← Quay lại trang sách

Chương 900 Lần đầu thẩm tra (2)

Điều đầu tiên lọt vào ánh mắt của hắn là một tấm ảnh chụp, mà khuôn mặt quý ngài trung niên này đã từng để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ khắc sâu!

"Dwayne Dantes..." Đồng tử Leonard co rụt một cái.

Hắn biết quý ngài này, rõ ràng đối phương là một quái vật bất tử sống từ kỷ đệ tứ tới giờ, ít nhất thuộc tầng cấp Thánh giả, thậm chí càng mạnh hơn!

Hơn nữa hắn còn biết bí mật của mình, biết thân phận của ông lão... Leonard theo bản năng đưa tay xoa nhẹ huyệt thái dương:

"Đội trưởng Soest, tôi vừa tấn thăng, linh tính còn có chút khó lòng khống chế."

"Như vậy à..." Soest lúc này mới phát hiện mình tựa như phạm phải sai lầm, bèn quay đầu nói với một vị Bao tay đỏ khác, "Albert, cậu tới đi."

Albert là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, tóc ngã vàng, làn da hơi lộ vẻ tái nhợt, thể trạng không quá cường tráng.

Leonard nhẹ nhàng thở ra, đưa tay giao văn kiện cho đối phương.

Đúng lúc này, trong lòng hắn đột nhiên lộp bộp một cái: Albert tiến vào trong mộng của quái vật bất tử kia có khi nào sẽ bị ảnh hưởng xấu không?

Giờ khắc này, hắn có chút hối hận, cho rằng hẳn phải để mình đi làm chuyện này, ít nhất hắn rõ ràng tính nguy hiểm, chào hỏi đối phương, không đến mức mạo phạm.

Dwayne Dantes hẳn là sẽ không làm gì với Albert... Nếu hắn làm cho Albert xuất hiện dị thường, vậy hắn lập tức sẽ bại lộ, mà với thực lực của giáo hội cùng tình huống của Backlund, hắn căn bản không thể còn sống rời khỏi thành thị này... Leonard rất nhanh bình tĩnh lại, tin tưởng Dwayne Dantes sẽ dùng phương thức hòa bình tránh né kiểm tra trong mộng.

Hắn kéo ghế dựa, ngồi xuống bên cạnh Albert, nhìn như ở không chút để ý đọc báo, thực ra là đang chú ý đối phương, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh.

...

Số 160 phố Berklund, trong phòng ngủ.

Klein bỗng nhiên thanh tỉnh khi đang ở cảnh trong mơ, biết có "người ngoài" đến đây.

"Kẻ Gác Đêm" thẩm tra? Anh vừa nói thầm, vừa nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình đang đứng trong phòng.

Tiếp theo, anh nghe được tiếng đập cửa cốp cốp cốp.

"Tiến vào đi..." Klein cố gắng làm thanh âm của mình giống như nói mê.

Cửa phòng mở ra, một quý ngài tóc ngã vàng mặc áo gió màu đen, thể trạng tương đối gầy yếu đi đến, đúng là Bao tay đỏ Albert.

"Tôi là cảnh sát cảnh ti Backlund." Albert tùy ý đưa ra giấy chứng nhận, ngồi xuống đối diện Klein.

"Có chuyện gì sao cảnh quan?"

Klein biết mình chịu năng lực "Ác mộng" ảnh hưởng, lúc này phải biểu hiện bình thường một chút.

Albert thể hiện ra một tờ giấy, dùng tiếng nói trầm thấp thì thầm:

"Dwayne Dantes, nam, người quận Disi..."

Hắn đọc lại tình báo trước mắt sưu tập được một lần, cuối cùng hỏi:

"Phần tư liệu này có chân thật không?"

"Có một bộ phận chân thật, có một bộ phận là giả." Trong mộng, Klein "thành thực" đáp lại.

Chỗ chân thật đại khái chỉ có "giới tính nam" và "không có bạn gái" mà thôi... Cùng lúc đó, anh ở trong lòng tự giễu một câu.

Albert thấy có tiến triển rất nhanh, trong lòng vui vẻ, gương mặt giãn ra hỏi:

"Chỗ nào là giả?"

Klein đối với cái này sớm có chuẩn bị, ra vẻ hồi tưởng nói:

"Tài phú của tôi hoàn toàn không phải đến từ tài nguyên khoáng sán, mà là lúc mạo hiểm ở nam đại lục."

Anh kết hợp thông tin từ chỗ Anderson miêu tả tây Byron, thiết lập hình tượng một người bình dân ở trong khu vực Ruen cùng Intis thường xuyên xung đột, sử dụng tài ăn nói, tình báo, kinh nghiệm, và lá gan lớn kiếm về rất nhiều tiền bạc.

Câu chuyện không tính chi tiết, chỉ là một cái đại cương, mục đích chủ yếu là để đám người Kẻ Gác Đêm tin tưởng Dwayne Dantes là người thường có tinh thần mạo hiểm, mà không phải người phi phàm đi làm giàu, ở Ruen có rất nhiều người tương tự, không có gì đặc biệt.

Đợi Klein nói xong, Albert căn cứ theo miêu tả của anh, lại hỏi thêm mấy vấn đề xem có chi tiết nào bất thường hay không.

Cuối cùng, tất cả câu hỏi của hắn đều được trả lời thuyết phục.

