Chương 941 Người tới thăm bất ngờ
Năng lực phi phàm cấp Bán Thần lĩnh vực gió bão..." "Ánh trăng" Emlyn cảm thấy đau đầu, lặp lại lời tiểu thư "Ma thuật sư".
Tuy anh ta thích ở nhà, không thích ra ngoài, nhưng đang ở thành phố lớn, thường xuyên phải đến bệnh viện lấy chút máu để uống, vẫn có chút thường thức nhất định, hơn nữa các bậc bề trên cũng hay nhắc nhở và dạy dỗ, cho nên anh ta hiểu biết khá sâu về mấy tổ chức chính phủ như "Kẻ Trừng Phạt", "Kẻ Gác Đêm", "Quả Tim Máy", cũng rõ sự kiện nghiêm trọng sẽ ảnh hưởng như thế nào đến các khu vực xung quanh.
Nếu không ngụy trang tốt thì cứ thế lẻn vào khu đông nói không chừng còn chưa tới gần mục tiêu đã bị nhóm "Kẻ Trừng Phạt" đè xuống bắt lấy... Tuy mình có thân phận giáo hội Mẫu Thần, không đến mức bị nhốt xuống lòng đất, hoặc trở thành nhân viên nghiên cứu vật phong ấn, nhưng việc đó cũng đồng nghĩa rằng hành động thất bại, có lẽ còn bị lấy mất "Bút ký lữ hành Lemano"... giai đoạn này xuống cống thoát nước càng nguy hiểm.
Nơi đó không biết ẩn nấp bao nhiêu người phi phàm của chính phủ... Emlyn bỗng nhiên phát hiện một nhiệm vụ trông có vẻ dễ dàng tự dưng lại trở nên vô cùng khó khăn.
Cậu nhanh chóng ra quyết định, đó chính là thời điểm sau hoàng hôn trước đêm khuya sẽ hành động, trong thời gian đó dân cư tầng lớp thấp nhất của khu đông sẽ lục tục quay về từ chỗ làm việc, tuy sắc trời đã tối nhưng trên đường vẫn rất đông đúc, cho dù nhân số của "Kẻ Trừng Phạt" đông gấp mười lần, cũng không thể tiến hành được việc theo dõi chặt chẽ trong tình huống như thế, và từ đó nhận ra một người khả nghi.
Điểm quan trọng tiếp theo chính là phải lập kế hoạch hành động thật tốt, giải quyết hai con quỷ hút máu nhân tạo kia mà ít gây ra động tĩnh nhất... Ừm, suy xét trong tình huống chiến đấu dữ dội không thể che đậy được... đợi đã, vừa rồi tiểu thư "Ma thuật sư" đã đề cập đến việc trong "Bút ký lữ hành Lemano" có năng lực phi phàm "Truyền tống"... Vấn đề đã được giải quyết! "Ánh trăng" Emlyn bỗng nhẹ nhàng thở phào, cười một tiếng: "Tôi sẽ chú ý."
Anh ta nói những lời này cực kỳ bình tĩnh, có vẻ như rất có lòng tin mọi việc đều nằm trong khống chế.
A, tên Emlyn này đầu tiên là bối rối, sau đó là thả lỏng, 90% là nghĩ đến "Cánh cửa nhà lữ hành" trong "Bút ký lữ hành Lemano"... Nếu không phải rút đến "Lữ hành" thì mình chắc chắn đã thêm điều kiện, đó chính là trước khi "Thế giới" Hermann Sparrow sử dụng thì không ai được động vào trang sách ma pháp đó... Klein thầm cười nhạo hai tiếng trong lòng, không nói năng gì.
Với anh mà nói, bởi vì trong "Bút ký lữ hành Lemano" chỉ có một "Cánh cửa nhà lữ hành", cho nên trong quá trình đi lại đảo nguyên thủy chắc chắn sẽ sử dụng "Mấp máy đói khát", một khi đã thế thì không bằng tận tình áp bức cái găng tay, bất kể thế nào, đều phải nuôi một "tội phạm tử hình", không thể lãng phí.
