Chương 893 Lần khiêu vũ đầu tiên (2)
Các quý ngài ở đây bắt đầu tìm kiếm bạn nhảy mình muốn mời đầu tiên, Klein thì một lần nữa cầm chén rượu sâm banh, nhàn nhã đánh giá các khách mời.
Ồ, phu nhân Mary cũng đến đây... Anh liếc mắt một liền phát hiện người quen: phu nhân Mary, đại cổ đông công ty Cowim, gia sản mấy vạn bảng, từng ủy thác Sherlock Moriarty bắt gian.
Cô là thành viên Ủy ban điều tra khí ô nhiễm, nên thân quen với hạ nghị viên ủng hộ chuyện này là việc thực bình thường... Klein không định tới mời đối phương khiêu vũ, bởi vì anh hiện tại là Dwayne Dantes, căn bản không biết cô.
Anh thu hồi ánh mắt, nhìn về phía địa phương khác, thấy được Herrell Macht đang cầm chén rượu nho đứng ở một góc khuất, miệng nở nụ cười hơi lộ vẻ xa cách, nhìn các quý ngài đang tìm tìm đối tượng khiêu vũ.
Diện mạo vị tiểu thư này thật ra rất không tệ, khí phái mà mềm mại, vốn nên là ngôi sao của vũ hội, đối tượng mọi người tranh nhau mời khiêu vũ, nhưng vẻ mặt từ trên cao nhìn xuống cùng thái độ cao ngạo của cô làm các quý ngài đều chuyển mục tiêu.
Loại ánh mắt này mình từng nhìn thấy từ người phi phàm, bọn họ tự nhận đã bản thân không còn phàm tục, đối mặt người thường liền có cảm giác ưu việt mãnh liệt... Ha ha, xem ra tiểu thư Herrell cũng là người phi phàm... Cũng đúng, nếu không phải người phi phàm, cô ấy làm sao dám ở trong cống thoát nước... Cô ta là con đường "Kẻ ăn trộm"? Nhưng mà, bộ dáng cao ngạo này sao có thể sắm vai "Kẻ ăn trộm" cùng "Bậc thầy lừa đảo"? Khó có thể tưởng tượng được... Klein thấy vũ hội mà vợ chồng nghị viên tổ chức đã sắp hết phần mở màn, bắt đầu thật sự suy xét có nên mời cô gái này nhảy hay không.
Dwayne Dantes tuổi hơn bốn mươi, lần đầu tiên khiêu vũ lại mời một cô gái trẻ măng như vậy thì không ổn, trừ khi đó là con cháu trong nhà, mà lần đầu khiêu vũ của các phu nhân hẳn là đều dành cho chồng mình... Ừm, vẫn nên mời người quen hoặc là chủ nhân vũ hội thì hơn... Ánh mắt Klein quét quanh một vòng, chỉ tìm được một người mà Dwayne Dantes quen thuộc, đó chính là thầy lễ nghi Vahana.
Mời cô ấy? Không, trước đó âm thầm trợ giúp, cô hẳn là đã biết, loại thời điểm này lại mời cô khiêu vũ đầu tiên thì sẽ dễ dàng làm cô hiểu lầm, nói không chừng còn ảnh hưởng tình cảm hai vợ chồng, đồng thời mang tới nhiều phiền toái không cần thiết cho thân phận Dwayne Dantes này... Mình không phải Đại đế, ham mê vợ người khác, không, ông ta ai cũng mê, không từ bỏ một ai, tóm lại, cái gì nên tránh thì tránh,.. Klein vừa chuyển tầm mắt thì nghe ra bài nhạc đã biến hóa, từ mềm nhẹ trở nên nhẹ nhàng.
Đây là một loại âm nhạc lưu hành ở nông thôn Ruen, rất được các quý tộc yêu thích, thường dùng để phối hợp với lần khiêu vũ đầu tiên.
Theo giai điệu biến hóa, các quý ngài đều đi tới tiểu thư hoặc phu nhân mà mình chọn, Klein chú ý tới không ai đến gần Herrell Macht.
Cô là một trong những chủ nhân vũ hội... Hơn nữa vừa vặn có thể quan sát gần gũi một chút... Ha ha, nếu cô thật sự là người phi phàm con đường "Kẻ ăn trộm", vậy chứng minh sương mù xám cũng có “lực hút” nhất định với con đường "Nhà bói toán"... Klein nở nụ cười hiền hòa, không nhanh không chậm đi tới chỗ cô gái cao ngạo kia.
"Tiểu thư Herrell, tôi có thể mời cô nhảy một bản không?" Dwayne Dantes cúi chào một cách rất tiêu chuẩn rồi nói.
Herrell nhìn anh, im lặng vài giây rồi đáp:
"Đây là vinh hạnh của tôi."
Cô vươn ra bàn tay.
Klein lễ phép nắm tay cô, tiến vào sân nhảy, nghe giai điệu vang lên liền nhẹ nhàng nhảy theo.
