Chương 915 Lợi dụng (2)
Mình vừa rồi còn không chú ý tới, tưởng rằng cô chỉ là đeo ở ngón khác, kết quả là thật sự không còn... Như vậy xem ra, lúc trước cô vì có thể thoát trang viên Red Rose của vương tử Edsack, thoát khỏi sự khống chế của Ince Zangwill cùng "008", mà phải trả cái giá không nhỏ! Ấn kí "Nguyên sơ ma nữ" lưu lại ở trên người cô cũng biến mất? Klein ngẫm nghĩ, để cho "Thượng tướng máu" Senol cười một tiếng rồi nói:
"Còn có một chuyện.
"Cô bán linh hồn cho vị Tà Thần nào?"
Triss nhìn quý ngài trung niên trước mặt một cái rồi nói:
"Nguyên sơ ma nữ."
... Cô lúc trước không phải là muốn thoát khỏi trạng thái quái dị này sao? Không phải không muốn bản thân thay đổi ngày càng nhiều sao? Nửa đường rút lui? Cô chẳng lẽ không biết, cái tên Triss Chirk bọn họ cho cô, cùng với dụng ý bọn họ biến cô thành "Nguyên sơ ma nữ"? Không, cô thật sự không biết, cô thậm chí không rõ ràng ý nghĩa của danh hiệu Chirk... Dùng hết toàn lực chạy thoát số mệnh bó buộc, cuối cùng lại từng bước một đi theo số mệnh... Klein giờ khắc này không hiểu sao cảm thấy sợ hãi đối với vận mệnh, đối với thần linh.
Anh miễn cưỡng để Senol cười nói:
"Cô dễ dàng trả lời như vậy, rất khó làm tôi tin tưởng."
Trong ánh mắt Triss xuất hiện chút sương mù, tự giễu cười nói:
"Bởi vì với tôi mà nói cái này là vấn đề, không phải bí mật.
"Nhiều người biết, có lẽ sẽ nhiều thêm một phần hi vọng giải quyết vấn đề, dù hy vọng cực kỳ xa vời, nhưng vẫn tốt hơn không có."
Giải quyết vấn đề đồng thời cũng sẽ giải quyết cô luôn... Klein thầm nghĩ rồi nói:
"Khi cô tới gần Tử tước Stratford, tới gần tên giấu phía sau màn, cần chú ý bản thân có thường xuyên gặp được chuyện trùng hợp không."
Điều tra sự kiện sương mù mai Backlund càng sâu thì càng có khả năng bị Ince Zangwill cùng "008" chú ý tới!
"Trùng hợp..." Triss ngẩn ra một chút, lặp lại từ này.
Giờ khắc này, cô hồi tưởng lại trùng hợp gặp mặt ở trang viên Red Rose.
Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, cô đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía đối diện, lại phát hiện "Thượng tướng máu" Senol mặc áo khoác đỏ sậm cũ kĩ sớm biến mất không thấy.
...
Sáng ngày hôm sau, Klein đúng giờ rời giường, người giúp việc nam Richardson trợ giúp mặc áo khoác.
Anh vừa tới nhà ăn, liền thấy Walter đứng ở cửa, cung kính chờ đợi.
"Thưa ngài, sắp xếp hôm nay của ngài chủ yếu là đi tới nhà nghị viên Macht tham gia hoạt động uống trà buổi chiều." Walter làm hết phận sự nhắc nhở chủ nhân một câu.
Hắn vẫn nghiêm túc, cẩn thận tỉ mỉ, không khác gì bình thường, hoàn toàn nhìn không ra nửa đêm ngày hôm qua đã đi vào cống thoát nước.
Klein mỉm cười gật đầu, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh nói:
"Tôi không quên."
Anh lập tức tiến vào phòng ăn, bắt đầu hưởng dụng các món bài trí tinh xảo nhưng đã bắt đầu lặp lại.
Chủng loại bữa sáng không đủ phong phú... Klein chuyên tâm ăn xong, buông dao nĩa, thở dài nói:
"Tôi có chút hoài niệm quê nhà, ngày mai để đầu bếp chuẩn bị một phần bánh nướng Disi đi."
"Vâng thưa ngài, đáng ra tôi phải sớm nghĩ đến điểm này từ trước." Nữ quản gia Tanea ra vẻ xin lỗi đáp lại.
Klein khoát tay áo, ý bảo cô không cần để ý, sau đó đi tới hoa viên tản bộ.
Làm xong tất cả, anh trở lại lầu ba đọc số báo chí còn lại, cho đến khi thầy lễ nghi Vahana đến.
Vahana vẫn ăn mặc đẹp đẽ như trước, khí chất tao nhã, cười nói với Dwayne Dantes:
"Nghe nói hôm nay ông muốn đi tới chỗ phu nhân Liana dùng trà chiều, vậy trọng điểm khóa lễ nghi hôm nay chính là những gì cần chú ý trong trà chiều..."
Klein vẫn duy trì mỉm cười, chuyên chú nghe giảng, thỉnh thoảng hỏi vài vấn đề.
