Chương 723 Klein bản
Ừm... Cái này quả thật rất nguy hiểm, nhưng nguy hiểm ở chỗ đối tượng khẩn cầu khả năng tràn ngập ác ý hoặc chỉ là tiếp xúc đã khiến cho người ta sụp đổ, mà mình hoàn toàn không tồn tại lo lắng như vậy, mình là thỉnh cầu về phía ngài Kẻ Khờ!" Audrey chớp chớp mắt, kiềm chế kích động trong lòng, nghiêng đầu nói với chó lông vàng:
"Susie, mày đi ngoài cửa thủ, tao muốn dùng phương pháp thần bí học kiểm tra bản bút ký này."
"Cô không phải mới vừa dùng qua sao?" Susie nghi hoặc hỏi.
Nó càng ngày càng không dễ lừa... Audrey đôi mắt hơi đổi, thản nhiên nói:
"Tao tính thử 'Bói toán ma kính'.
"Yên tâm, tao có đối tượng thỉnh cầu an toàn."
"Tốt." Susie xác định Audrey nói là nói thật.
Nó đi vài bước, lại xoay người, dặn dò một câu:
"Audrey, cô phải cẩn thận bị tồn tại thần bí hình chiếu phụ thể."
"Tao biết." Audrey tuyệt không lo lắng đáp lại.
Ở cô thấy, ngài "Kẻ Khờ" thật muốn bất lợi đối với mình, sớm đã có vô số cơ hội, không cần thiết chờ tới giờ.
Chờ Susie tự mình mở cửa đóng cửa, ra bên ngoài, Audrey ngồi ở trước bàn, tụng niệm lên tôn danh ngài "Kẻ Khờ", xin sử dụng "Phương pháp bói toán ma kính".
Qua một hồi, Klein đang ở trên "Tàu Tương Lai" tiến vào nhà vệ sinh, đi vào phía trên sương mù xám, nghe được "Tiểu thư "Chính Nghĩa" khẩn cầu.
"Còn có thể như vậy? Cũng đúng, làm tồn tại thần bí, không biết, mình quả thật có thể đảm đương lực lượng kẻ thứ ba trong 'Bói toán ma kính'..." Klein có chút buồn cười cho trả lời "có thể".
Audrey lúc này cầm lấy bản bút ký, ngồi ở trước bàn trang điểm, đối diện với gương điểm hỏa một ngọn nến.
Màn cửa sổ kéo kín, đèn tường trong phòng được tắt đi, Audrey dựa theo yêu cầu của "Bói toán ma kính", hoàn thành chuẩn bị tương ứng.
Đương nhiên, cô không có cố ý chọn lựa thời gian thích hợp, bởi vì thỉnh cầu tới ngài "Kẻ Khờ" không cần phiền toái như vậy.
Nhìn ngọn nến cùng ánh nến ảnh ngược, bản thân chiếc gương trước người, Audrey vừa tràn ngập hứng thú lại có chút bất an cầm lấy một lọ thuần lộ, mang một chút chất lỏng bên trong nhỏ vào ngọn lửa mờ nhạt.
Hương vị thanh u thanh nhã chui vào mũi, Audrey không hiểu hồi tưởng lại đoạn thời gian mình mới chỉ là người đam mê thần bí học.
Cô ban đầu cũng sẽ phạm đủ loại sai lầm, sẽ ở tiết điểm mấu chốt cử hành nghi thức phát hiện mình quên chuẩn bị dầu cùng thuần lộ linh tinh để lấy lòng thần, đành phải được thông qua dùng nước hoa thay thế, mà kết quả không hề nghi ngờ đều thất bại.
Thật ra, dựa theo ngài "Kẻ Khờ" biểu lộ ra tin tức, mình cho dù thật sự dùng nước hoa thay thế bình thuần lộ này, cũng sẽ hưởng ứng mình... Audrey miệng nhẹ nhàng hô hấp chậm chạp, mượn dùng "minh tưởng" để cho bản thân hoàn hoàn toàn toàn bình tĩnh xuống.
Cô biết tư duy không chịu khống chế phát tán vừa rồi cũng không phải là biểu hiện của mình lúc bình thường, một chút cảm xúc chờ mong cùng khẩn trương của cô bị vòng cổ "nói dối" phóng đại!
Điều chỉnh tốt trạng thái, Audrey giao nắm hai tay, như cầu nguyện để ở trước miệng mũi, thành tâm thành ý bắt đầu thấp giọng tụng niệm:
"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này;
"Chúa tể thần bí phía trên sương mù xám;
"Vua vàng đen chấp chưởng vận may."
...
Chú văn bí ẩn nhẹ nhàng quanh quẩn, sau liên tục bảy lần, Audrey phát giác trong tối tăm xung quanh tựa như thêm chút sự vật khó có thể miêu tả, nó giống như là mạch nước ngầm tiềm tàng ở đáy nước.
Ngẩng đầu lên, Audrey vươn tay phải, đưa qua bên cạnh ánh nến không chút lay động, từ trên xuống dưới khẽ khoát lên mặt kính một lần.
Đến đây, lưu trình "Bói toán ma kính" đã xong, nếu tồn tại thần bí, không biết đối với cái này sinh ra hứng thú, sẽ mượn dùng gương, cho đáp lại nhất định.
