Chương 860 Ba cái ghế (2)
Sharon không tiếng động nhìn quanh nửa vòng rồi nói:
"Nó rất giả dối, nó sẽ không lưu lại manh mối rõ ràng như thế."
Cũng phải, đặc tính phi phàm bên ngoài phòng phong ấn rõ ràng không đến danh sách 4, đối với một ác linh đã từng là Vua Thiên Sứ mà nói, không có bất luận lực hấp dẫn gì, bài "Linh Mục Đỏ" đồng dạng như vậy... Nó lấy đi đồ vật trong phòng có thể lý giải, vì sao ngay cả một chút cặn bã cũng không chừa? Cái này giống như là đang nói với người khác "Ha ha, ta lừa các người, ta đã thành công thoát khốn, có bản lĩnh đến đuổi bắt ta đi"... Chờ một chút, nói không chừng cái này chính là ý muốn biểu đạt của nó! Klein nghĩ nghĩ, bỗng cảm thấy buồn cười mà khiến Senol mở miệng nói:
"Không, giả dối không phải là không để lại manh mối.”
" Danh sách 8 của con đường 'Thợ săn' gọi là 'Người Khiêu Khích'."
Giờ phút này, trong đầu anh hiện ra của diện mạo của "Thiên Sứ Đỏ" chồng lên hình ảnh của Anderson Hood.
Sharon không có động tĩnh mà nghe xong, miệng khẽ nhếch, nhưng cái gì cũng không nói.
Đồng dạng, Klein cũng im lặng một hồi, cảm thấy người phi phàm của con đường "Thợ săn" thật sự là quá có phong cách.
So sánh mà nói, Elaine tóc đỏ quả thật không giống người của gia tộc Solon.
Bất quá, cô ta trong việc khiêu khích "Trung tướng bệnh tật", vẫn là rất có thiên phú... Ừm, lúc trước thành viên của gia tộc Solon cũng tức giận đến đại đế chết khiếp... Klein im lặng thở hắt ra, oán thầm hai câu.
Bầu không khí lặng im của rất nhanh bị Klein phá vỡ, con rối Senol của anh nhìn thoáng qua hai bên, vui đùa:
"Có lẽ đây chính là nguyên nhân bọn họ bị bắt đến nơi đây."
"Ai đang trợ giúp Yalista Tudor?" Thân hình Sharon trở nên trong suốt hư ảo mà hỏi thăm, nhưng tựa như cũng không chờ mong đáp án.
"Có thể là sáu thần..." "Klein" nhớ tới sáu pho thần tượng trong đại sảnh bên ngoài.
Bất quá, anh rất nhanh liền xuất hiện dao động:
"Thế nhưng, bảy thần ủng hộ chính là đế quốc Trensoest, Solon và Einhorn đều là đại quý tộc của đế quốc này.
"Đương nhiên, không loại trừ khả năng trước ủng hộ Tudor, sau bởi vì điên lên mà quyết liệt."
Nếu như không phải sáu thần, có ý nghĩa còn có thần linh khác ủng hộ Yalista Tudor, sẽ là ai đây? Klein yên lặng thầm nghĩ.
Sharon không dừng lại, thân hình lơ lửng, di động lên mặt đất, về bên cạnh tới gốc đại thụ.
Klein thu hồi oan hồn của Senol, khiến nó tiến vào kim tệ bên trong thuốc lá hộp bằng sắt, sau đó thuận miệng hỏi:
"Kỳ thật tôi vẫn rất tò mò, ác linh và oan hồn thuần túy không có đặc tính phi phàm của chính mình, nguồn gốc lực lượng ở đâu."
"Linh giới." Sharon hồi đáp đơn giản.
Đặc tính phi phàm thủ hằng, nhưng nguồn gốc của lực lượng phi phàm thì không nhất định? Ừm, cũng có khả năng bản thân linh giới chính là kết quả của một vài đặc tính phi phàm... Klein gật đầu, nhìn bùn đất dưới lòng bàn chân mà nói:
"Tôi sẽ tiếp tục điều tra tung tích của ác linh, nếu có thu hoạch, sẽ báo cho cô biết."
Anh dự định quay đầu lại hỏi "Ma kính" Arodes một chút.
Nói đến đây, anh thuận thế lấy ra bút máy và giấy ghi chú, viết vào phương pháp triệu hồi người mang tin tức của bản thân mình, sau đó đưa qua:
"Nếu cô có chuyện gì, có thể viết thư cho tôi."
Sharon tiếp nhận trang giấy, chăm chú nhìn một chút rồi nói:
"Tôi ở Quán Bar Brave.”
"Viết thư có thể gởi đến số 6 phố Garde 12khu Hilston, người nhận thư là bà Maria."
"Tốt." Klein đem bút máy cất vào, ở trước mặt của Sharon dùng dao bằng bạc tạo tường linh tính, một lần nữa che lại thuốc lá hộp bằng sắt.
Sau đó, anh rất có phong độ quý ngài mà đi con phố khác đón một chiếc xe ngựa, một đường đưa Sharon về khu vực cầu Backlund.
