Chương 749 Sau mặt nạ
Tốc độ của bản thân hỏa cầu này chồng thêm hấp lực khoa trương sinh ra từ cửa lớn, lướt qua bên cạnh Klein không xa, đập vào khe hở của cửa lớn thần bí.
Oành đùng!
Sóng lửa trắng văng khắp nơi, như mưa rơi xuống khu vực khác nhau, nhưng chỉ có thể làm cho cửa lớn đồng xanh nọ lay động vài cái, ảm đạm đi một ít.
Klein bắt lấy cơ hội, búng ngón tay.
Mấy que diêm tách ra để ở trong túi áo của anh lúc này cháy lên, sóng lửa đỏ đậm nhanh chóng bao trùm thân thể anh, tan rã biến đi.
Bên cạnh cửa lớn đồng xanh một đoàn lửa bốc lên, Klein nhảy ra từ bên trong.
Anh liếc mắt một cái liền thấy Anderson Hood đang tư thái có chút không được tự nhiên trôi nổi giữa không trung, bàn tay nắm chặt một cây trường thương lửa trắng.
Vị "Thợ săn mạnh nhất" này rốt cuộc đuổi tới, chỉ là xem qua không quá quen phi hành.
"Thượng tướng địa ngục" Ludwell ngẩng đầu thấy một màn như vậy, vị trí lỗ mắt mặt nạ trắng bạc ngọn lửa tái nhợt rõ ràng nhảy lên hai cái.
Thực hiển nhiên, hắn hoàn toàn không nghĩ tới trên "Tàu Tương Lai", trừ bỏ "Thượng tướng ngôi sao" Capella, còn có hai vị cường giả cấp tướng quân hải tặc, hơn nữa đều mang theo vật phẩm thần kỳ hoặc vật phong ấn tương đương không tệ.
Đúng lúc này, Ludwell nâng mạnh tay đặt ở trên mặt, ngoài dự đoán mọi người lấy xuống cái mặt nạ trắng bạc.
Hào quang thâm trầm, tái nhợt bỗng nhiên từ sau cái mặt nạ kia dâng lên mà ra, làm cho cái nhẫn vuông văn đen đúa ở ngón trỏ tay trái Ludwell nháy mắt khuếch tán ra tĩnh mịch vô cùng vô tận.
Cái tĩnh mịch này ùa vào cửa lớn đồng xanh, đẩy nó rời khỏi boong tàu, đẩy lên giữa không trung.
Cửa lớn giăng kín hoa văn thần bí này dung hợp tĩnh mịch vô cùng vô tận, nhanh chóng bành trướng cao đến vượt qua ba mươi thước.
Nó lấy mặt biển làm nền móng, sừng sững ở nơi đó, tựa như liên thông với thế giới khác, không phải thế giới hiện tại.
Xoảng xoảng xoảng!
Cửa lớn đồng xanh xoay mình rộng mở, bóng tối không thể diễn tả bằng lời dâng ra, bao vây ở trước boong tàu "Hoa Tulip đen".
Klein thấy thế, bất chấp công kích, vội lấy ra phù chú chính xác, rất nhanh sử dụng cho bản thân.
Một trận cuồng phong xoắn tới, đẩy anh lên trên không "Hoa Tulip đen".
Chiếc thuyền buồm thật lớn này ở dưới bóng tối dẫn dắt, từng chút một đi vào cửa lớn đồng xanh, đi hướng thế giới kia.
"Thượng tướng địa ngục" Ludwell đứng ở đầu thuyền, nhìn lên giữa không trung, khuôn mặt bị hào quang tái nhợt bao trùm, thấy không rõ bộ dáng cụ thể.
Tầm mắt hắn đầu tiên là đảo qua Klein, tiện đà rơi xuống trên người Anderson Hood, tựa như đang nhớ kỹ hai thợ săn này, nhưng không có lại thử công kích, tựa như bị bóng tối xung quanh hạn chế.
Anderson ngẩn người, tiếp theo không chút do dự phóng ra trường lửa trắng thương trong tay.
Trường thương này đi thẳng đến Ludwell, nhưng vừa tiến vào khu vực bóng tối cùng tĩnh mịch bao vây, đã biến mất không thấy ở trong im lặng.
Ludwell đây là chuẩn bị chạy đi? Thực quyết đoán... Klein đầu tiên là ngẩn ra, chợt nhớ tới còi đồng Azcot còn ở trên "Hoa Tulip đen".
Mắt thấy thuyền buồm thật lớn đã thông qua gần một nửa cửa lớn đồng xanh, tiến nhập thế giới kia, mà bản thân hoàn toàn không có cách nào ngăn cản, Klein vừa tung ra que diêm, vừa búng ngón tay.
Còi đồng Azcot sau khi tiến vào phạm vi năm mươi thước phía sau boong tàu, bị sinh vật bất tử cắn xé giành giật lẫn nhau liên tục qua tay, que diêm buộc cùng nó một chỗ bỗng nhiên sáng lên, bốc lên ngọn lửa đỏ đậm.
Bên trong ngọn lửa, bóng dáng Klein hiện lên ở nơi đó, đưa tay bắt lấy còi đồng Azcot.
Đây là anh làm chuẩn bị để thu về còi đồng!
Hơn nữa, vì dự phòng tình huống ngoài ý muốn, đó là diêm có bị sinh vật bất tử kéo xuống, anh còn ở mặt ngoài còi đồng bôi thêm một lớp tinh dầu Mặt Trời dễ cháy!
Bốp!
