Chương 770 Rời thuyền (2)
Cho nên, anh cung cấp tình báo này cũng là ám chỉ Bernarde, muốn biết rõ ràng chân tướng, vậy mang nhật kí thời kì mấu chốt của Đại đế Russell đưa cho "Thượng tướng ngôi sao" Capella.
"Nữ vương thần bí" Bernarde lặng lẽ vài giây, không nói gì.
Trời cao u ám di động, bên ngoài ánh mặt trời chiếu vào, vị nữ vương tung hoành năm biển này bỗng nhiên giống một đống bọt xà phòng phân ly, thoát phá, biến mất.
Bọt biển phản xạ hào quang phân ra màu sắc khác nhau, ở trong phòng xây dựng ra một loại cảnh tượng mộng huyễn như đồng thoại.
Nếu không có "Hiền giả ẩn nấp", con đường "Kẻ nhìn trộm bí mật" thật sự có ý tứ... Klein một bên cảm khái, một bên dùng ngón cái tay trái nhấn khớp xương ngón trỏ hai cái.
Anh mở ra thị giác bí ẩn "Dây linh thể" mang đến, không phát hiện trong phòng có dây nhỏ màu đen nào dư thừa.
Cái này thuyết minh "Nữ vương thần bí" Bernarde quả thật đã rời khỏi!
Hô... Klein thở hắt ra không tiếng động, rất nhanh đóng loại thị giác này.
Anh đang muốn nằm lên giường nghỉ ngơi một hồi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng tới gần.
Thùng thùng thùng, cửa phòng anh có người gõ.
"Ai?" Klein xoay người ngồi dậy.
"Tôi." Giọng nói "Thượng tướng ngôi sao" Capella truyền vào.
Klein có chút nghi hoặc đi qua, mở ra cửa phòng.
Anh không mở miệng hỏi có chuyện gì, lạnh nhạt nhìn đối phương, ánh mắt thuyết minh tất cả.
Capella đẩy mắt kính trầm trọng trên mũi nói:
"Từ mảng hải vực kia đi ra có thể sẽ không trở lại nơi tiến vào trước đó, nơi này cách đảo Tuscany không đến 100 hải lý, đi Nass đại khái cần ba ngày, anh hy vọng quay về nơi nào?"
Đi vào hoặc đi ra không cùng một chỗ? Klein hơi cảm thấy ngạc nhiên, xác nhận hỏi:
"Vậy từ nơi này có thể tiến vào mảng hải vực kia không?"
"Không được, sẽ trực tiếp rơi vào khe hở cắt đứt hải dương nhìn không thấy đáy kia. Căn cứ kết quả bói toán thể hiện, làm như vậy mọi người sẽ chân chính chết." Capella đơn giản giải thích hai câu.
Như vậy à... Klein ngẫm nghĩ nói:
"Đi đảo Tuscany."
Anh sở dĩ không chọn Nass, là vì cách triệu tập tụ hội Tarot tiếp theo đã rất gần, anh cũng không muốn ở trên "Tàu Tương Lai" làm cái chuyện cần hao phí không ít thời gian này.
Hơn nữa đảo Tuscany là thuộc địa phía đông nhất vương quốc Ruen, tiền thông hành là penny, saule cùng đồng bảng vàng, Klein không cần lo lắng vấn đề đổi.
"Tốt." Capella không có ý kiến.
Nhìn theo cô ta xoay người, đi về phòng thuyền trưởng, Klein lắc lắc đầu biên độ rất nhỏ, ở trong lòng cảm thán:
"Cô nếu lại đây sớm một chút, có thể gặp gỡ 'Nữ vương thần bí'."
...
Buổi chiều, "Tàu Tương Lai" đến đảo cảng Tuscany, mạnh mẽ ngừng ở bến tàu.
Klein ăn mặc thân sĩ Ruen, cầm theo vali hành lý, đi lên boong tàu, lấy ra khoản cuối phân biệt đặt ở túi áo hai sườn, đưa cho "Thượng tướng ngôi sao" Capella.
Khấu trừ đi 700 bảng đặc tính phi phàm "Chuyên gia chiến đấu", cái này tổng cộng là 1.300 bảng.
Mà bởi vậy, tiền mặt của Klein chỉ còn lại 8.436 bảng thêm 5 đồng vàng.
Capella lặng lẽ tiếp nhận, mở miệng ra, tựa như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không có mở miệng.
"Anh xuống ở đây, hay là đi nơi khác?" Nàng chuyển nhìn về phía Anderson Hood.
Nghĩ đến Hermann Sparrow sắp rời khỏi, nghĩ đến đây là thuyền hải tặc, nghĩ đến mình đã săn bắn không ít hải tặc, Anderson lập tức gượng lên nụ cười:
"Vậy nơi này đi."
"Anh có thể trả tiền đi thuyền." Capella cũng không có bởi vì Anderson ngay cả quần áo thay đổi đều là mượn từ đám hải đạo mà bỏ qua cho hắn.
"Tốt." Anderson không có che dấu vẻ mặt đau lòng, đưa tay lấy xuống một cái cúc áo bình thường ở khu vực giữa áo.
Hắn không nỡ đưa qua nói:
"Đây là thu hoạch còn sót lại của tôi ở mảng hải vực kia, nơi phát ra từ thi thể một người thăm dò quân đội Ruen.
"Tôi không rõ ràng lắm tên nguyên bản của nó, chỉ có thể căn cứ năng lực thể hiện ra cùng danh sách 6 đối ứng mà đặt tên cho nó, ừm, 'Pháp quan'.