Làm xong tất cả cái này, anh mới trở về khách sạn sa hoa ở khu Hilston mà mình thuê, trên đường có thay đổi hình dạng, đổi xe ngựa.
...
Bayam, bên trong quán bar Hải Tảo.
Danis phiêu lưu trên biển một thời gian lại một lần nữa đặt chân đến "Thành Khẳng Khái", chuẩn bị phối hợp một việc giúp quân phản kháng.
Hắn kéo thấp mũ lưỡi trai, ngồi ở góc quầy bar, chuẩn bị nghe một chút tin đồn gần đây, miễn cho bởi vì tình báo trễ không chính xác, hạ thấp tiền thưởng.
Đúng lúc này, hắn nghe được một người mạo hiểm bên cạnh nói với bạn:
"Anh nói xem, Hermann Sparrow có thể tìm người thay thế đi lãnh tiền thưởng của 'Thượng Tướng Máu' hay không?"
Hả? Danis vô ý thức ngẩng đầu, mờ mịt không giải thích được mà nhìn về phía người nói chuyện.
Vì sao tên điên Hermann Sparrow này muốn tìm người nhận thay tiền thưởng của "Thượng Tướng Máu"? Không đúng, hắn vì sao có thể nhận tiền thưởng của "Thượng Tướng Máu"? Danis bỗng nhiên tỉnh táo lại từ trong mê hoặc và phân loạn, nắm được trọng điểm của sự tình.
Hắn lại cúi đầu, không cho ánh mắt bại lộ vẻ kinh ngạc và mờ mịt của mình.
Đám người mạo hiểm bên cạnh thì tiếp tục nói:
"Sao có thể? Không ai dám đi nhận thay!"
"Đúng vậy, trừ phi muốn gánh chịu lửa giận của giáo hội Gió Bão, hoặc là bán đứng Hermann Sparrow!"
"Bốn mươi hai ngàn bảng... Nếu như có thể ấy được một số tiền thưởng như thế, tao lập tức đi Backlund, làm một phú ông!"
"Ha ha, không phải là ở 'Nhà Hát Đỏ' hưởng thụ nửa năm sao?"
"Hay là Hermann Sparrow có thể đi nhận tiền thưởng của Intis, Fossack hoặc là Feineibote, tuy rằng không nhiều như bốn mươi hai ngàn bảng, nhưng mà tuyệt đối không ít..."
...
Mấy người mạo hiểm nói xong, bắt đầu ảo tưởng sinh hoạt 42.000 đồng bảng sau này của bản thân mình, thậm chí bởi vì lý niệm không hợp, tranh cãi đến đỏ mặt.
Không thể nào... Ý của bọn họ là Hermann Sparrow giết chết "Thượng Tướng Máu"? Không, tuy rằng tên điên ấy vẫn có suy nghĩ của phương diện này, nhưng thiếu giúp đỡ cần thiết, cần hợp tác với thuyền trưởng... Anderson Hood? Danis đứng lên, kéo xuống mũ lưỡi trai, cúi thấp đầu, vội vã đi tới hướng phòng billiards và phòng đánh bài, những địa phương ấy thường hay đặt một vài tờ báo.
Hắn vừa rời đi, những người mạo hiểm trước đấy liền nhìn về phía bóng lưng của hắn, nhỏ giọng, thảo luận với nhau:
"Bọn mày nhận ra hắn không? Lén lút sợ hãi rụt rè, vừa nhìn liền biết có chuyện!"
"Không thấy rõ dáng vẻ của hắn, bất quá tao cảm thấy hẳn là người của hải tặc, đến Bayam hỏi thăm tình báo."
"Có muốn hay không..." Một người mạo hiểm vung tay làm động tác cắt yết hầu.
"Có lẽ là chúng ta không thể trêu vào, chờ khoảng thời gian này qua rồi hãy nói." Một người mạo hiểm khác ngăn cản hành động của đồng bạn.
Danis tiến vào một phòng billiards trống, đi tới góc, cầm lấy một tờ báo, lật xem rất nhanh, dần dần, biểu tình của hắn trở nên có chút vặn vẹo.
"Tên điên kia đến tột cùng làm cái gì? Hắn sự thật giết chết 'Thượng Tướng Máu'? Lúc này mới mấy tháng, thực lực của hắn liền nâng cao tới loại trình độ này! Hơn nữa, hơn nữa trên báo hoàn toàn không đề cập đến Anderson Hood..." Danis vừa kinh ngạc lại là may mắn, cảm giác sâu sắc từ đầu đến cuối khi bản thân mình đối mặt Hermann Sparrow đều lựa chọn khuất phục là một chuyện vô cùng sáng suốt, bằng không, người khác đã sớm thấy hắn bị săn bắn trên báo, bị đổi thành tiền thưởng.
Không, không, lúc ấy, cái chết của mình còn không có tư cách lên báo... Hít hà, Hermann Sparrow thật sự là thành viên của một tổ chức tà ác... Nghĩ nghĩ, Danis đột nhiên dại ra, tựa như biến thành tượng đá.
Bởi vì, hắn tựa như có thể đại khái xem như là thành viên của tổ chức tà ác kia...