Chương 700 Đêm dài
Một người làm Kẻ Gác Đêm thời gian không lâu, lại bị đoạn trải qua nọ ảnh hưởng khắc sâu đến lựa chọn của hành vi;
Một người vừa bo bo giữ mình, sợ hãi nguy hiểm, có năng lực ở thời khắc mấu chốt chiến thắng bản thân;
Một người muốn nhàn hạ, muốn mỹ thực, muốn lữ hành, muốn hưởng thụ cuộc sống phát ra từ trong lòng, lại không thể không vì những chuyện càng thêm quan trọng mà bận rộn bôn ba;
Một người thích cô gái xinh đẹp, lại có thể kiên trì nguyên tắc, không thả lỏng bản thân;
Một người yêu tiền nhưng có thể vì anh chị em mà bỏ ra con số lớn;
Một người luôn mang đau đớn chôn dấu trong lòng, mang nụ cười bày ra bên ngoài;
Một người quen lẩm bẩm ở trong lòng, mặt ngoài nho nhã lễ độ;
Một người có thể chiến thắng chướng ngại tâm lý, cũng sẽ không đột phá điểm mấu chốt;
Một người sẽ xấu hổ vì biểu diễn;
...
Cũng là một người thủ hộ, một kẻ đáng thương thời khắc đối mặt nguy hiểm cùng điên cuồng! Klein khóe miệng hơi nhếch lên, không tiếng động bồi thêm một câu.
MỘT đám ý niệm như vậy hiện lên ở trong đầu ở trong lòng, anh giống như rõ ràng chạm đến "chính mình".
Bất tri bất giác, Klein ngủ thiếp đi, thể xác và tinh thần bình thản.
...
Trong phòng ngủ chính, Cynthia cũng đã ngủ.
Cô mặc áo ngủ, hai chân để lộ ra, đạp lên mấy tầng chăn, nhẹ nhàng ma sát.
Tay cô vô ý thức gãi lên da, cào ra từng vết đỏ, một hạt tròn thật nhỏ nhô lên.
Ở trong cảnh trong mơ của cô, lại thấy tinh không xinh đẹp hư ảo không không chân thật nọ, thấy ngôi sao nở rộ ra hào quang sáng ngời kia.
Tầm nhìn của cô càng lúc càng gần, mơ hồ thấy rõ ràng ngôi sao kia.
...
Hô... Klein đột nhiên từ trong mộng tỉnh lại, trước mắt tựa như còn lưu lại cái loại kiều diễm khó có thể diễn tả bằng lời kia.
Mình sao lại mơ thấy cái loại này? Anh hơi nhíu mày, có chút không thể tin được lắc lắc đầu.
Vừa rồi, anh không chỉ mơ thấy Cynthia mặc một cái áo ngủ tơ lụa, đồng thời cùng đối phương xảy ra quan hệ siêu hữu nghị, mà còn mơ thấy phu nhân Sharon "Ma nữ vui vẻ" mà anh đã thấy qua thân thể trần trụi, mơ thấy tiểu thư Sharon tinh xảo giống như con rối, mơ thấy tiểu thư "Chính Nghĩa" dung mạo còn có vẻ mơ hồ, mơ thấy Triss Chirk, mơ thấy Teresa, mơ thấy những cô gái xinh đẹp mà mình đã từng gặp, sau đó dùng các loại phương thức tận tình quấn quít cùng họ.
Đối với không ít người phi phàm cùng người thường mà nói, cái này khả năng chỉ là phản ứng bình thường của thân thể do gần đây đã bị câu dẫn, lại đè nén xuống, nhưng thân là một "Nhà bói toán", cảnh trong mơ là có hàm nghĩa đặc thù!
Klein nhanh chóng quan sát bản thân, phát hiện phía dưới của mình vẫn cao cao dựng lên, dục vọng khó có thể giải quyết giống như hồng thủy, chảy xuôi nơi nơi.
Cái này không phải cảnh trong mơ gợi ý của "Nhà bói toán", mà là ảnh hưởng từ bên ngoài... Có kẻ địch! Klein sợ hãi cả kinh, rất nhanh có phán đoán.
Cùng lúc đó, anh cẩn thận xoay người xuống giường, nhanh mặc vào lễ phục tướng quân.
Cho dù là gì, anh vẫn còn có phù chú "Luật thứ chín" cùng "Mấp máy đói khát" ở trên người, có năng lực tự bảo vệ bản thân mạnh mẽ.
Bởi vì không rõ ràng cho lắm tình huống trước mắt, Klein không thử đi phía trên sương mù xám, vẫn xem bản thân là Emilius.
Khuôn mặt bình tĩnh, Klein cẩn thận đi tới cạnh cửa, đưa tay cầm lấy tay nắm.
Khoảnh khắc này, anh tựa như rốt cuộc tìm về sự tương tác với thế giới hiện thực, nghe thấy bên ngoài cửa truyền đến các loại thanh âm ồn ào mà hỗn loạn.
Phương diện này có tiếng nhai nuốt rõ ràng, tiếng rên rỉ có phóng túng, có tiếng hô phẫn nộ, có tiếng thúc giục bén nhọn.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Trước đó tất cả đều bình thường mà! Klein nuốt ngụm nước bọt, mượn dùng minh tưởng để cho bản thân bảo trì bình tĩnh cần thiết.
