← Quay lại trang sách

Chương 911 Dị thường của Walter (2)

Mà ở Tingen, Klein có tiếp xúc với một thiếu niên Adelaide Misol con đường "Quái vật", làm ánh mắt đối phương đổ máu, "Rắn vận mệnh" Will Onsetin chỉ cần nắm giữ tin tức này, so sánh với nhau, đáp án liền xuất hiện.

Nếu Leonard điều tra ra sự thật về Sherlock Moriarty, không biết sẽ có vẻ mặt thế nào... Klein tự giễu cười, rời phòng, đi tới lầu hai, hưởng thụ bữa sáng mà đầu bếp tỉ mỉ chuẩn bị.

...

Khu tây, đại lộ số 2 quốc vương, viện bảo tàng vương quốc.

Klein dẫn theo quản gia Walter cùng người giúp việc Richardson thông qua khu soát vé, tiến vào bên trong.

Lần triển lãm này do vương thất Ruen tổ chức, bọn họ lấy ra các đồ có ý nghĩa lịch sử từ khi lập quốc tới nay, trưng bày cho công chúng xem xét, từ đó tăng lên sự tôn sùng và tán thành của con dân đối với vương quốc.

Là sinh viên tốt nghiệp đại học chuyên ngành lịch sử, Klein cảm thấy rất hứng thú với lần triển lãm này, rất nhiều thứ anh cực kỳ quen thuộc đều có vật phẩm tương ứng xuất hiện, từ một góc độ khác làm cho người ta đắm chìm trong lịch sử năm tháng.

Điều làm cho Klein hơi cảm thấy kinh ngạc là, quản gia Walter có hiểu biết rất sâu về đại đa số đồ được triển lãm, cực kỳ cẩn thận giới thiệu cho Dwayne Dantes nghe.

Không hổ là đi ra từ gia đình quý tộc... Klein âm thầm gật đầu.

Lúc thì đi chỗ này, lúc thì nghe ngóng chỗ khác, ba người không ngừng gặp gỡ người tham quan khác, mà toàn bộ đại sảnh lại rất yên tĩnh, chỉ có tiếng nói nhỏ rầm rì vang lên.

Đi ngang qua một tủ triển lãm, Klein phát hiện bước chân quản gia Walter bỗng nhiên tạm dừng, liếc mắt nhìn sang một cái, vẻ mặt trở nên có chút phức tạp.

Bởi vì không phải "Người quan sát", Klein không thể suy luận cảm xúc phức tạp này có hàm nghĩa cụ thể là gì, chỉ có thể theo ánh mắt Walter nhìn về phía tủ triển lãm phía trước.

Nơi đó có hai người đang đứng, một nam một nữ, nam chừng ba mươi tuổi, mặc chính trang màu đen, đội mũ dạ tơ lụa, tay chống gậy nạm vàng, từ bộ dáng thì hẳn là một quý ngài giàu có, nữ mặc váy dài màu vàng, đeo vòng cổ màu vàng, nhìn rất xinh đẹp diễm lệ.

Quản gia đang nhìn người đàn ông... Klein trong nháy mắt làm ra phán đoán, tầm mắt không để lại dấu vết đảo qua mục tiêu.

Anh phát hiện quý ngài kia có diện mạo già cỗi, làn da có màu ngăm đen, hình như do thường xuyên phơi nắng, mu bàn tay và đầu ngón tay cực kì thô ráp.

Nếu không có quần áo, nói hắn là nông dân, người làm vườn, người đánh ngựa, mình đều tin tưởng... Klein thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút nghi hoặc.

Anh sở dĩ có thể chú ý tới chi tiết này, là vì lúc anh xây dựng thân phận Dwayne Dantes đã từng nghiêm túc suy xét bề ngoài của một người mạo hiểm thường xuyên dãi nắng dầm mưa ở nam đại lục sẽ như thế nào.

Anh cho rằng điều này thể hiện ở toàn thân, từ ánh mắt tràn ngập trải nghiệm, khí chất và sinh câu đến khuôn mặt, Dwayne Dantes tất nhiên phải có làn da thường xuyên phơi nắng, bàn tay phải thô ráp có lực, nếu không thì người ta nhìn vào lập tức sẽ hoài nghi.

Không thể không nói, từ khi trở thành "Người không mặt" đến giờ, mình ngày càng nhiều kinh nghiệm với chuyện xây dựng một nhân vật mới, càng ngày càng có tâm đắc... Nếu trở lại địa cầu, kể cả không có năng lực phi phàm thì cũng có điểm mạnh này... Klein tự giễu cười một tiếng, thấy quản gia Walter đã khôi phục bộ dáng nghiêm túc, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Mà quý ngài làn da thô ráp kia thì đang chỉ vào một lá cờ trong tủ triển lãm nói:

"Đây là trận chiến White Rose, đó là cờ mà Bá tước Rustin, vương tử Harold Augustus sử dụng, thực đáng tiếc, ông ta chết trong trận chiến này, nhưng cái chết của ông ta là bước ngoặt của toàn bộ cuộc chiến, Ruen chúng ta cuối cùng đã đạt được thắng lợi, trên lá cờ này có máu của ông ta..."