"Cảm ơn đã phối hợp, chúc ông có giấc mộng đẹp." Albert mỉm cười đứng dậy, cúi chào một cái, thuận tiện dùng năng lực "Ác mộng" ảnh hưởng tới Dwayne Dantes, để khi anh tỉnh lại, sẽ chỉ mơ hồ nhớ đại khái mình nằm mộng, không thể nhớ ra nội dung cụ thể.

Làm xong tất cả những chuyện này, hắn xoay người đi mở cửa, rời khỏi cảnh trong mơ.

Quả nhiên, đám người "Kẻ Gác Đêm" vẫn rất tin tưởng năng lực "Ác mộng", nếu đổi lại là mình làm việc này, khẳng định sẽ thiết kế một loạt câu hỏi từ các góc độ khác nhau, sau đó đối chiếu lẫn nhau, tìm kiếm chỗ nào có lỗ hổng... À, biện pháp tốt nhất là liên hợp tiểu thư "Chính Nghĩa", tạo ra vài phần danh sách câu hỏi xác định và đánh giá tâm lý chuyên nghiệp, để mục tiêu làm toàn bộ ở cảnh trong mơ, nếu hắn ngụy trang, trạng thái tâm lý cùng hình tượng khẳng định sẽ có chỗ mâu thuẫn, trừ khi hắn cũng là chuyên gia tâm lý học, có thể chú ý tới mục đích thực chất của mỗi một tổ vấn đề... Klein ngồi xuống ghế sô pha phía sau, đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Trong không gian tối tăm tràn ngập sương mù, hào quang đèn đường khí gas tái nhợt, cảnh tượng xung quanh cũng âm trầm lạnh lẽo.

Klein yên tĩnh nhìn chăm chú vài giây, khóe miệng nở nụ cười tự giễu.

Trong lòng đất Giáo đường St. Samuel, thấy Albert thức tỉnh, nghe hắn báo cáo, Leonard đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo càng thêm kiêng kị quái vật bất tử tồn tại từ kì đệ tứ.

...

Thành Bạc Trắng, tia chớp cắt qua phía chân trời, chiếu sáng toàn bộ con đường.

Dereck Berg đi ra khỏi nhà mình, không mang theo Rìu gió lốc, bước vào song tử tháp thành bắc.

Ở ven đường, cậu gặp không ít cư dân thành Bạc Trắng, bọn họ rất bận rộn, có người đưa con đi nhận thông thức giáo dục, có người tụm năm tụm ba, tuần tra mỗi cái ngõ ngách, phòng ngừa có người ngoài ý muốn chết ở nhà, không được người thân để ý, biến thành ác linh khủng bố.

Những người này làm cho thành Bạc Trắng có vẻ cực kỳ sinh động, Dereck ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng hoan hô cùng cười đùa của đám nhỏ.

Hắn không tự chủ được hồi tưởng lại cuộc sống trước đó ở doanh địa trấn Hạ Ngọ, mỗi ngày chỉ có thể gặp được cỡ vài chục người, đại bộ phận thời gian phải ở trong đống kiến trúc chật chội, lúc ở bên ngoài thì phải đối mặt đám quái vật yên lặng trốn trong bóng tối, chúng nó lần lượt bị dọn dẹp, lại lần lượt xuất hiện không biết đến từ đâu, làm cho mỗi một đội viên tiểu đội thăm dò đều cảm thấy sự vô lực, tựa như vĩnh viễn không thể tìm được an toàn chân chính, vĩnh viễn cũng khó lòng yên tâm, bất cứ lúc nào cũng phải căng hết não bộ, không thể có một chút lơi lỏng.

Không có loại sinh vật bình thường nào có thể bảo trì loại trạng thái cảnh giác đề phòng cao độ này quá lâu, cho nên, thành Bạc Trắng có chế độ thay phiên.

Từ trấn Hạ Ngọ trở lại thành Bạc Trắng cũng không tiêu phí nhiều thời gian của nhóm thăm dò đầu tiên, nhưng không thể tránh khỏi cách ly quan sát cùng thả lỏng nghỉ ngơi, tận cho tới hôm nay, Dereck mới có thể điều chỉnh lại, cho rằng trạng thái tinh thần của mình có thể chống đỡ ảnh hưởng xấu sau khi tấn thăng.

Mà trước đó cậu đã báo cáo "Thủ tịch" Colin Iliad, mình thu được phối phương ma dược "Công chứng viên", cũng được cho phép dùng cái này đổi lấy tài liệu phi phàm lông đuôi khế linh điểu tương ứng.

Về phần sự vật hắn thiếu "Ánh trăng", đã có được nhờ tuần tra quanh trấn Hạ Ngọ, thông qua ngài "Kẻ Khờ" chuyển giao cho đối phương.

Tấn thăng thành công, mình còn có tư cách chọn một món vật phẩm thần kì không phải danh sách cao.. Dereck có chút khát khao nghĩ thầm, bước chân nhanh hơn, tiến đến tháp đôi thành bắc.

Tuy kho hàng tài liệu cùng vật phẩm thần kỳ đều ở trong tháp tròn, được "Nghị sự đoàn sáu người" nhìn chăm chú, nhưng mục đích của Dereck là tháp nhọn, bởi vì nơi này có đổi điểm công huân.