Phía trên sương mù xám, trong cung điện xa xưa mà rộng lớn, Klein thấy ngôi sao đỏ thẩm đại biểu cho tiểu thư "Chính Nghĩa" đầu tiên là bành trướng, sau đó co rút lại, đẩy ra hào quang hư ảo, cuối cùng, chúng nó đều nhiễm lên màu đen cảm giác gần như bí ẩn sâu thẳm, ngưng tụ thành một vòng sáng lớn bằng cái gương tựa như có thể đi thông bên ngoài.
Hiệu quả đều không giống với nghi thức trước đây, có chút ý tứ... Klein dựa lưng ra ghế dựa ở sau, lan tràn ra linh tính, tiếp xúc với hình tròn tối đen giống như cửa động kia.
Trong im lặng, tầm nhìn của anh chợt cải biến, bàn dài đồng xanh, ngôi sao đỏ thẩm cùng căn phòng rộng rãi ánh nến chiếu rọi kia trùng điệp không hiểu, lại có giới hạn rõ ràng.
Giờ khắc này, Klein cảm giác một tấm gương trở thành vật giúp thân thể mình ánh mắt mình kéo dài, trợ giúp anh ở phía trên sương mù xám cũng có thể tinh tường thấy rõ cùng can thiệp thế giới hiện thực.
Đúng, rõ ràng!
Toàn bộ sự vật trong tầm mắt Klein đều không có cái loại cảm giác xám xịt mơ hồ, hiện ra rõ ràng ở trong mắt của anh!
Mắt anh đột nhiên ngưng đọng lại hai giây.
Trước mắt anh là một cô gái mặc váy dài thuần trắng tơ vàng, mái tóc dài màu vàng của cô ta tùy ý để xõa, mềm mại mà bóng loáng, đôi mắt xanh biếc của cô ta hơi ánh lên ánh lửa tái nhợt, vừa sâu thẳm giống như biển lớn, lại giống như bảo thạch tinh thuần nhất, ngũ quan của cô ta phối hợp cùng gương mặt của cô ta ra vẻ đẹp kinh tâm động phách, khí chất của cô ta cao nhã mà thanh thuần.
Klein chột dạ không hiểu dời đi tầm mắt.
Thiếu chút nữa tưởng là ma nữ danh sách không thấp, hoàn hảo đúng lúc nhớ tới tiểu thư "Chính Nghĩa" là người phi phàm con đường "Người quan sát", không có khả năng biến thành ma nữ... Hương vị thuần lộ này thực không tệ, thực đặc biệt... Cái cảm ứng vi diệu này, vật phẩm thần kỳ chế tác từ đặc tính phi phàm "Người không mặt"? Tiểu thư "Chính Nghĩa" mang nó biến thành vòng cổ à... Ánh mắt Klein dừng lại ở trên vật phẩm thần kỳ ngụy trang thành vòng cổ kim cương kia.
Sau đó, anh nghe thấy tiểu thư "Chính Nghĩa" chưa đầy chờ mong mở miệng nói:
"Ma kính, ma kính, xin nói cho tôi biết, chủ nhân bản bút ký này ở đâu."
Audrey biết mình thỉnh giáo là ngài "Kẻ Khờ", nhưng lời nói "ma kính ma kính" này từ khi cô mới nghe được câu chuyện tương quan đã vẫn muốn đọc ra như vậy, hiện tại rốt cuộc đã có cơ hội áp dụng vào thực tiễn.
Trước đây thất bại không tính, ừm! Audrey ở trong lòng gật đầu vì bản thân.
Klein lúc này nhìn về phía bản bút ký màu đen ở giữa ngọn nến cùng tiểu thư "Chính Nghĩa", phát hiện linh tính của mình thế mà có thể mượn dùng gương thoải mái lan tràn ra ngoài, giống như bàn tay "nắm" lấy môi giới bói toán.
Phía trên sương mù xám, anh rất nhanh viết xuống câu bói toán đối ứng:
"Nguyên chủ nhân bản bút ký này ở đâu."
Một "tay" nắm bút ký, một tay cầm tờ giấy, Klein vừa đọc thầm vừa một lần nữa dựa lưng vào ghế dựa, ở dưới sự trợ giúp của "minh tưởng", nhanh tiến vào ngủ say.
Audrey mở to đôi mắt xanh biếc, tập trung mà chuyên chú nhìn gương, chờ đợi ngài "Kẻ Khờ" cho đáp lại.
Qua vài giây, cô rốt cuộc thấy mặt kính hiện lên vằn nước, đẩy ra gợn sóng.
Thành công rồi! "Bói toán ma kính" thật sự hữu dụng! Audrey mắt trợn to, chiếu rọi ra hình ảnh hiện lên trong gương:
Đó là hình ảnh một vùng nông thôn!
Cảnh tượng càng ngày càng gần, hội họa cự long ở trên các tòa kiến trúc dần dần rõ ràng.
Một tòa giáo đường rất nhanh chiếm cứ chủ thể của gương, chợt lại bị nghĩa trang phụ thuộc nó thay thế.
Cuối cùng, hình ảnh dừng hình ở trên một góc mộ bia, chữ khắc trên đó chịu mặt trời chiếu, mưa dội, gió thổi đã trở nên mơ hồ, chỉ có thể thấy rõ ràng cái tên "Lindella".
Lúc này, gương bỗng nhiên trở nên tối đi, chợt khôi phục bình thường, một lần nữa chiếu ra Audrey cùng ngọn nến ở trước người cô.