← Quay lại trang sách

Chương 937 Phần kết thúc của nhật ký (2)

Quả nhiên, vấn đề của "Nữ vương thần bí" cơ bản đều nhắm vào nhật ký cung cấp lần này... Klein không cảm thấy khó xử, thuần thục khẽ cười một tiếng rồi đáp: "Có lẽ."

Anh dùng từ "có lẽ" đáp lại, cho thấy lúc trước Đại đế Russell có hi vọng tự cứu, về phần cuối cùng có thành công hay không, có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, thì không thuộc về phạm trù của vấn đề vừa rồi, chưa chắc đã có đáp án.

Có lẽ... ý của ngài "Kẻ Khờ" là Đại đế Russell thực sự có khả năng còn sống? Đám người "Ẩn giả" Capella tựa như nghe thấy một bí mật lớn nhất trên thế giới, nhất thời vừa kích động vừa hưng phấn.

Nhưng họ cũng đánh hơi được ý tứ giấu sau câu trả lời của ngài "Kẻ Khờ", chính là do nội dung bút ký không đủ và trạng thái vừa thức tỉnh chưa bao lâu của bản thân ngăn trở mà anh ta không thể xác định được Đại đế Russell có nắm được cơ hội đó không. Việc này còn cần phải chờ thông qua nhiều manh mối và chứng cứ hơn mới biết được.

Nhưng bất kể thế nào, Đại đế Russell hẳn là đã chuẩn bị tâm lý trước việc bản thân sẽ bị ám sát.

Không cho đám người "Chính nghĩa", "Người Treo Ngược" thời gian suy nghĩ kỹ về phương diện này, Klein đã dựa vào lưng ghế phía sau, nói bằng giọng bình thản: "Đến lượt mọi người."

"Ma thuật sư" Furth vội vàng rút suy nghĩ của mình ra khỏi tưởng tượng về câu chuyện tuổi già của Russell, nhìn về phía trên cùng bàn dài đồng xanh, nói: "Ngài 'Kẻ Khờ' tôn kính, tôi xin trao đổi riêng với ngài 'Thế giới', sẽ kết thúc nhanh thôi."

Trao đổi gì với Hermann Sparrow? Chuyện ngài X không phải đã xong rồi sao? Klein vừa nghi hoặc vừa gật đầu đáp: "Được."

Tiếp đó anh che chắn cảm quan của các thành viên khác, thao túng "Thế giới" khàn giọng cười nói: "Còn có chuyện gì?"

Furth cân nhắc hai giây:

"Là thế này, nhờ đầu người X mà tôi nhận được phần thưởng rất xa xỉ. Tôi cảm thấy tiền thù lao mà mình trả không tương xứng với sự khó khăn của nhiệm vụ, cho nên muốn đền bù cho ngài thêm chút tiền mặt."

"Ngài muốn lấy thêm bao nhiêu?"

Không tệ, biết chủ động đền bù cho mình... Tiểu thư "Ma thuật sư" tuy đôi khi sẽ tham chút tiền vặt, nhưng là người rất thành thật. Ừm, giao dịch kiếm chút lợi nhuận là chuyện rất bình thường, không thể tính là tham lam... Klein đột nhiên có niềm vui bất ngờ thầm tán thưởng hai câu, tiếp đó để "Thế giới" bật cười hỏi ngược lại: "Cô có thể trả cho tôi bao nhiêu?"

"Ma thuật sư" Furth do dự một chút nói: "5.000 bảng."

Cô quy đổi những gì thầy thưởng cho thành 10.000 bảng, chia cho ngài "Thế giới" một nửa, hơn nữa phương thuốc, quả cầu thủy tinh và tài liệu phi phàm đều là những thứ cô cần, cho nên chỉ định bán đi hai món bất động sản để lấy tiền mặt.

Mà sở dĩ Furth hào phóng như vậy, một mặt là cảm thấy nhiệm vụ này thực sự khó khăn hơn những gì mình dự đoán, nên đã đưa ra thù lão quá thấp, mặt khác là cô càng ngày càng sợ hãi "Thế giới" Hermann Sparrow, không dám đắc tội nhà mạo hiểm điên cuồng, thợ săn tiền thường đáng sợ này...

Gia tộc Abraham thưởng cũng không ít đâu nhỉ... Klein thao túng "Thế giới" cười nói: "Nếu cô dùng một lượng lớn đồng vàng thay thế thì có thể trả bớt đi một phần, cụ thể phải xem cô sưu tầm được bao nhiêu."

"Tôi sẽ gắng sức." Tuy Furth rất thắc mắc vì sao ngài "Thế giới" lại coi trọng đồng vàng như vậy, lần trước giao dịch với cô gái "Ẩn giả" cũng đã nói vậy, song cô không dám hỏi lại.

Cô dừng một chút, hỏi sang chuyện khác: "Ngài 'Thế giới', bao giờ ngài cần sử dụng 'Bút ký lữ hành Lemano'? Tôi tính trước hoặc sau lúc đó sẽ đem nó cho thuê, kiếm chút tiền tài và năng lực phi phàm."

Thuê? Đem vật phẩm thần kỳ cho thuê? Klein nghe thế chợt sửng sốt, không ngờ tiểu thư "Ma thuật sư" lại có đầu óc buôn bán như thế!

