← Quay lại trang sách

Chương 934 Lối đi bí mật (2)

Lối đi bên trái sâu khoảng năm sáu mét, lối đi bên phải sâu khoảng mười mét, nhưng không hề tồn tại thứ gì, dựa như vẫn đang tiếp tục đào vào trong.

Đây là do Herrell làm ra? Ban ngày là tiểu thư cao ngạo trong xã hội thượng lưu, ban đêm lại thành công nhân đào hầm trong cống thoát nữa, hơn nữa còn di chuyển từng tùng đất bùn và đá vụng ra ngoài? Cô ta quanh quẩn ở đây là để tìm ra địa điểm chính xác, mà đào hầm là bước đi tiếp theo? Bức tường vừa rồi hẳn là có cửa ngầm... Klein tựa vào chỗ khuất bên ngoài lối rẽ, thao túng Senol cẩn thận nhìn quanh một vòng.

Tiếp đó, anh để "Oan hồn" tiến vào lối đi bí mật bên trái, đi thẳng đến chỗ tận cùng đang bị lấp đầy bởi đất đá.

Bóng dáng Senol dần nhạt đi, không hề có cảm giác tồn tại, hắn dùng hình thái này đi qua chỗ bùn đất phía trước, đi sâu vào trong đó để thăm dò.

Nhưng mãi cho đến khi đi đến giới hạn một trăm mét, hắn vẫn không phát hiện ra được thứ gì đáng chú ý, chỉ nhìn thấy côn trùng bình thường.

Klein lại cho bí ngẫu đổi hướng, "bơi" một vòng trong biển bùn đất, nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

"Oan hồn" Senol nhanh chóng quay lại cái hang vừa rồi, tiến vào lối đi bí mật bên phải, không bị chướng ngại vật ảnh hưởng.

"Hay là không có gì dị thường... Triss phán đoán phải có con đường riêng hoặc là có được vật phẩm đặc thù thì mới vào được lối đi là không có lý... Ừm, hẳn là cô ta đã dùng sợi tơ vô hình 'Ma nữ vui vẻ' để thăm dò... Đáng tiếc, mình đã đánh mất bao tay 'Mồi lửa'... Không biết mùi sương mù xám trên người mình có được không. Nó rất hấp dẫn người phi phàm đi theo con đường 'Kẻ ăn trộm'..." Klein lẩm bẩm vài câu thật khẽ, muốn nhân lúc mình đang ở hình thái linh thể, tự đi thăm dò hai lối đi bí mật đang nghi là do Herrell đào ra này.

Nhưng anh đã kiềm chế được sự bốc đồng đó, bởi vì hiện giờ anh đang là "Bí Ngẫu Đại Sư", không phải là tình huống bắt buộc thì cho chân thân lên sân khấu sẽ vi phạm quy tắc sắm vai.

"Không dựa vào mùi sương mù xám cũng không sao, chiều mai lúc đến hội Tarot, xin mua một vật phẩm thần kỳ của con đường 'Kẻ ăn trộm' là được, không cần đắt lắm, tương đương với vật phẩm xếp thứ tám hoặc thứ chín là được... Ừm, cái huy chương Ranus kia chỉ là thiết bị thu tín hiệu, không phải là vật phẩm thuộc về con đường này... Trước khi biết nơi sâu nhất của lối đi bí mật cất giấu thứ gì, tùy tiện cho linh thể tự đi thăm dò, chưa biết chừng sẽ dẫn tới quái vật xếp hạng cao... Cẩn thận và dè chừng mãi mãi là yêu cầu cao nhất của mình..." Klein từ từ thở dài, thu lại "Oan hồn" Senol.

Anh không lo thời gian tới Herrell sẽ tiếp tục tìm kiếm biện pháp đối phó với tình huống lần trước, với trí thông minh của nhân loại, cô ta sẽ không tiếp tục làm vậy!

Chưa đề cập đến chuyện Herrell có từng tiếp xúc với giới người phi phàm hay không, cho dù có, muốn biết về vật phẩm ở lĩnh vực "Mặt Trời" cũng không phải là chuyện đơn giản. Dù sao Backlund cũng là địa bàn của giáo hội Storm... Trên người mình cũng có một vật phẩm tương tự không hay dùng đến. Ha ha, phải tìm cơ hội bán cho cô ta, sau đó dùng nó làm hại bí ngẫu của mình? Klein tự trêu chọc mình, rồi cười lắc đầu.

Anh lập tức kết thúc triệu hồi, trực tiếp quay trở về phía trên sương mù xám, biến mất khỏi cống thoát nước.

...

Buổi sáng thứ hai, ánh nắng mặt trời xuyên qua tầng mây mỏng, chiếu rọi từng ngóc ngách của Backlund.

Emlyn White kéo mũ dạ tơ lụa xuống, rời khỏi xe ngựa, đi về phía giáo đường Harvest, vừa đi vừa nhắm mắt lẩm bẩm: "Thời tiết kém quá.... sắp đến mùa xấu nhất của Backlund rồi..."

Anh ta đang định bước lên bậc thang, bỗng thấy một đứa bé bán báo lại gần, đưa tờ "Báo Torquack" ra và nói: "Thưa ngài, báo sáng nay!"