"Tóm lại, tôi đã nhắc nhở anh rồi." "Ma thuật sư" Furth không nói thêm nữa, chỉ hi vọng ngài "Ánh trăng" có thể thuận lợi.
Lúc này, "Người Treo Ngược" Arges nghiêng đầu nhìn về "Mặt Trời" ở bên cạnh: "Cậu vẫn đang ở thành Bạc Trắng à?"
"Đúng vậy, nhiệm vụ gần đây là làm quen năng lực, và tuần tra khu vực xung quanh." "Mặt Trời" Dereck không hề giấu diếm đáp lại.
Arges trầm ngâm rồi nói: "Vị trưởng lão 'Người chăn cừu' kia gần đây không đi tìm cậu à?"
"Không." Dereck dừng lại một chút rồi nói: "'Nghị sự đoàn sáu người' dường như đang bận việc ở lăng tẩm thủ tịch tiền nhiệm, cụ thể là gì thì tôi không có quyền hạn được biết."
Klein nghe "Mặt Trời" đề cập đến thủ tịch tiền nhiệm của thành Bạc Trắng, nói ông ta đã xây dựng một tòa lăng tẩm dưới lòng đất và dọn vào ở rồi, sau đó không thấy đi ra nữa, nghi ngờ việc muốn chuyển đến danh sách 3 của con đường "Tử Thần" thất bại.
Cũng không biết bên trong lăng tẩm đã xảy ra chuyện gì, trực giác linh tính của mình nói cho mình biết trong đó ẩn chứa nguy hiểm... Klein còn chưa mở miệng, đã nghe thấy "Người Treo Ngược" Arges nói:
"Cậu chú ý chuyện này một chút, trong giai đoạn mấu chốt này nghiên cứu lăng tẩm của thủ tịch tiền nhiệm có lẽ sẽ không đơn giản, khả năng sẽ mang đến nguy hiểm cho cậu."
"Ừm!" "Mặt Trời" Dereck dùng sức gật đầu: "Tôi sẽ cố gắng hết sức nghĩ cách để biết được tình hình cụ thể."
Cuộc trao đổi lại tiếp tục tiến hành, bởi vì trong tuần này mọi người không gặp nhiều chuyện lắm, nên khâu này nhanh chóng kết thúc. Các thành viên của hội Tarot bắt đầu dạy cho "Mặt Trời" ngôn ngữ thần bí học bên ngoài, và học từ chỗ anh ta một vài thần thoại cổ đại.
Trong quá trình này, "Chính nghĩa" Audrey cảm thấy hơi mất mát và uể oải, bởi vì trong lần tụ hội này cô không mua được gì, cũng không có gì chia xẻ, độ tham gia có vẻ không đủ.
Ôi... cuộc sống của mình quá thái bình và yên ổn, không có chuyện gì để chia sẻ... Nhưng việc này cũng là bình thường, là con gái của Bá tước Đông Chester, chủ của một trong ba ngân hàng lớn nhất vương quốc, nếu mà thường xuyên gặp được sự kiện phi phàm, mỗi tuần đều sống trong nguy hiểm và kích thích thì chứng tỏ xã hội hiện hữu đang phân tầng, kết cấu chính trị không đủ để chống đỡ một trật tự thế giới siêu phàm, tất nhiên sẽ có thay đổi về căn bản trên diện rộng... Ừm, đợi quay lại Backlund, liên hệ nhiều thêm với Hội Tâm lý luyện kim có thể sẽ cải thiện được tình hình này... Audrey nhanh chóng trở nên lạc quan, đứng dậy hành lễ cáo từ ngài "Kẻ Khờ".
Nửa năm qua bởi vì có sự kích thích của Susie, cô thật sự đã xem khá nhiều bộ sách hữu dụng, trong suy nghĩ đã có chiều sâu và độ trưởng thành nhất định.
...
Khu bắc Backlund, số 16 phố Berklund.
Klein tụ hội hội Tarot xong, đi tới ban công trong phòng ngủ, nhìn ra quanh cảnh được phủ xanh rất tốt ở phía xa.