Nhìn khuôn mặt dịu dàng nhưng lại không có biểu tình gì của đối phương, Klein dò hỏi:
"Tôi vừa chú ý thấy rất nhiều người trẻ tuổi muốn khiêu vũ với quý cô, nhưng lại không ai có đủ dũng khí."
Herrell ngẩng đầu nhìn lên:
"Ngài Dantes, đây không phải đề tài mà một người có lễ phép sẽ hỏi."
... Klein lập tức câm nín, không biết nên tiếp tục thế nào.
Mình còn tưởng rằng cô ấy sẽ rất khinh miệt nói không thích kẻ không có năng lực, hoặc ngầm có ý chướng mắt người thường, ai ngờ ngay cả vấn đề này cũng không thèm trả lời... Loại cảm giác về sự ưu việt quá mạnh, thực dễ dàng mất khống chế sau khi tấn thăng... Klein nhịn không được nói thầm trong lòng mấy câu.
Trong nhận thức của anh, người phi phàm chỉ là nhân loại có được năng lực thêm vào, cùng cấp với có rất nhiều tiền, rất có địa vị, từ bản chất mà nói, người phi phàm thì vẫn là người, không thể thoát ly xã hội, phải đến danh sách 4 mới xuất hiện sự biến đổi về chất.
Hơn nữa, đại đa số Bán Thần đều hoạt động trong xã hội nhân loại, ngay cả danh sách 1 "Rắn vận mệnh" Will Onsetin cũng phải chấp nhận làm thai nhi chưa sinh ra... Có lẽ chỉ khi đến giai đoạn như "Kẻ báng bổ thần linh" Amon, mới có thể chân chính dùng ánh mắt của "Thần" để đánh giá thế giới... Klein suy nghĩ như vậy, sau đó chủ động mở miệng nói:
"Thật có lỗi, tôi từng là một thương nhân thường xuyên đi tới đi lui giữa hai bên đại lục nam bắc, cho nên không có nhiều kinh nghiệm tham gia vũ hội, ha ha, ý tôi là loại vũ hội như thế này."
"Không sao." Herrell bình tĩnh đáp lại, tựa như căn bản không cần biết đối phương trả lời thế nào.
Đổi thành những người khác, lúc này đã không biết nên làm thế nào để giao tiếp với cô gái cao ngạo này, chỉ có thể chuyên chú khiêu vũ, nhưng Klein vốn kiến thức uyên bác, kinh nghiệm phong phú, lại đủ hiểu biết với thế giới thần bí và những người phi phàm khác, sau khi xin lỗi liền mỉm cười nói:
"Cái này là thử thách rất lớn với tôi, thậm chí không khác nhiều ra ngoài biển lớn, cũng có phong cảnh xinh đẹp, lại ẩn chứa vô vàn khó khăn, đương nhiên, trên biển lớn còn truyền lưu các loại câu chuyện về bảo tàng, bên trong có một số thứ rõ ràng là giả, có một số thứ nghe qua rất có vẻ chân thật, lại không thể nghiệm chứng, tựa như 'Chìa khóa Tử thần' xếp đầu tiên vậy."
"Chìa khóa Tử thần?" Herrell ngẩng đầu, nhìn ngài Dwayne Dantes cao hơn mình không ít.
Quả nhiên, loại người phi phàm có sự ưu việt mãnh liệt như vậy sẽ luôn cảm thấy hứng thú với chuyện tình thần bí... Klein cười thầm một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu:
"Đúng vậy, lời đồn nói ở một nơi bí ẩn giữa Biển cuồng bạo..."
Anh kể lại truyền thuyết lúc trước nghe được trên "Tàu White Agate", cũng thêm càng nhiều chi tiết so với phiên bản người thường nghe được.
Trong quá trình này, anh không thể tránh việc nhắc tới "Bốn vua" cùng bảy tướng quân hải tặc.
Herrell rõ ràng có hứng thú với điểm này, vậy mà đáp lại Klein, thậm chí còn ngẫu nhiên đưa ra vấn đề, điều này làm cho bầu không khí cởi mở hơn, bất tri bất giác bài nhạc đã đi tới kết thúc.
Klein nói xong chuyện vừa rồi liền hỏi:
"Cô muốn trở lại chỗ lúc nãy hay là qua bên kia dùng thức ăn?"
Sau khi nhảy xong, quý ngài phải hỏi ý của cô gái, đưa cô đến nơi cô muốn, không nhất định là chỗ cũ.
Herrell mở miệng, tựa như còn muốn hỏi cái gì, nhưng cuối cùng lại không nói ra, rụt rè gật đầu:
"Chỗ vừa rồi."
Hắc hắc, cô ấy rõ ràng muốn nghe tiếp câu chuyện trên biển... Chỉ là một cô bé non nớt mà thôi, nắm được tính cách thì thật ra không khó ở chung... Klein cố nén cười, đưa Herrell về mép sân nhảy, vị trí cô đứng lúc đầu.