Klein thân ở trong vô số tử linh bao vây, căn bản không có thời gian thu hồi bàn tay bắt lấy còi đồng, lập tức lại lần nữa búng ngón tay.
Lúc này, từng bàn tay hoặc trong suốt hoặc hư thối hoặc tái nhợt hoặc hư ảo đã bắt đến trên người anh!
Que diêm mà Klein trước đó tung ra giữa không trung bốc cháy lên, bắn ra một chùm lửa.
Bóng dáng của anh rất nhanh hiện lên ở trong chùm lửa này, nhưng mặt phát xanh, môi biến trắng.
Klein bị u ảnh, oan hồn cùng bất tử sinh vật khác không đếm được chụp lấy lúc này cảm giác rét lạnh phát ra từ chỗ sâu trong linh thể, khó có thể khống chế thân thể, bùm một tiếng rơi xuống, lọt vào trong biển đã nhiễm ánh sáng vàng.
Theo "Hoa Tulip đen" cơ bản đã lướt qua cửa lớn đồng xanh, mặt biển trước đó giống như cửa vào địa ngục đã khôi phục bình thường.
Klein trầm xuống mấy thước, bị uống vài ngụm nước biển mặn đắng, rốt cuộc hoãn lại.
Hoàn hảo chuẩn bị đầy đủ... Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, anh đột nhiên cảm thấy không đúng.
Anh đeo khuy cài cổ tay áo ngư nhân có mười phần phút năng lực hô hấp bị động dưới nước, không bị uống nước mới đúng!
Klein chợt nghiêng đầu, nhìn về phía cổ tay áo, chỉ thấy cái khuy cài cổ tay áo màu xanh thẳm kia không biết khi nào đã thoát ly tổ chức.
Đã mất... Bị bao tay "Hỏa chủng" làm mất... Mình vừa rồi luôn luôn ở trên "Hoa Tulip đen"... Klein búng vài cái, trồi lên mặt nước, vừa lúc thấy cái đuôi của chiếc thuyền buồm thật lớn dung nhập bóng tối, cửa lớn đồng xanh từ từ đóng lại.
Anh theo bản năng bơi về phía trước mấy thước, cuối cùng đình chỉ, từ trong phù chú còn lại chọn ra một cái, thêm cho bản thân hiệu quả phi phàm hô hấp dưới nước.
Giữa không trung Anderson Hood thấy một màn như vậy, âm thầm líu lưỡi nói:
"Người này thực điên mà...
"Thế mà còn muốn đuổi giết!"
Ngay ở lúc này, ánh sao trên "Tàu Tương Lai" rơi xuống, ngưng tụ thành một cây cầu dài, kéo dài đến đây.
"Thượng tướng ngôi sao" Capella rốt cuộc đã giải quyết xong quái vật xám đen có được sinh mệnh lực cứng rắn trước đó!
Đáng tiếc, "Thượng tướng địa ngục" lại chờ một chút, chạy trốn không đúng lúc có phải tốt rồi không... Anderson thở dài không tiếng động, vững vàng hạ lên trên cây cầu ánh sao.
Thấy Hermann Sparrow bay tới, hắn đang muốn lên tiếng kêu gọi, khen đối phương vài câu, lại thấy một gương mặt lạnh lùng.
Anderson trực giác né tránh đi, cười gượng hai tiếng, tùy ý Hermann Sparrow lướt qua mình.
Trong khi dọc theo cây cầu ánh sao quay về "Tàu Tương Lai", Klein đã thu liễm đủ loại cảm xúc, nhìn thấy Frank Lee đi qua, dựng thẳng ngón cái về phía mình:
"Anh là tên điên cuồng nhất tôi đời này đến giờ mới thấy qua!
"Anh cũng dám một mình đi lên 'Hoa Tulip đen', đơn đấu 'Thượng tướng địa ngục', lại còn sống trở về!"
Thực xin lỗi, luận điên cuồng, tôi xa xa không bằng anh... Klein yên lặng đáp lại một câu.
Lúc này, rất nhiều hải tặc tóc dài hoặc rậm rạp bù xù cũng lần lượt biểu đạt kinh ngạc cùng tán thưởng của bản thân.
Ở trong bầu không khí như vậy, Klein nhắm mắt, cảm giác ma dược "Người không mặt" đã hoàn toàn tiêu hóa.
Frank Lee chưa phát hiện Hermann Sparrow dị thường, cười ha ha lại bồi thêm một câu:
"Tôi vừa rồi cũng muốn cung cấp chút trợ giúp cho anh, đưa chút mầm móng qua đó, đáng tiếc, tôi không có biện pháp đưa đi xa như vậy."
Đưa chút mầm móng lên trên "Hoa Tulip đen"? Mảng hải vực này có khí tức "Đại Địa nữ thần" lưu lại, sự vật phi phàm lĩnh vực tương ứng đều sẽ phát sinh dị biến, chẳng phân biệt địch ta, đồng thời công kích... Lúc ấy mình cũng ở trên "Hoa Tulip đen"... Hoàn hảo người này không tung qua... Klein bỗng nhiên nhớ tới thảm trạng "Tàu Tương Lai" trước đó, nhớ tới dưa hấu mọc ra trên đỉnh đầu hải tặc đã chết đi kia.
Anh vừa muốn cân nhắc lí do thoái thác, để đáp lại phù hợp hình tượng Hermann Sparrow, bỗng nhiên thấy trong bóng đen cách đó không xa Heath Doyle đột nhiên đi ra, cúi người nôn mửa.