"Có tiểu thư "Ma thuật sư" thử cho thuê "Bút ký lữ hành Lemano", về sau những vật phẩm thường xuyên trao đổi trong hội Tarot chắc chắn sẽ nhiều lên về thể loại. Ha ha, có lẽ họ còn chưa ý thức được về phương diện này, không ngờ năng lực phi phàm của mình cũng có thể đem ra mua bán được! Đợi có nhiều vụ cho thuê hơn, chắc chắn trong khâu giao dịch sẽ có người đề xuất nhờ ai đó giúp đỡ ghi lại năng lực trên phương diện nào đó... Đến lúc ấy, ta có khá nhiều vật phẩm thần kỳ, có thể cung cấp ổn định về năng lực phi phàm trong nhiều lĩnh vực...
"Sẽ không bán thứ quá đắt, nhưng hơn ở chỗ là bền vững, thường xuyên có người cần đến."
"Ôi, không biết ai là người đầu tiên có được dũng khí nhờ "Kẻ Khờ" hỗ trợ đây? Hi vọng có thể ghi lại được năng lực cấp Bán Thần... Việc này cần phải trao đổi ngang giá, phải trả được cái giá tương ứng... Nếu không có ai đủ gan đi bước này, sợ báng bổ thần linh, thì ta có thể để "Thế giới" làm đầu tàu, dù sao ngay từ đầu ngài "Kẻ Khờ" đã biểu hiện ra là người rất gần gũi và tùy ý, chỉ cần không phạm sai lầm thì giao dịch cùng loại đều có thể đáp ứng...
"Đã có tiền lệ khiển trách cô gái 'Ẩn giả', tin rằng không có ai dám vì thế mà khinh nhờn 'Kẻ Khờ', họ sẽ lại vinh hạnh, lại hân hoan, lại sợ hãi... Klein phân tích cặn kẽ sự tình của hội Tarot, tràn ngập mong chờ về việc giao dịch năng lực phi phàm.
Đúng lúc này anh nghe thấy tiếng gõ cửa cộc cộc.
"Mời vào." Dwayne Dantes có hai thái dương hoa râm xoay người lên tiếng.
Nắm tay xoay trong, cửa phòng mở ra, quản gia Walter đeo găng tay trắng đi tới, cung kính nói: "Thưa ngài, bà Mary 'Ủy ban điều tra khí ô nhiễm' đến thăm ngài."
"Ngài có muốn gặp bà ấy không?"
Mary Schott? Vị phu nhân đại cổ đông của công ty Cowim, từng mời mình điều tra sự vụ yêu đương vụng trộm của chồng trước? Bà ấy tới tìm mình làm gì? Có phải là để mắt tới Dwayne Dantes rồi không... Klein cảm thấy hơi nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu mỉm cười:
"Cũng sắp đến giờ trà chiều rồi, để chúng tôi thưởng thức sớm một chút."
"Vâng, tôi sẽ mời bà Mary đến phòng tầng hai." Walter không hề khó để hiểu ý của chủ nhân.
Klein khẽ gật đầu, không nói thêm nữa, dưới sự trợ giúp của người hầu nam Richardson, mặc áo khoác, xuống tầng hai.
Chẳng mấy chốc anh đã gặp được bà Mary có xương gò má cao ở trong phòng.
Vị phu nhân này mặc trang phục màu lam đậm, đeo trang sức thanh lịch, xa hoa như không phù phiếm, so với năm ngoài thì có vẻ tao nhã và khí chất hơn.
"Chào buổi chiều, quý bà, tôi vẫn luôn muốn lúc nào đó có thể đến gặp bà, nghe bà giảng giải về những chuyện đã xảy ra lúc đi điều tra việc ô nhiễm không khí ở Backlund." Klein chủ động nói với vẻ khách sáo.
Mary mỉm cười đáp lại: "Đáng tiếc, tôi không đợi được đến lúc đó."
Sau khi hàn huyên vài câu về thời tiết thời gian gần đây, Klein ngồi trên ghế sô pha đơn cầm tách trà sứ lên nói:
"Quý bà, hình như quý bà có chuyện gì đó khó xử?"
Anh nhìn ra Mary đang do dự cân nhắc.