Rất hiểu biết lịch sử... Klein dùng khóe mắt đảo qua quản gia Walter, suy nghĩ hai giây, lộ ra nụ cười, tới gần cặp nam nữ, thân mật nói xen vào:

"Không nghĩ tới chuyện này cũng có người biết, tôi còn tưởng hiểu biết của mọi người đối với chiến tranh White Rose chỉ giới hạn ở việc Ruen chiến thắng Intis, thu được thắng lợi.

"Thưa ngài, sự uyên bác của ngài đã làm tôi phải kính nể."

Được người khác tán dương trước mặt bạn gái, vẻ mặt quý ngài kia liền từ đề phòng trở nên thả lỏng, miệng nở nụ cười hơi tự đắc:

"Tôi chỉ là người thích tìm hiểu về lịch sử mà thôi."

Ông ta tùy ý quét mắt nhìn tùy tùng của quý ngài trước mắt, chân mày đột nhiên cau lại, rồi chợt giãn ra, để lại một chút nghi hoặc.

Quả nhiên quen biết quản gia Walter... Klein cười nói:

"Xin chào, tôi là thương nhân đến từ Disi, Dwayne Dantes, không biết nên xưng hô với ông thế nào?"

Quý ngài kia chần chờ rồi đáp:

"William Sykes, một chấp sự trang viên."

William Sykes... Một chấp sự trang viên... Klein ở trong lòng lặp lại một lần, chuyển đề tài sang lá cờ cùng chiến tranh White Rose.

Nói chuyện vài câu, anh lễ phép cáo từ, cùng quản gia Walter, người giúp việc Richardson đi tới chỗ khác, tựa như vừa rồi chỉ là một lần gặp mặt trao đổi ngẫu nhiên.

Tới gần giữa trưa, sau khi trở lại xe bốn ngựa kéo xa hoa, Klein nhìn xe đạp đi ngang qua bên ngoài, bỗng nhiên mở miệng nói:

"Walter, hình như ông biết ngài William Sykes đúng không?"

Walter nghiêm túc gật đầu đáp:

"Khi tôi làm việc ở nhà Tử tước Conrad đã từng thấy ông ta.

"Ông ta phục vụ cho một thành viên vương thất, trước đây được gọi là Bá tước Rustin, vương tử Edsack."

Hắn không giấu diếm, kể lại chi tiết lai lịch của William Sykes một lần.

Từng phục vụ cho vương tử Edsack? Sau khi vị vương tử kia bỏ mình trong sự kiện sương mù mai Backlund, hắn lại có cuộc sống tốt như vậy, không biết là đảm nhiệm công việc chấp sự cho người nào... Có lẽ là có bí mật? Klein nhẹ nhàng gật đầu, không hỏi thêm, trong lòng nghĩ có nên tìm cơ hội điều tra William Sykes hay không.

Nếu William Sykes thật biết chút gì đó, phe phái vương thất sẽ không mặc kệ, hoặc là, hắn vốn thuộc về phe phái kia, tóm lại, điều tra hắn sẽ là một chuyện tương đối nguy hiểm, cái này không có biện pháp ủy thác tiểu thư "Ma thuật sư", Emlyn White hoặc là tiểu thư Hugh đi làm... Năng lực của tiểu thư Sharon thật ra là đủ, nhưng cái này rất dễ làm cho cuộc sống an ổn hiện tại của cô ta bị phá hư... Biện pháp tốt nhất là đưa lên hiệp đạo "Hoàng đế đen", nhưng vấn đề ở chỗ mình đang có kế hoạch đánh cắp bút ký gia tộc Antigonus, mình điều tra đối với sự kiện sương mù Backlund, hy vọng chỉ cực hạn ở bên ngoài, không kinh động bất luận kẻ nào, không không mang đến biến hóa ngoài ý muốn nào... Klein giống như bình tĩnh thưởng thức cảnh phố ngoài cửa sổ, trong lòng hiện lên các ý niệm đan xen.

Cuối cùng, anh quyết định tạm thời nhẫn nại, kẻo chuyện trọng yếu nhất bây giờ lại bị phá hư.

Dùng bữa xong, ngủ giấc ngủ trưa, Klein bắt đầu học bổ túc văn học, mãi cho tới khi gần chạng vạng tối.

Tiễn bước giáo sư gia đình xong, anh đang muốn đi lên phòng ăn lầu hai, đột nhiên nghe thấy chuông cửa vang lên.

Lúc này, Klein nhìn sang Richardson, hắn lập tức tiến lên vài bước, mở ra cửa phòng.

Bên ngoài có hai vị cảnh sát mặc đồng phục trắng đen, từ quân hàm của bọn họ là có thể thấy được, một người là thanh tra cao cấp, một người là Cảnh sát trưởng.

"Cảnh quan, có chuyện gì không?" Richardson hỏi.