Emlyn vốn định từ chối, bỗng phát hiện trong bàn tay đang cầm tờ báo của đối phương có kẹp một tờ giấy nhỏ.

Emlyn bình tĩnh lấy ra một đồng penny, đưa cho thằng bé, nhận tờ "Báo Torquack" và mảnh giấy kia.

Trước khi tiến vào giáo đường Harvest, anh ta nhanh chóng mở mảnh giấy ra, đọc: "Người anh muốn tìm đã có manh mối, xin hãy đến quán Bar Brave."

Chín rưỡi sáng, khu vực cầu Backlund, phố Iron Gate, quán bar Brave.

Emlyn White xuống khỏi xe ngựa, ngẩn người tại chỗ, nhìn chằm chằm về phía trước, suýt quên cả việc tránh ánh mặt trời.

Lúc này, cửa chính của quán Bar đang đóng chặt, không hề có dấu hiệu sẽ mở ra.

Là một Huyết tộc ít ra ngoài hoạt động, chỉ ban đêm mới vào những nơi giống quan bar vài lần, Emlyn hoàn toàn không ngờ buổi sáng đối phương lại không mở cửa. Cậu vừa nhìn thấy mảnh giấy nọ, đã kích động ra khỏi giáo đường Harvest, đi phương tiện giao thông tới đây, hi vọng có thể nhận được tin tức ngay.

Để tiết kiệm thời gian, thậm chí cậu còn chịu đựng thứ mùi khó ngửi và cảnh tượng chật chội của tàu ngầm hơi nước.

Giờ phút này, Emlyn hơi giận dữ, nhưng rất rõ đây là lỗi của mình, chỉ có thể chậm rãi dạo quanh một vòng phố Iron Gate với gương mặt cứng nhắc, để chứng tỏ mình không đi một chuyến không công.

Đúng lúc cậu chuẩn bị tới gần một chiếc xe ngựa cho thuê đang đỗ bên đường, thì khóe mắt bỗng nhiên liếc thấy một bóng dáng quen thuộc.

Đối phương đội một chiếc mũ tròn màu nâu, mặc áo khoác đã cũ, trên lưng đeo một chiếc túi vải rách rưới, chính là Ian chuyên buôn bán vũ khí và tin tình báo chợ đen.

Ha ha, trực giác của mình chuẩn quá thôi, mình biết ngay là hắn sẽ sớm xuất hiện mà! Emlyn chuyển từ giận sang vui, đút hai tay vào túi, thản nhiên đi tới, chặn trước mặt Ian, cười nhẹ một tiếng rồi chào: "Chào buổi sáng."

Ian ngẩng đầu ngắm nhìn quý ông tuấn tú trước mặt, đáp lại với vẻ hơi kinh ngạc: "Chào buổi sáng, ngài White, tưởng rằng phải chạng vạng ngài mới tới được."

"Lúc này cũng có vẻ khá thích hợp." Emlyn cười, tâm trạng không tệ lắm: "Ian, vì sao mỗi lần gặp, anh đều mặc quần áo giống nhau, cải trang cũng tương tự nhau?"

Ian không để ý lắm trả lời:

"Như thế khiến tôi có vẻ trông thành thục hơn, với cả cũng không bắt mắt cho lắm."

"Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là tôi không có tiền."

Câu bổ sung phía sau của hắn là để đùa giỡn.

"Tôi rất mong chờ đến mùa hè anh cũng mặc như vậy." Emlyn cười nhạo một tiếng.

"Vậy thì tôi sẽ cởi áo khoác." Ian vừa nói vừa lấy ra hai tờ giấy trong chiếc túi đeo cũ nát của mình, đó là "Treo thưởng" và "Có người gặp được người này ở khu đông" mà Emlyn đã đưa cho hắn trước đó.

Hắn đưa một trong hai tờ giấy cho Emlyn, bên trên đánh dấu là Argos.

Thấy thực sự có manh mối về tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy", Emlyn vui sướng hỏi: "Anh ta ở đâu?"

Ian không trả lời, chỉ cười nhìn anh ta.

Emlyn đã có kinh nghiệm, lập tức lấy ví tiền ra, đếm một trăm năm mươi bảng đưa cho đối phương: "Đây là thù lao của anh."

Ian cười nói: "Vẫn còn thiếu một nửa."

"Còn thiếu một nửa?" Emlyn thiếu chút nữa cho tên buôn bán vũ khí và tin tức chợ đen biết thế nào là sự lợi hại của Huyết tộc, bởi vì lúc trước đã giao hẹn là mỗi manh mối hữu dụng có giá hai mươi bảng, tìm ra vị trí là một trăm năm mươi bảng.

Nhưng anh ta nhanh chóng nhận ra ý tứ mà đối phương đang ẩn giấu, bất ngờ hỏi ngược lại: "Còn tìm ra người đó rồi?"

"Đúng vậy." Ian đưa tờ giấy còn lại trong tay ra: "Bạn của tôi lúc quan sát Argos và xác định nơi ở của anh ta đã phát hiện ra anh ta đi cùng với vị tên là Galis này. Ngài Kevin từng chạm mặt, cho nên, chúng ta đồng thời nắm giữ được điểm cư trú của hai mục tiêu."