Ba mươi phút sau, quản gia Walter gõ cửa tiến vào:
"Thưa ngài, người hầu nhà nghị viên Macht vừa sang đây nói hoạt động trà chiều hôm nay bị hủy bỏ, bởi vì con gái phu nhân Liana là tiểu thư Herrell sinh bệnh, bọn họ tỏ vẻ chân thành xin lỗi, hy vọng cuối tuần có thể mời ngài tham gia."
Herrell sinh bệnh? Bởi vì chuyện tối hôm qua? Nếu là người thường, cái này không phải không có khả năng, nhưng là một người phi phàm tăng lên tố chất thân thể, xác suất rất nhỏ...
Hơn nữa, Herrell rõ ràng còn chưa thấy qua ma dược mang đến biến hóa mất khống chế, trạng thái tinh thần coi như khỏe mạnh, thế nên mới biểu hiện sự ưu việt, không có cảm giác sợ hãi, cho dù gặp chuyện quỷ dị, cũng không đến mức xuất hiện bệnh tâm lý... Con đường ma nữ danh sách 5 có thể làm cho người xung quanh nhiễm bệnh tật...
Tối hôm qua, Triss nhận thấy có người xa lạ tiến vào cống thoát nước, lặng yên rải ra bệnh tật? Mà "Oan hồn" Senol sẽ không sợ việc này, cho nên mình không có phát hiện... Như vậy vấn đề không lớn, Herrell vẫn chưa bị bệnh lâu, chỉ là vì vì kinh sợ nên mới không nhanh chóng khôi phục... Xem ra Triss thật sự đã tấn thăng danh sách 5... Klein nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Thay tôi ân cần thăm hỏi tiểu thư Herrell."
Đã không đi uống trà chiều, Kleini quyết định đi tới Giáo đường St. Samuel cầu nguyện, bày ra lòng thành kính của mình.
Đương nhiên, anh không quên nghỉ chân xem xét bồ câu trắng trên quảng trường, để mình có vẻ nhàn nhã bình tĩnh.
Tiến vào giáo đường, xuyên qua từng tấm bích hoạ được ánh mặt trời từ trên cao chiếu rọi xuống, Klein đi tới đại sảnh cầu nguyện u ám thâm thúy.
Nơi này không hoa lệ màu mè như giáo hội khác, nhưng dù không tràn ngập cảm giác rung động thị giác, lại dịu dàng bình yên, cho người ta cảm giác yên tĩnh phát ra từ đáy lòng, mà hào quang lấp lánh phía trước lại tạo nên cảm giác thần thánh trang nghiêm mãnh liệt.
Klein bỏ mũ xuống, đưa nó cùng gậy chống cho người giúp việc Richardson, sau đó tiến lên.
Lúc này, phía trước có hai bóng người đang đứng, xoay người đi tới cửa ra, một người trong đó có tóc đen mắt xanh, động tác phóng khoáng, kiểu tóc thoải mái, đúng là Leonard Mitchell.
Hầu như là cùng lúc, Leonard Mitchell cũng thấy quý ngài trung niên có thái dương trắng bệch, mắt lam thâm thúy.
Dwayne Dantes... Tinh thần của hắn lập tức trở nên căng thẳng, thân thể xuất hiện vẻ cứng ngắc rất nhỏ không thể nhận ra.
Klein nhìn Leonard, mỉm cười gật đầu, vẻ mặt thân mật, tư thái tùy ý.
... Leonard gượng cười đáp trả, nhẹ nhàng gật đầu.
Tiếp theo, hắn nghiêng thân thể, tránh ra một con đường, để Dwayne Dantes đi ngang qua.
Điều này làm cho Klein thấy rõ ràng vị phía sau là ai, cũng là người quen của anh, Dailey mặc áo bào đen Kẻ thông linh.
Cô gái này vẫn có ánh mắt màu lam cùng má hồng như trước kia, xinh đẹp một cách yêu dị.
Dailey nhìn quý ngài trung niên, vẻ mặt đột nhiên trở nên hơi hoảng hốt, chợt thu hồi ánh mắt, lặng lẽ tới gần cửa ra.
Không thể nào, mình chỉ là bắt chước ánh mắt sâu thẳm của đội trưởng, ngay cả màu sắc cũng không giống nhau, vậy mà Dailey cũng cảm giác được quen thuộc? Trực giác của phụ nữ thực đáng sợ... Klein phát hiện sự dị thường ngắn ngủi của Dailey, trong lòng mơ hồ có chút suy đoán.
Từ rất sớm trước đó, trong nhận thức của anh, cô gái Dailey thầm mến đội trưởng, nếu không sẽ không mạo hiểm đuổi tới Tingen, để Klein tìm cơ hội dạy Cách sắm vai cho Dunn Smith.
Về phần thái độ của đội trưởng, Klein không cách nào xác định, dù sao trong đoạn thời gian đó Dunn Smith thường xuyên không phân rõ hiện thực cùng cảnh trong mơ, vấn đề ký ức không tốt khá là rõ ràng, có lẽ bất tri bất giác đã quên đi chuyện nào đó trong đáy lòng.