Mary nửa cười nửa than một tiếng:
"Tôi đã nghe nói đến kiến thức và trí tuệ của ông, tin rằng ông là một quý ngài có cái nhìn lỗi lạc."
"Là thế này, anh có hứng thú mua lại một ít cổ phần của công ty Cowim không?"
"Vì sao? Quý bà, bà gặp khó khăn à?" Klein điềm đạm hỏi lại.
Mary lắc đầu: "Là người khác muốn bán ra."
Người khác muốn bán ra? Klein cân nhắc lời này, không hỏi lại ngay, mà đợi hầu gái tiến vào bày khay ba tầng màu bạc của buổi trà chiều xong rồi ra ngoài, bấy giờ mới mỉm cười nói:
"Quý bà, vì sao bà không tự mình thu mua?"
"Cho dù là người mù cũng có thể biết được tương lai Ruen sẽ biết cách xử lý vấn đề ô nhiễm môi trường càng ngày càng nặng. Cho nên công ty Cowim chủ yếu kinh doanh than đá và than củi chất lượng tốt đương nhiên sẽ có triển vọng vô cùng lớn, giá trị là năm trăm nghìn bảng, thậm chí một triệu bảng cũng không phải là chuyện mơ tưởng. Điều kiện tiên quyết là sự quản lý của công ty phải đáp ứng được việc mở rộng hoạt động."
"Trong tình hình này thu mua cổ phần của Cowim là một sự đầu tư chắc chắn có lãi. Nếu tôi là bà, cho dù đang phải còng lưng gánh món nợ lớn, cũng sẽ tự mình nắm bắt lấy."
Mary dùng hai ngón tay nhón một miếng bánh sandwich dưa chuột nhỏ ở tầng cuối cùng khay bạc, khẽ cắn một miếng, thong thả nhai rồi nuốt xuống bụng.
Nhờ việc đó để thả lỏng, rốt cuộc cô cũng sắp xếp tốt lời lẽ của mình:
"Từ khi dự luật xử lý khí ô nhiễm được thông qua, công ty Cowim phát triển nhanh đến chóng mặt, các gương mặt trong nhóm cổ đông bắt đầu đổi mới. Ông có biết những người theo đuổi tiền tài luôn có khứu giác nhạy bén ở phương diện này, và thường có một vài nhân vật lớn ẩn nấp sau lưng họ."
"Nếu tôi không phải là thành viên của Ủy ban điều tra khí ô nhiễm, không dựa vào việc mình quen biết khá nhiều quý tộc và nhân viên cao cấp của chính phủ, thì tôi cảm thấy mình cũng phải chịu áp lực, không thể không bán số cổ phần trong tay mình với cái giá tương đối ổn, coi như nhận được tiền lời, sau đó rời khỏi sân khấu này."
"Nhưng cho dù như thế, một lượng lớn cổ phần cũng đang nhanh chóng tập trung lại. Tôi sắp mất đi vị trí cổ đông lớn nhất, không còn năng lực làm chủ công ty nữa."
"Đây là tài sản mà cha tôi để lại cho tôi. Tôi không muốn nó cứ thế trở thành đồ chơi cho người khác. Tôi hi vọng có thể từng bước phát triển, cung cấp than đá và than củi chất lượng tốt với số lượng lớn nhất cho Backlund, thậm chí là toàn bộ vương quốc vương quốc Ruen. Ha ha, không phải tôi chưa thử các cách khác, tôi đã cầm cố quyền cổ phần, bán bất động sản và trang viên, đổ phần lớn vốn lưu động vào đó, ngầm nắm giữ 15 % cổ phần, hơn nữa còn mời những bạn bè đáng tin cậy xung quanh giúp đỡ, tổng cộng mua được 10 % cổ phần. Hơn nữa tôi vốn có 20 %, như vậy là có thể nắm giữ tổng cộng 45 % cổ phần.
"Lần này một cổ đông nhỏ đột nhiên tính bán tháo 3 % cổ phần trong tay, mà nhóm bạn bè tôi tạm thời không đủ tiền để lấy."
Đây là chiến tranh thương trường... Klein quen đối đầu với người phi phàm, lần đầu tiên gặp phải chuyện này, cảm thấy vô cùng mới mẻ và xa lạ.
