Chương 925 Tối thứ bảy (2)
Quay đầu nhìn khoang thuyền, Arges đi đến mép boong tàu, lấy ra một cái phù chú chế thành từ thiếc trắng, nắm trong lòng bàn tay, thấp giọng niệm chú văn:
"Gió bão!"
Ánh lửa xanh lam nổi lên, nuốt sống tờ phù chú, Arges bỗng nhiên cảm thấy mình cùng và cá trong biển cả phía dưới có một loại liên hệ kì lạ.
Giờ khắc này, hai bên thế mà có thể tiến hành giao tiếp qua tinh thần!
Tờ phù chú thiếc trắng kia là một trong những đồ tiếp tế Arges nhận được ở đảo Passo, có thể giúp hắn sinh ra cảm giác thân cận với sinh vật đáy biển trong một khoảng thời gian, còn có thể tiến hành trao đổi tinh thần với đối phương, tất nhiên nội dung còn rất thô thiển.
Ý niệm trong đầu thay đôi, Arges không thể có được tình báo mình muốn, chỉ có thể chờ "Kẻ báo thù u lam" tới gần "Vực sâu lốc xoáy" hơn để thử lại lần nữa.
Thời gian dần dần trôi qua, Arges thất bại gần một trăm lần rốt cuộc biết được địa điểm mà hải quái Obnis thường xuyên lui tới từ một con cá có thân thể giống hình thoi.
"Nếu trước đó không biết mục tiêu ở ngay gần 'Vực sâu lốc xoáy', mình khẳng định đã sớm bỏ qua, dựa vào điều tra thì rất khó nắm giữ tình báo phương diện này..." Arges tổng kết một câu, sờ sờ túi trong quần áo.
Hắn đã dùng gần hết số lượng phù chú có thể giao tiếp với sinh vật biển, hiện tại chỉ còn năm tờ cuối cùng.
Trở về bổ sung thêm một đợt, không thể để người khác phát hiện... Nghe nói có không ít quân phản kháng ở quần đảo Roth, ha ha... Arges vừa nghĩ, vừa để cho "Kẻ báo thù u lam" chuyển hướng, tới địa điểm mà mình vừa biết được.
Nhiều giờ trôi qua, "Kẻ báo thù u lam" ngừng lại, Arges lấy ra một cái hộp kim loại bịt kín.
Đây là khí thể gây tê mà hắn dùng 130 bảng mua từ Huyết tộc "Ánh trăng”, về mức độ hiệu quả, hắn hoàn toàn không có nghi vấn, bởi vì hắn trước đó đã dùng thử một lần.
Mà bởi vì "Kẻ báo thù u lam" là thuyền u linh, cho nên ban đêm số người canh gác cũng không cần nhiều, mỗi đêm chỉ có một, phụ trách coi chừng con thuyền, phòng ngừa nó cố ý chế tạo vấn đề hoặc đi tới hải vực nguy hiểm.
Làm thuyền trưởng, Arges có thể không để lại dấu vết sắp xếp bản thân canh gác đêm nay.
Chuẩn bị thỏa đáng xong hắn đi tới ngoài cửa phòng bọn thủy thủ, rút ra ống kim loại, mở ra nắp bịt, xịt vào trong phòng, ngay cả kho hàng chất đống đồ vật cũng không buông tha, để tránh có thuyền viên nửa đêm không ngủ được, trốn ra đây chơi bài.
Làm xong tất cả những chuyện này, Arrges không vội vã điều phối ma dược, mà mang theo tài liệu, đổi trang phục dưới nước chế tạo từ da cá mập, đi xuống từ mép thuyền phía bên phải, hành động rất nhẹ nhàng, không làm cho bọt nước nổi lên.
Dưới làn nước u tối ảm đạm, ánh mắt Arges dần dần biến thành màu lam sậm, nhìn xung quanh rõ ràng rành mạch.
Hắn thoải mái hít thở trong nước, không ngừng lặn xuống, đi tới một khu biển sâu tối đen.
Sau đó, hắn lại sử dụng phù chú thân cận với sinh vật đáy biển, tiến hành trao đổi với các loại cá mang hình thù kỳ quái xung quanh.
Nhờ có con cá tốt bụng chỉ đường, Arges tìm được phương hướng, vừa đi vừa hỏi, rốt cuộc đến một địa phương giống như núi lửa dưới đáy biển.
Loài cá kia thật ra cũng không biết hải quái Obnis ở chỗ này, chúng nó chỉ biết có không ít đồng loại và các loài săn mồi mạnh mẽ dưới biển sâu bị biến mất khi tới gần đó.
Arges mượn dùng năng lực phi phàm của mình, từ xa xa nhìn tới, thấy được tòa núi lửa dưới đáy biển có một cái huyệt động thật lớn, màu sắc đen kịt, một cái xúc to còn to hơn mãng xà trong rừng nguyên thủy ở nam đại lục thò ra, đang nhẹ nhàng di động.
