Chương 815 Sinh vật thần thoại (2)
Mỗi một vị Bán Thần, bao gồm Thánh giả cùng Thiên sứ, đều có hình thái sinh vật thần thoại của mình, đây là một loại tri thức hỗn hợp phức tạp, tính chất đặc biệt cùng phù hiệu bí ẩn của thần tính không thuộc về hình thái nhân loại, người thường cho dù chỉ là liếc mắt nhìn một cái, sẽ gặp thương tổn nghiêm trọng, thậm chí tinh thần thất thường, mà Bán Thần cấp bậc càng cao, thương tổn cùng loại càng mạnh, càng không thể chống đỡ, cho nên, sinh vật tầng cấp này đều phải thời khắc khống chế bản thân, không triển lộ hình thái tương ứng, nếu không chỉ là bản thân tồn tại, đã mang đến tai nạn cho xung quanh.
"Đối với Bán Thần mà nói, mất khống chế đặc điểm lớn nhất chính là, mất đi lý trí, đã không thể thu liễm hình thái sinh vật thần thoại của bản thân.
"Bất quá, hình thái sinh vật thần thoại của Thánh giả cũng không đầy đủ, còn có đặc điểm chủng tộc nguyên bản rõ ràng, nghiêm khắc mà nói, phải đạt tới danh sách 2, mới có thể tính là sinh vật thần thoại chân chính..."
Cũng không biết máu mà cô gái "Ẩn giả" muốn là máu sinh vật thần thoại trên ý nghĩa chân chính, hay là có thể nới rộng một chút... A, không biết Will Onsetin sau khi sinh lưu lại máu cuống rốn có tính hay không, là "Rắn vận mệnh" danh sách 1, tuyệt đối là sinh vật thần thoại, nhưng trạng thái cũng không phải quá hợp... Chờ tích góp đủ chuyện, có thể viết ở trên giấy hạc hỏi một lần luôn, ừm, chỉ còn hai cơ hội để viết, phải đủ thận trọng, bất quá, mình cũng sắp quay về Backlund rồi... Nghĩ đến đây, Klein yên lặng tính toán "Rắn vận mệnh" Will Onsetin này khi nào thì sinh ra.
Anh không đi hồi ức chuẩn xác, bằng ấn tượng cho rằng Will Onsetin là được mang thai ở tháng 11 năm trước, mà hiện tại đã là trung tuần tháng tư.
Cho nên, cỡ tháng bảy sẽ sinh ra? Cũng có khả năng sớm một chút... Klein không quá nắm chắc thầm nghĩ, dù sao kiếp trước của anh không có bạn gái, không có vợ, càng không thể có con.
Anh nhanh chóng thu liễm suy nghĩ, tạm thời đặt chuyện này sang một bên, bắt đầu bố trí nghi thức, mang "Chìa khóa Người khổng lồ" hiến tế cho chính mình. Sở dĩ không cần phương thức linh thể mang theo, là vì cái chìa khóa này quá nặng, Klein bây giờ còn chưa thể dời đi nổi.
Rất nhanh, anh đi vào phía trên sương mù xám, để cho cái chìa khóa thật lớn màu đen kia bay đến mặt ngoài bàn dài đồng xanh, đồng thời tập trung kiểm tra mấy lần.
Sau khi xác nhận không có gì dị thường, anh thể hiện ra giấy bút, viết xuống câu bói toán:
"Nơi đối ứng của cái chìa khóa này."
Nắm tờ giấy, ôm chìa khóa, Klein dựa vào ghế dựa, nặng nề ngủ đi ở trong lẩm bẩm.
Lúc này đây, trong trời đất xám xịt hiện ra trước hết là vách tường vặn vẹo bán trong suốt bất định, tiếp theo hình ảnh kéo gần, một phát đã xuất hiện cửa lớn trầm trọng cao vượt qua 10m.
Cửa lớn này lấy màu lam xám làm chủ, hai sườn khắc các phù hiệu, ký hiệu cùng hoa văn đối xứng lẫn nhau, vừa trang nghiêm, lại thần bí.
Hào quang hoàng hôn mơ hồ chiếu rọi đến, để cho cánh cửa lớn này nhiễm lên cảm giác suy bại rõ ràng, giống như là ban ngày của toàn bộ thế giới đã sắp hết, bóng tối vĩnh hằng sắp xảy ra.
Ngay sau đó, Klein chú ý tới khe cửa bên trái, nơi cao chừng ba bốn thước, có một lỗ thủng tối đen, tương đương với nắm tay người trưởng thành.
Cảnh tượng rất nhanh thoát phá, cảnh trong mơ theo đó chấm dứt, Klein mở hai mắt.
"Cửa lớn cùng loại với Tu Đạo Viện màu đen nhưng màu sắc khác nhau... hào quang hoàng hôn... suy luận của mình là, cái này đại biểu một cánh cửa của 'Vương đình Người khổng lồ'... Ừm, tầng vách tường bán trong suốt vặn vẹo đầu tiên kia hẳn là tượng trưng ngăn cách của 'Nơi thần khí' cùng bên ngoài, cho nên, dưới tình huống không có sương mù xám bài trừ quấy nhiễu, vô luận bói toán như thế nào, cũng không thể nhìn thấy hình ảnh mong muốn..." Klein ngón tay khẽ gõ mép bàn dài loang lổ, ở trong lòng đưa ra phán đoán nhất định.