Anh cũng đưa tay ra, cầm lấy miếng sandwich thịt chân giò hun khói tuyệt hảo tầng dưới cùng của khay bạc, vừa ăn vừa suy nghĩ vài chục giây rồi nói:
"Số cổ phần mà nhóm bạn bè của bà mua được sau đó hẳn là cũng có thể đem ra thế chấp nhỉ?"
"Thời gian không còn kịp nữa, bên kia đã ra giá, bất cứ lúc nào cũng có thể giao dịch." Mary ăn nốt chỗ thức ăn còn thừa trong tay.
Klein nhàn nhã dựa vào lưng ghế sô pha, nói:
"Vì sao lại tìm tôi?"
Nghe đối phương hỏi vậy, Mary nhẹ nhàng thở ra:
"Thứ nhất, chắc chắn ông mang theo khá nhiều tiền mặt đến Backlund, không cần phải dùng cách khác để gom tiền. Thứ hai, ông vừa tới Backlund, đều chưa có các mối dây dưa sâu sắc với bên kia và các phương diện khác, đây là ưu thế mà những người tôi có thể tìm không có. Thẳng thắn mà nói, việc này cũng có nghĩa rằng tôi không sợ ông vi phạm hiệp nghị ký kết, cho dù ông chủ động dựa vào bên kia, thì họ cũng phải suy xét xem có đáng vì chuyện đó mà đối đầu với pháp luật hay không. Thứ ba, tuy trước đó mới chỉ gặp gỡ một lần, nhưng tôi cho rằng ông là một quý ngài phong độ, có kiến thức, có trí tuệ."
Câu khen ngợi này khiến tôi hơi xấu hổ... Nhưng điều này cũng chứng tỏ rằng Dwayne Dantes đã sắm vai rất đạt, ít nhất mọi người đều biết đây là một quý ngài trung niên có sự từng trải, có năng lực, hơn nữa còn đang nắm trong tay một lượng lớn tiền mặt, không biết nên đầu tư cái gì... Ừm, 16.943 bảng vốn có thêm 5.000 bảng từ chỗ tiểu thư "Ma thuật sư", không là 6.000 bảng, cùng với 48 bảng do ngài X cung cấp, cuối cùng mình có tất cả 22.991 bảng tiền mặt và 5 đồng vàng, cho dù trừ đi 5.987 bảng đang nợ tiểu thư tín sứ, thì vẫn được coi là một phú ông chân chính...
Rất nhiều người có tài sản một trăm ngàn bảng nhưng vốn lưu động cũng không đạt được con số này... Klein không khỏi tính toán lại tài sản của mình, mỉm cười nói:
"Quý bà, bà muốn tôi làm gì?"
Mary uống trà son môi, nói trôi chảy:
"Nắm giữ 3 % cổ phần kia, trước đó, tôi sẽ ký với ông hai hiệp nghị. Hiệp nghị thứ nhất là ba tháng sau bắt buộc mua lại toàn bộ cổ phần trong tay ông, lấy mức giá cao nhất của cổ phiếu trong khoảng thời gian này để làm tiêu chuẩn tính toán, khoản thuế tương ứng sẽ do tôi chịu trách nhiệm. Hiệp nghị thứ hai là 'Người thống nhất hành động'..."
"Ngoài ra tôi sẽ để ông trở thành thành viên ban giám đốc công ty Cowim, thụ hưởng phúc lợi tương ứng, giám sát sự phát triển của công ty, và giúp đỡ ông dễ dàng tiến vào xã hội thượng lưu hơn."
Trong mắt anh, thân phận Dwayne Dantes này tất nhiên là phải có hành vi đầu tư, nếu không thì sẽ dễ bị nghi ngờ. Vậy thì lựa chọn dạng đầu tư gì cũng là một vấn đề khá quan trọng, hơn nữa còn phải cân nhắc đến việc Dwayne Dantes bất cứ lúc nào cũng có thể buộc phải vứt bỏ tất cả những gì đang có, rời khỏi Backlund tùy theo hành động thành công hay thất bại.