Cái xúc tu này cực lớn, làn da giăng kín hoa văn kia, huyệt động lớn gấp vài lần "Kẻ báo thù u lam" kia đều làm cho Arges sợ hãi không hiểu, không dám tới gần.
Một con hải quái Obnis ít nhất cũng phải tương đương với người nổi bật trong danh sách 5... Hơn nữa thân thể còn cực kì khủng bố... Ừm, có thể xác định mục tiêu... Arges thật cẩn thận bơi tới, đứng ở khoảng cách ngoài tầm nguy hiểm, sau khi cẩn thận phân biệt, liền sử dụng phù chú thân cận với sinh vật đáy biển.
Tiếp theo, hắn để linh tính xuyên thấu nước biển, lan tràn vào huyệt động, muốn tiến hành giao tiếp qua tinh thần với con quái vật khổng lồ mạnh mẽ kia.
Một luồng tinh thần to lớn chậm rãi lan tràn, vô số ý niệm hỗn loạn theo đó phát ra.
Nó hơi sửng sốt một chút, tinh thần chợt giống núi lửa bùng nổ!
"Rống!"
Sau khi thanh âm đáng sợ vang lên, trong động sinh ra một cái lốc xoáy to đến mức khoa trương, nước biển xung quanh, các loại sinh vật, tính cả Arges, đều bị hút tới.
Tràn ngập địch ý! Ánh mắt Arges co rụt lại, thân thể chợt trơn tuột, bị cơn gió vô hình đẩy đi, bỏ chạy về hướng ngược lại.
Hắn dùng cùng lúc mấy năng lực phi phàm khác nhau, rốt cuộc thoát khỏi phạm vi lốc xoáy ảnh hưởng, không dám dừng lại gần khu vực núi lửa, rất nhanh kẽo giãn thêm khoảng cách.
Mấy chục giây sau, rốt cuộc hoàn toàn thoát được nguy hiểm, Arges phun ra bọt nước, thở ra một hơi:
"Obnis vậy mà có thể kháng cự ảnh hưởng của phù chú...
"Nó ghét sự vật có khí tức sở hữu?"
Sau giây lát trầm ngâm ngắn ngủi, thấy sự việc đã đến mức độ này, Arrges không muốn lãng phí cơ hội hạ quyết tâm, ở trong nước biển dùng tiếng Tinh linh cầu nguyện:
"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này..."
Lúc nghe thấy tiếng cầu xin trùng điệp hư ảo, do chênh lệch múi giờ, Klein đang tham gia tiệc tối của gia đình ở Mormont, Portland.
Bữa tiệc bắt đầu từ bảy rưỡi, kéo dài đến chín rưỡi tối, thậm chí còn đến mười giờ, là bởi vì tổng cộng có hơn hai chục món ăn như đồ khai vị, canh, đồ ăn phụ, đồ ăn chính, món chính, rau củ, hoa quả, món tráng miệng ngọt.... Nhóm người hầu nam phải bưng lần lượt từng loại theo thứ tự lên bàn, phải ăn hết thì mới đổi món mới, tuyệt đối không được để bàn ăn bừa bãi ngổn ngang, mà giữa mỗi lần bưng đồ ăn lên còn phải chừa thời gian cho khách nói chuyện phiếm, các quý ông chủ động giao lưu với phụ nữ ở bên tay phải mình.
Tóm lại bữa tiệc khá phiền toái và mệt mỏi, ngay cả việc đồ ăn nào uống với rượu gì cũng phải chú ý. Nhưng mùi vị cũng coi như vừa miệng...
Klein nhân cơ hội món thịt dê non nướng được thay mới, nói với quý bà Willis ở bên cạnh: "Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh."
Sau đó anh đứng lên, đặt tay phải lên chỗ giữa ngực và bụng, hơi cúi người, thăm hỏi các vị khách khác, rồi rời khỏi bàn ăn, đi vào một phòng vệ sinh trên tầng hai.
Sau khi đi vào, anh khóa trái cửa, lập tức đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám.
"... Lời cầu nguyện của 'Người Treo Ngược', anh ta hi vọng mình giúp đỡ anh ta nhận được thiện cảm của hải quái Obnis, vì chuyện đó mà bằng lòng thu thập mười lăm trang nhật ký Russell, hoặc là giúp mình một việc có giá trị tương đương... Tiến độ của anh ta cũng không chậm đâu..." Klein ngồi ở vị trí "Kẻ Khờ", khuếch tán linh tính ra, chạm vào ngôi sao đỏ thẫm đang không ngừng mở ra co vào.
Anh suy tư vài giây rồi nói:
"Điều tra về toàn bộ thượng tá của Fossack đã tham gia cuộc hải chiến Konotop năm 1338."
Là chuyên gia về lịch sử, từ chỗ linh thể của vị "Kẻ thẩm vấn" kia, biết được người này chết bởi tay người Fossack ở ngoài khơi vào năm 1338, Klein lập tức hiểu rõ trận hải chiến tương ứng.