"Hiệu quả xấu của nó không đặc biệt mạnh, chính là làm cho người đeo dễ dàng đắc tội với người hoặc quái vật, có lẽ không cẩn thận sẽ bị vị Bán Thần nào đó theo dõi."
Cái này còn gọi không phải đặc biệt mạnh? Nếu tôi là "Thượng tướng ngôi sao", khẳng định tuyển thanh kiếm của cậu... Klein lẩm bẩm hai câu, thấy Capella nhận phí đi thuyền mà Anderson Hood trả.
Anh không quản chuyện người khác, cầm theo vali da, rời khỏi "Tàu Tương Lai", đi lên bến tàu đảo Tuscany.
Phành!
Anderson Hood trực tiếp từ mép boong tàu nhảy xuống, rơi xuống bên cạnh anh.
"Lại uống ly rượu? Chúc mừng chúng ta rốt cuộc rời khỏi hải vực chết tiệt nọ!" Vị thợ săn này thực hưng phấn thực nhẹ nhàng mời.
Klein liếc nhìn hắn một chút, dùng ánh mắt tỏ vẻ cự tuyệt, chỉ muốn rời khỏi cái tên vận rủi quấn thân lại tự mang hào quang khiêu khích này càng xa càng tốt.
"Được rồi." Anderson nhìn thoáng qua trái phải, hắng hắng yết hầu nói, "Có thể cho tôi mượn chút tiền hay không? Anh cũng biết, thu hoạch của tôi tiền mặt của tôi đều chìm ở trong vùng biển kia rồi."
Nói tới đây, hắn cười lên:
"Yên tâm, sáng mai tôi sẽ trả lại cho anh, ở quán bar cùng kỹ viện Tuscany, cũng không hề thiếu hải tặc, tôi tính mời bọn họ giúp đỡ tôi một chút."
Không có tiền thưởng thì vơ vét tài sản tiền tài, có tiền thưởng thì trực tiếp mang đi? Klein ở trong lòng hắc một tiếng, xuất ra tờ tiền giấy 5 saule, đưa cho Anderson.
"Ít như vậy?" Anderson nửa há miệng nói.
"Đủ cậu uống rượu, dùng bữa cùng ở khách sạn." Klein bình thản đáp lại, "Hơn nữa đây là 1 bảng tiền mặt."
"1 bảng?" Anderson day day mắt, bất đắc dĩ cười nói, "Được rồi, là 1 bảng, sáng mai tôi sẽ trả lại anh 1 bảng."
Sợ Hermann Sparrow đổi ý Anderson cầm lấy 5 saule tiền giấy kia, trong đầu chợt hiện ra thịt bò bình thường đang chảy mỡ ở trên ngọn lửa cùng đồ uống có cồn không thêm thuốc trấn định gì.
Ô, người này thế mà chấp tiếp, mình chỉ thuận miệng nói, thật mất hình tượng, hơn nữa để cho hắn rõ ràng, tiền của mình không phải dễ mượn như vậy, miễn cho hắn không muốn đi săn bắn hải tặc, tính mượn một số rồi trực tiếp về Biển sương mù bên kia... Klein ở trong lòng nói thầm hai câu.
Ở anh xem, một "Thợ săn" danh sách 5, ở nơi hải tặc nhiều, chẳng sợ trên người không có đến một penny, cũng sẽ không đói không có chỗ ngủ.
Anh hơi lắc đầu không thể nhận ra, đang muốn đi về phía trước rời khỏi bến tàu, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một tiếng hô tục tằng:
"Hermann!"
... Nghe ra là giọng của Frank Lee, Klein rùng mình một cái, tinh thần căng thẳng quay người lại.
Vị tài công chính "Tàu Tương Lai" kia, "Chuyên gia độc tố" tiền treo thưởng đạt tới 7.000 bảng, đứng ở bên mép thuyền, hai tay đưa lên bên miệng, giống như khuếch đại âm thanh hỏi:
"Anh sẽ thường xuyên thường lui tới ở nơi nào? Viết thư thì gởi đến nơi nào?
"Tôi hy vọng chia sẻ cùng anh thành quả nghiên cứu mới nhất của tôi."
Mình cũng không muốn biết... Người này nhận định là bạn bè hẳn không nhiều lắm, hơn nữa mình dám đánh đuộc, tuyệt đại đa số những người hắn xem là bạn bè, cũng không có chân chính xem hắn là bạn bè... Ừm, "Thượng tướng ngôi sao" tình cảm trong lòng càng thiên hướng "Nữ vương thần bí", đối với hội Tarot khuyết thiếu lòng trung thành, quang minh chính đại phát triển một kẻ hai mang ở bên cô ta, không, nguồn tình báo, có lợi cho kinh sợ cô ta, xem như Hermann Sparrow tầng cấp này gõ... Có chăn đệm như vậy, ngài "Kẻ Khờ" lại gõ một chút, sẽ càng hợp lý cùng tự nhiên... Klein suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, từ trong túi áo lấy ra bút máy cùng giấy ghi chép dùng cho bói toán.
Anh xoát xoát xoát viết xuống nghi thức triệu hồi tín sứ của mình, không quên ghi rõ trong tài liệu nghi thức phải có một đồng vàng.
Vù một tiếng, Klein rung cổ tay, để cho giấy ghi chép nọ giống như phi tiêu bắn về phía Frank Lee, chuẩn xác rơi xuống bàn tay đối phương.