Chương 790 Không đến (1)
Lên boong tàu, tiến vào khoang thuyền, tìm được phòng, Klein đang muốn nói chuyện, Anderson Hood lại giành trước mở miệng:
"Không đúng... Nếu tôi là hành khách chiếc thuyền này, nhìn thấy một nhà mạo hiểm vừa mới đắc tội 'Vua bất tử' như anh đi lên, khẳng định sẽ thực sợ hãi thực khẩn trương, hoặc tìm thuyền trưởng tài công chính đến thuyết phục anh đổi chiếc thuyền khác, hoặc là bản thân đổi thuyền, ai ngờ, bọn họ đều cực kỳ bình tĩnh."
Người này thực sâu sắc, ở trên một ít vấn đề mang tính chi tiết rất có sức quan sát... Đây là "Chuyên gia âm mưu" chân chính sao? Bình thường hi hi ha ha, miệng tiện lạc quan, trên thực tế bất động thanh sắc đã nắm giữ tình huống, làm tốt chuẩn bị... Klein vừa lấy chìa khóa mở ra cửa phòng, vừa suy xét trên chiếc thuyền này thật sự tồn tại vấn đề hay không.
Ngay ở lúc này, Anderson nâng tay vỗ nhẹ mặt mình, cười gượng nói:
"Tôi rõ ràng nguyên nhân!
"Khoảng cách thời gian quá ngắn, sự việc mới chỉ truyền lưu trong miệng bộ phận nhà mạo hiểm cùng hải tặc, như vậy lữ khách cùng thủy thủ trên thuyền căn bản không có hiểu biết gì đối với cái này, hơn nữa, rõ ràng diện mạo của anh tất nhiên là những người tin tức linh thông, không phải người thường."
Ô, còn tự hỏi tự đáp... Cậu có biết thời gian chính là sinh mệnh không? Klein lẩm bẩm hai câu, tiến vào khoang thuyền hạng nhất.
Cái này không phải anh hy vọng mình ở thoải mái, mà là suy xét đến phải coi chừng Anderson Hood, không cho vận rủi xui xẻo nhất của thợ săn này mang đến tai nạn cho tàu khách, cho nên mới để cho đối phương lấy khoang thuyền hạng nhất.
Cầm theo vali, đi tới cửa phòng ngủ chính, Klein chỉ chỉ phòng khách cùng người hầu, nói với Anderson:
"Chính cậu chọn một gian."
Anderson sửng sốt hai giây, há nửa mồm nói:
"Anh rất quen thuộc..."
Đương nhiên, tôi có kinh nghiệm ở chung cùng thợ săn phong phú, nếu là Danis ở trong này, tôi sẽ chỉ định phòng người hầu... Klein không có đáp lại, đi vào phòng chính.
1 giờ 30, còi hơi vang lên, tàu khách khởi hành đúng giờ.
Móc áo khoác lên, Klein mặc quần dài, áo sơmi cùng ghi lê, đi ra phòng chính, đi vào phòng khách, nhìn ra mặt biển bên ngoài cửa sổ.
Nơi đó sóng xanh dập dờn, dọc theo hình dáng đảo Tuscany mở ra tàng tấc một, phập phồng bất định ở trong gió.
"Như vậy là không có cách nào quan sát toàn bộ tình huống." Anderson xáp lại, cười nói, "Anh chỉ có thể xác định một bên, mà 'Tàu Cái chết' khả năng từ một bên khác, cũng có khả năng từ mặt trước lại đây, biện pháp tốt nhất là đi đài quan sát, ha ha, nơi đó khẳng định có thuyền viên, nhưng mà, một thợ săn hoặc hải tặc kinh nghiệm phong phú, có một trăm loại biện pháp lừa gạt cảm quan của hắn!"
Klein xoay người lại, không có vẻ mặt gì nhìn Anderson Hood nói:
"Nói rất đúng.
"Chuyện này liền giao cho cậu."
"A?" Anderson vẻ mặt mờ mịt.
Hắn chợt tỉnh ngộ lại đây, có chút kinh ngạc hỏi ngược lại:
"Anh không có biện pháp quan sát khác?"
Dưới tình huống không có cách nào quan sát, làm sao chôn cạm bẫy cho "Vua bất tử"?
"Không có." Klein cực kỳ thản nhiên gật đầu, "Chỉ có thể dựa vào câuj."
... Đến cùng là ai cho anh dũng khí, cho anh có gan ở dưới "Vua bất tử" nhìn chăm chú mà rời đi? Anderson nhất thời nói không ra lời.
Hắn một bên thì thào tự nói "Đừng ngăn tôi, tôi muốn nhảy thuyền", một bên rời khỏi khoang, thẳng đến dưới đài quan sát.
Trên lý luận mà nói, "Vua bất tử" Agarito, hoặc là nói "Tàu Cái chết", sớm nên nhận ra ác ý của mình, cảm ứng được nguy hiểm đến từ mình, như vậy, bọn họ sẽ đến tập kích không? Sẽ tin tưởng mình chính là biểu hiện ra ngoài tiêu chuẩn, cũng không có giúp đỡ gì, hay là hoài nghi có vị cường giả nào có thể làm nhiễu dự cảm nguy hiểm nhúng tay? Klein thu hồi tầm mắt khỏi cửa, lại lần nữa nhìn về phía biển lớn bên ngoài.