Là một người trẻ tuổi đến từ thời đại công nghệ thông tin của Trái Đất, Klein nhanh chóng hiểu rõ cô "Ma thuật sư" muốn làm gì, chuẩn bị làm như thế nào và dựa vào cái gì.

Việc này chẳng phải là kinh tế cộng hưởng sap? Có sự tồn tại của hội Tarot và "Kẻ Khờ", hạn chế của bản thân về mặt kỹ thuật không còn là vấn đề... Bình thường cô "Ma thuật sư" vừa lười vừa không có cảm giác tồn tại, không thể tưởng tượng được về phương diện này lại có trực giác sâu sắc như thế... Ừm, cũng do mình đưa ra yêu cầu thuê sách ma pháp mà ra... Bất kể thế nào, có thể nhanh chóng đạt được linh cảm, thành lập "Buôn bán hình thức", đều khá ổn... Klein cố ý cho "Thế giới" Hermann Sparrow cân nhắc vài giây rồi nói: "Tuần này và tuần tiếp theo, có lẽ đều cần đến."

Anh căn cứ vào thời gian ngài "Người Treo Ngược" từ "Vực sâu lốc xoáy" trở về rìa hải vực Roth để tính, cũng cho đối phương khoảng thời gian trống để lấy ra linh tính bước đầu ổn định và bổ sung vật phẩm.

Đến lúc đó, họ sẽ liên thủ lại thăm dò hòn đảo nguyên thủy dồi dào vật phẩm siêu phàm kia.

"Ma thuật sư" Furth nghe vậy vội gật đầu nói: "Vâng, tôi sẽ sắp xếp kỹ càng, không làm lỡ việc sử dụng của ngài."

Cô vừa âm thầm thở phào, vừa nhờ ngài "Kẻ Khờ" đứng ra chứng kiến hiệp ước thuê vật phẩm, sau khi nhận được câu trả lời có thể, bèn tỏ ý trao đổi riêng đã kết thúc.

Tiếp theo, cô cụ thể hóa ra "Bút ký lữ hành Lemano", nhìn quanh một vòng rồi nói:

"Các vị, ở chỗ tôi có một món vật phẩm thần kỳ. Nó tổng cộng có ba mươi tám trang, mỗi trang đều có thể hỗ trợ người dùng ghi lại năng lực phi phàm mà người đó từng nhìn thấy, và lúc cần thì sẽ phóng thích nó ra. Nhưng sẽ yếu hơn năng lực phi phàm nguyên bản một chút..."

"Mỗi một trang đều có thể lặp lại ghi chép, ghi một lần thì chỉ có thể sử dụng một lần... Trong đó có ba trang có thể dùng năng lực phi phàm cấp Bán Thần, nhưng việc ghi lại có xác suất thành công rất thấp, mười lần chưa chắc đã được một lần..."

Furth giải thích qua về đặc điểm năng lực và ảnh hưởng xấu của "Bút ký lữ hành Lemano", đám người "Chính nghĩa" Audrey nghe thấy mà ánh mắt ai nấy đều sáng bừng lên.

Họ đã không còn là người mới bước vào lĩnh vực phi phàm và thần bí học nữa, không khó nghe ra giá trị của quyển bút ký lữ hành trong tay cô "Ma thuật sư", không cần khai thông, đồng thời coi nó là Bán Thần khí.

Thứ này và "Người chăn cừu" cùng "Mấp máy đói khát" có phần giống nhau, đều có thể sử dụng năng lực phi phàm khác nhau của rất nhiều con đường, nhưng ảnh hưởng xấu lại không lớn lắm, hơn nữa còn có hơi ghi lại năng lực Bán Thần... Lấy máu của mình... Audrey "Chính nghĩa" nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hơi sợ hãi rụt tay về.

Là con gái của đại quý tộc, từ nhỏ cô gần như chưa từng phải chịu một vết thương nào, cho nên có nỗi sợ hãi mãnh liệt không rõ nguyên do đối với đau đớn.

Nhân lúc Furth dừng lại, cô rụt rè giơ tay lên nói: "Cô 'Ma thuật sư', cô muốn dùng nó đổi lấy bao nhiêu tiền tài?"

Audrey tin rằng ông bố bá tước Halll của mình cũng có thể biết đến giá trị của cuốn "Bút ký lữ hành Lemano" này, có thể không thể mình chi trả, cho nên định thực hiện đầy đủ mọi yêu cầu của Furth.

Gần đây có lẽ cô ấy rất thiếu tiền, nếu không thì đã không bán đi vật phẩm thần kỳ có tác dụng thực tế và quan trọng như vậy... Audrey thầm nghĩ với vẻ đồng cảm, suy xét xem mình có cần chủ động ra một cái giá cao hay không.

Đáng chết... Vì sao không chờ mình từ đảo nguyên thủy trở về rồi hãy bán... "Người Treo Ngược" Arges vô cùng có hứng thú với "Bút ký lữ hành Lemano", nhưng hiện giờ trên người y không thể lấy ra được bất cứ vật phẩm thần kỳ, tiền bạc hay tài liệu gì.

1.300 bảng đối với người thường mà nói, là một số tiền dù có mất mười năm hay hai mươi năm cũng chưa chắc đã tích góp được, vậy mà khoảng cách đến vật phẩm thần kỳ có cấp bậc như "Bút ký lữ hành Lemano" vẫn cực kỳ xa xôi!