có thể trừ khử tai hoạ ngầm trước... Klein gian nan ngẩng đầu lên, mang ánh mắt chuyển qua thân thể vị Thượng tướng hải quân kia.

"Thực lực không tệ." Emilius Levitt không có vẻ mặt đánh giá một câu.

Ông ta vẫn nhìn Bilt quỳ một gối xuống nói:

"Không cần ý đồ chơi trò khôn lỏi ở trước mặt ta.

"Vị trí của người thường cùng người phi phàm trên thế giới này là không giống nhau, mà người thi hành trật tự giống như ta, có thể xác nhận rõ ràng điểm ấy."

Quả nhiên, nhất trí với miêu tả trên tư liệu, ngài Thượng tướng này có khuynh hướng thuyết giáo, ta phải chặt chẽ nhớ kỹ điểm này, đây là phong cách hoàn toàn khác với bản thân mình, với Hermann Sparrow... Klein có chút suy nghĩ thu hồi tầm mắt, hướng xuống mặt đất, giống như không thể thừa nhận loại uy áp này.

Emilius Levitt đi về phía trước một bước:

"Lừa gạt là sai lầm thứ nhất của ngươi, không cẩn thận lại là cái thứ hai.

"Người vô gia cư tiêu phí tinh lực thật lớn đột nhiên tử vong, tiếp theo một nhà mạo hiểm có thể biến hóa bộ dáng liền xuất hiện ở trước mặt của ngươi, ngươi không thấy cái này rất trùng hợp sao?"

Đúng vậy, có chút trùng hợp... Klein suýt nữa học đối phương hỏi lại.

Nếu không phải đã xác nhận qua ở trên sương mù xám, anh cũng hoài nghi mình có phải lại bị sinh vật thần thoại nào đó hoặc vật phong ấn cấp "0" nào đó sắp xếp hay không.

Bilt nghe được đồng tử hơi co lại, chợt tỉnh ngộ.

Ông ta phát hiện mình trước đó bởi vì sợ hãi cùng sợ hãi, chỉ muốn bắt lấy cái phao cấp cứu cuối cùng kia, đã hoàn toàn mất đi cẩn thận mà kinh nghiệm mang đến, không chút nghĩ tới Hermann Sparrow xuất hiện có phải quá trùng hợp hay không!

Lần đầu tiên hắn đến quán bar "Chanh ngọt", người vô gia cư kia đã đột nhiên phát bệnh bất ngờ chết đi! Bilt càng hồi tưởng càng cảm thấy mình tiến vào một cạm bẫy đã tỉ mỉ mưu tính.

Emilius Levitt thấy Bilt sắc mặt liên tục biến hóa, vừa giật mình vừa hối hận, thì nhẹ nhàng gật đầu nói:

"Phụ thân ta, lão Bá tước Levitt đã qua đời từng dạy ta một câu.

"Hắn nói, khoan thứ thủ hạ của ngươi phạm sai lầm lần đầu.

"Bilt, ngươi phải cảm tạ nhân từ của ông ấy."

Bilt tinh thần căng thẳng chợt dịu đi, nhưng lại không hiểu có cảm động mãnh liệt.

Ông ta còn tưởng rằng Thượng tướng Emilius Levitt càng tiếp cận với thần mà không phải là người sẽ xử tử mình ngay tại chỗ, lấy cái này cảnh cáo toàn bộ nhà mạo hiểm âm thầm hiệu lực, ai biết, đối phương thế mà lựa chọn khoan thứ.

"Ngài Thượng tướng, tôi, tôi..." Bilt nhất thời lại không có thể nói thành lời.

Emilius vẫn duy trì thái độ nghiêm túc, trầm giọng nói:

"Lời nói vừa rồi còn nửa câu sau, đó chính là 'Nghiêm trị bọn họ phạm sai lầm lần thứ hai', Bilt, ngươi có biết về sau nên làm như thế nào không?"

Bilt quỳ một gối xuống đất lúc này thẳng lưng, nắm tay trái để lên ngực trái nói:

"Nguyện trung thành với ngài Thượng tướng!"

Emilius gật gật đầu, chuyển nhìn về phía Klein:

"Ngươi tên là gì?"

Cái này phải xem ngươi hỏi là thân phận nào của ta... Klein trong lòng lẩm bẩm một câu, bình tĩnh hồi đáp:

"Hermann Sparrow."

Emilius Levitt bỗng nhiên yên tĩnh hai giây, không khí trong phòng tạp vật giống như ngưng đọng lại.