Anh đã quyết định mua "Chìa khóa Người khổng lồ" này!
Sau khi bận rộn mang 5.000 bảng tiền mặt về thế giới hiện thực, Klein thu thập vật phẩm trên bàn, tay cầm xấp tiền thật dày, lại lần nữa rời phòng, đi về phòng thuyền trưởng.
"A, tiền thưởng Gilsey Ace 'Dục Vọng Sứ Đồ' này chẳng khác nào một chiếc chìa khóa thêm 1.000 đồng bảng vàng..." Klein nhìn tiền mặt trong tay, lại lần nữa gõ cửa phòng "Trung tướng núi băng".
Kẹt một tiếng, Edwina xuất hiện ở cửa, cô nhìn nhìn tiền mặt mà Hermann Sparrow cầm, chân mày khẽ nhúc nhích, ánh mắt trợn to, bỗng nhiên sáng ngời nói:
"Anh đã có kết quả?"
Klein "ừm" một tiếng:
"Tôi đã được đáp án, nó nghi ngờ có liên quan đến 'Vương đình Người khổng lồ'."
" 'Vương đình Người khổng lồ' trong thần thoại truyền thuyết?" Edwina ánh mắt lóe sáng hỏi lại một câu.
Klein nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ khẳng định.
Edwina môi hé mở, tựa như còn muốn hỏi cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói cái gì cả, trực tiếp tiếp nhận 5.000 bảng tiền mặt kia.
Cô quay đầu nhìn những giá sách trong phòng thuyền trưởng, sau khi trầm ngâm vài giây, nói với Klein:
"Nếu anh cảm thấy hứng thú đối với sách này, ban ngày bất cứ lúc nào cũng có thể đến mượn."
Đây là thỉnh cầu duy nhất của mình... Klein yên lặng ở trong lòng suy đoán "Trung tướng núi băng" kế tiếp muốn nói gì.
"Điều kiện duy nhất của tôi là, khi nào anh rảnh, trao đổi với tôi một chút về lịch sử." Edwina dừng một chút, đôi mắt tỏa sáng bổ sung:
Klein thầm cười một tiếng, suy nghĩ rồi nói:
"Tốt, nhưng tôi sẽ không trả lời toàn bộ vấn đề."
Cùng lúc đó, hắn ở trong lòng không tiếng động cầu nguyện một câu:
Hy vọng trong sưu tầm của "Trung tướng núi băng", có phương pháp chế tác phù chú cao cấp...
"Không thành vấn đề." Edwina khóe miệng khẽ nhúc nhích, vẻ mặt lại sinh động không ít.
"Ngày mai gặp." Klein lập tức lấy mũ ấn ngực, cúi chào cáo từ.
Edwina cũng chào lại nói:
"Ngày mai gặp."
...
Backlund, phố Iron Gate, ngoài "Quán Bar Brave".
Emlyn White rời khỏi xe ngựa, đẩy ra cửa gỗ đi vào.
Cậu ta chợt bị kích thích bởi hương vị hỗn tạp ở bên trong, chán ghét đưa tay day day mũi.
Ở trong thi đua săn bắn tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy", cậu còn chưa có tiến triển quá lớn, cho nên tính đến "Quán Bar Brave" mà Sherlock Moriarty thường xuyên đề cập, tìm kiếm thương nhân vũ khí chợ đen Ian tựa như thực linh thông tin tức. Tên của người này là Emlyn nghe được từ con đường khác.
Sau khi nghiêng thân thể đi, tránh một ma men đụng thẳng về phía trước, Emlyn nhíu mày phủi phủi quần áo, tiếp tục chen về phía quầy bar.
Trong quá trình này, cậu ta nhìn như không có làm cái gì, nhưng luôn có thể làm cho nhóm tửu khách xung quanh không thấy được hắn, vô luận tốc độ, nhanh nhẹn, hay là cân bằng cùng phối hợp thân thể, đều đạt tới trình độ tương đương đáng sợ.
Rốt cuộc, Emlyn đi tới vị trí quầy bar, đưa tay gõ ván gỗ:
"Ian ở nơi nào?"
Người pha chế liếc mắt nhìn cậu ta một cái, không nói lời nào cả, tiếp tục cúi đầu chà lau ly thủy tinh.
"..." Emlyn sửng sờ ở tại chỗ, cảm thấy mình hẳn đã làm sai cái gì, mới không có thu hoạch đáp án như dự đoán, điều này làm cho cậu có chút thẹn quá thành giận, rất muốn đưa tay về phía trước, túm lấy người pha chế kia ra.
Bất quá cậu cho rằng cái này mất phong độ quý ngài, mạnh mẽ kiềm chế cảm xúc, nhìn trái phải vài lần, phát hiện mọi người đều đang uống rượu.
Ngẫm nghĩ, Emlyn thử thăm dò mở miệng:
"Một ly vang đỏ Olmir."
Người pha chế động tác lau ly dừng lại, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt cổ quái nhìn người nam tuấn mỹ tóc đen mắt đỏ trước mặt nói:
"Không có."
Cái này là rượu vang đỏ hàng đầu toàn thế giới, giá cực kỳ kinh người!