Anh mỗi ngày đều có dùng "Linh thị" quan sát tình huống trong tòa biệt thự này, nhưng vẫn không phát hiện vấn đề gì.
Tướng quân vệ đội đâu? Thư ký Lueran đâu? Klein càng suy nghĩ tình huống trước mặt, càng cảm thấy sự việc quỷ dị mà khủng bố.
Một tay anh đụng vào phù chú "Thứ chín luật", để cho cái loại thâm trầm uy nghiêm này tản mát ra, ngăn chặn sự bất an chảy xuôi trong không khí.
Tay trái dùng sức, Klein xoay tay nắm, mở ra cửa phòng.
Anh còn chưa bước chân ra, đã thấy người phục vụ mặc ghi lê đỏ đang ngồi ở đối diện.
Trước mặt người phục vụ này bày rất nhiều thực vật hoặc chín hoặc sống, bên trong có thịt bò, thịt cừu, cá cùng tôm hùm Olavi.
Lúc này, người phục vụ cầm lấy con cá lớn tựa như vừa chấm dứt giãy dụa kia, ngẩng đầu nhìn về phía Klein ở đối diện, dại ra mà cười nói:
"Tướng quân, tôi vẫn luôn thật hâm mộ thực vật của các người..."
Bụng của hắn cũng khác với trước, đã gồ cao lên, trạng thái giống như phụ nữ đang mang thai bảy tám tháng vậy.
Vừa dứt lời, người phục vụ này nâng hai tay lên, hung hăng cắn miếng thịt cá, mạnh mẽ xé ra một khối thịt cực kỳ dày.
Miệng hắn chảy xuôi máu đỏ tươi, tiếng nhai nuốt của hắn làm cho người ta cả người phát lạnh.
Hắn dồn dập mấp máy yết hầu, nuốt xuống thực vật trong miệng, cái bụng đang nhô cao của hắn rung rung, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung.
Đây là bản năng thực dục khống chế... Klein ngưng trọng nhìn người phục vụ trước mắt, không biết vì sao lại liên tưởng đến người vô gia cư thế thân bởi rượu chè ăn uống quá độ mà đột nhiên phát bệnh cấp tính bỏ mình kia.
Anh không có thời gian để nghĩ nhiều, cũng không thử cứu người phục vụ đang điên cuồng ăn kia, bởi vì anh biết căn nguyên sự việc nếu chưa được giải quyết, vậy lại làm thế nào cũng sẽ không có hiệu quả rõ ràng.
Klein di động bước chân, căn cứ linh tính trực giác chỉ dẫn, cẩn thận đi về phía phòng ngủ chính.
Ở cửa nơi đó, có hai nữ hầu, một đang ngồi ở trên người của người còn lại, cúi xuống nắm lấy yết hầu đối phương.
Cô ta nụ cười đầy mặt lắc lắc nữ hầu phía dưới, gấp giọng thúc giục:
"Mau, mau ca ngợi tao!
"Mau, mau khích lệ tao!"
Dục vọng khát vọng được khen ngợi... Klein nhíu mày, vài bước tới gần, đưa tay nắm lấy áo của nữ hầu ở trên.
Bốp, anh hất đối phương lên trên tường phía bên kia, đụng đến hôn mê đi.
Nhưng cái này không ảnh hưởng nữ hầu đó lại sờ soạng đi lại đây.
Nữ hầu phía dưới lại luôn luôn ngáp, không mở ra được mắt, cho dù bị bóp cổ cũng giống như vậy, tựa như thế nào cũng ngủ không đủ.
Trường hợp như vậy... Klein nhất thời lại có xúc động trốn khỏi nơi này, thỉnh cầu trợ giúp về phía giáo hội cùng quân đội.
Nhưng mà, trên đảo Olavi trước mắt lợi hại nhất đúng là Thượng tướng Emilius!
Mà mình hiện tại chính là Emilius... Bất quá, đợi chút nếu tình huống không đúng, nên lui hay là lui, không thể dùng sinh mệnh đến sắm vai... Klein da đầu mơ hồ có chút phát tê đẩy ra cửa phòng ngủ chính khép hờ.
Phía sau cửa truyền ra trước hết là những tiếng vui vẻ rên rỉ, tiếp theo là hương vị làm cho người ta tim gia tốc đập, máu chảy xuống dưới chui vào mũi Klein.
Mặt khác, còn có các loại mùi dịch hỗn tạp tràn ngập, làm cho người ta trong đầu không tự chủ được hiện ra những cảnh tượng dâm dục phóng túng.
Ngay sau đó, Klein thấy thư ký tóc vàng Lueran.
Hắn đứng ở cạnh cửa, dùng một loại thái độ nhìn xuống lãnh đạm quan sát bên trong, cảm giác ngạo mạn giống như thực chất.
Nhận thấy có người tiến vào, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện là Thượng tướng Emilius.
Hắn vẻ mặt không có biến hóa, ánh mắt hắn cũng không có biến hóa, tựa như đang nhìn một người bình thường, một nhân vật nhỏ.