Qua một hồi, anh chợt có cảm giác, rất nhanh mở ra linh thị, nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh.
Tín sứ xương trắng cao lớn chui ra từ mặt sàn, trong hốc mắt tối đen có ngọn lửa khẽ nhảy nhót.
Nó chỉ lộ ra nửa thân trên, cho nên không cao hơn bao nhiêu so với Klein, nhìn thẳng đối phương, đưa ra lá thư cầm trong tay.
Ngài Azcot lần này hồi âm rất nhanh... Klein lễ phép gật đầu, tiếp nhận tờ giấy gấp chỉnh tề.
Đợi cho tín sứ xương trắng băng giải biến mất, anh ở dưới ánh mặt trời ngoài cửa sổ mở ra lá thư:
"... Thật cao hứng cậu đã tăng lên, lữ hành trải qua của cậu càng thêm thú vị so với tôi tưởng tượng.
"Mảng hải vực nọ quả thật cực kỳ nguy hiểm, tôi nhớ mang máng nó khả năng có liên quan đến ngọn nguồn đại tai biến, về phần Tử Thần cổ đại vì sao lại có khí tức lưu lại ở nơi đó, tôi cũng không quá rõ ràng.
"Nhắc nhở của cậu tôi sẽ nhớ kỹ, ở trước khi hoàn toàn khôi phục ký ức, tôi sẽ không tiến vào mảng hải vực nọ, lời vô nghĩa 'Tạo vật chủ chân thật' cũng không dễ nghe.
"Tôi có chút hứng thú đối với chiếc nhẫn trong tay 'Thượng tướng địa ngục', bất quá tôi gần đây đang mắc kẹt trong một chuyện, khả năng qua một đoạn thời gian nữa mới có thể đi gặp hắn..."
Xem đến đây, Klein trên mặt không tự chủ được lộ ra nụ cười:
Để cho hồi âm cho ngài Azcot, nói cho ông ta mình có biện pháp tập trung vị trí "Thượng tướng địa ngục" Ludwell, để cho ông ta đi gặp, sẽ mang theo mình, không xong, gần đây cũng không có bói toán khuy cài cổ tay áo ngư nhân ở đâu, cũng không biết Ludwell có phát hiện hay không, có thể đã vứt bỏ nó hay chưa... Ừm, chờ xác nhận "Tàu Cái chết" có thể đuổi theo hay không, lại đi phía trên sương mù xám bói toán...
Tầm mắt di động, Klein tiếp tục đọc xuống:
"Từ văn hiến cổ đại lấy được từ chỗ Catherine quả thật có nhắc tới chuyện Tử thần nhân tạo, đơn giản mà nói, cao tầng Linh Giáo Đoàn đế quốc Byron quá khứ hoàng thất hiện tại, từ 'Hiền giả ẩn nấp' đột nhiên sống lại, từ trong chuyện đó thu được linh cảm, hy vọng để cho Tử Thần trước mắt chỉ là khái niệm xuất hiện tình huống tương tự.
"Cái này có khả năng thực hiện, bởi vì phi phàm bất diệt, Tử Thần ngã xuống không có nghĩa là hoàn toàn mất đi đặc tính cùng quyền lực tương ứng, chúng nó vẫn tồn tại, chỉ là khái niệm trở về khá là trừu tượng, trạng thái giống như 'Hiền giả ẩn nấp' lúc ban đầu.
"Từ văn hiến này cho thấy, nghiên cứu tương ứng còn chưa có tiến triển mang tính đột phá, nhưng cái này đã là chuyện mấy trăm năm trước...
"Ma dược đối ứng danh sách 4'Nhà bói toán' gọi là 'Quỷ pháp sư', Antigonus cùng cường giả gia tộc Charles Latour để lại cho tôi ấn tượng khắc sâu, cho dù hiện tại đã quên chi tiết, vẫn có thể hồi ức được rất tốt cái loại mang chút cảm giác sợ hãi này.
"Cụ thể có thể ở nơi nào lấy được phối phương cùng tài liệu, tôi cũng không rõ ràng, có lẽ cậu có thể suy xét chuyển đi con đường gần, phương diện này tôi đã hồi ức lại, ngươi có thể lựa chọn là danh sách 4 'Bí pháp sư' con đường 'Học đồ', danh sách 4 'Kẻ ký sinh' con đường 'Kẻ ăn trộm', bất quá, tôi mơ hồ nhớ, ba con đường này hẳn danh sách 3 mới có thể trao đổi..."
Quả nhiên... Chỉ còn hy vọng "Ma kính" Arodes này... Klein mạnh mẽ nhếch góc môi, triển lộ nụ cười.
Sau khi đọc xong hồi âm, anh xuất ra giấy bút, xoát xoát xoát viết lên bộ phận nội dung vừa rồi đã nghĩ, cùng thuận tiện hỏi định nghĩa cụ thể "Sinh vật thần thoại".
Anh không vội vã triệu hồi tín sứ, buông giấy cùng bút xuống, chuẩn bị "Tàu Cái chết" xuất hiện, mới ghi thêm nội dung cầu cứu vào, như vậy, anh dùng "Quyền trượng Hải Thần" cách không chống đỡ một lúc, nói không chừng có thể đợi ngài Azcot xuyên qua linh giới tiến đến cứu viện, đến lúc đó, hai người liên thủ, là có hi vọng đè ép "Tàu Cái chết".