← Quay lại trang sách

Chương 943 Đầu tư ngắn hạn (2)

Đến lúc đó, tiền thì còn có cơ hội mang đi, chứ cổ phần công ty thì khỏi nghĩ... Loại đầu tư nhanh chóng thu được vốn này phù hợp với yêu cầu của mình... Nói không chừng còn có thể kiếm được kha khá... Klein suy nghĩ, mỉm cười ôn hòa nói:

"Giúp một quý bà giải quyết khó khăn là việc tôi nên làm."

Phu nhân Mary nhất thời thả lỏng, đang định mở miệng thì lại nghe thấy giọng nói đầy quyến rũ của Dwayne Dantes cất lên:

"Nhưng tôi khá cẩn thận đối với bất kỳ khoản đầu tư nào."

"Tôi sẽ mời một luật sư và đội ngũ kế toán điều tra tình hình công ty Cowim, mau chóng đưa ra kết luận. Nếu không có vấn đề gì thì hợp tác vui vẻ."

Trừ việc này ra, tôi còn bói một quẻ... Klein yên lặng bổ sung một câu trong lòng.

"Đây là việc nên làm." Phu nhân Mary nở nụ cười: "Chi phí về phương diện đó tôi sẽ gánh vác."

Klein không từ chối, gật đầu nói:

"Vậy 3% cổ phần hiện giờ có giá là bao nhiêu?"

"Bình thường định giá là 9.600 bảng, nhưng vị cổ đông này cho rằng với triển vọng phát triển của công ty Cowim, không thể có giá thấp hơn 12.000 bảng." Phu nhân Mary đưa ra tin tức cụ thể.

Phù... Klein nở nụ cười bình tĩnh, thản nhiên: "Hoàn hảo."

Dwayne Dantes quả nhiên là rất nhiều tiền... Phu nhân Mary chợt nảy ra ý tưởng, chủ động nói:

"Dwayne, tôi có thể mời ông ngày mai tới thăm công ty Cowim không?"

"Đây đúng là nguyện vọng của tôi." Klein cười đáp.

Cùng lúc đó, anh không khỏi nghĩ tới một việc, chủ nhà lúc trước ngài Starling Summer hẳn là vẫn còn giữ chức giám đốc công ty Cowim.

Lại thêm một người quen nữa, nhưng không phải là của Dwayne Dantes... Klein hơi thổn thức trong lòng.

...

Tám giờ tối, trên các con đường tiến vào khu đông, người đi lại vẫn rất đông đúc, vẻ mệt mỏi hằn rõ trên mặt từng người.

Mà tình hình này sẽ duy trì đến gần mười giờ.

Emlyn White đổi sang quần áo công nhân màu lam xám, đem mũ lưỡi trai, rúc vào ngõ hẻm dưới cầu Backlund, quan sát từng nhóm dân nghèo lui tới.

Tuy anh ta không có nhiều kinh nghiệm cải trang, nhưng ít ra cũng có con mắt và đầu óc, chỉ quan sát một lát mà đã phát hiện ra trên người mình tồn tại khá nhiều vấn đề.

Điều quan trọng nhất là so với quần áo rách rưới bẩn thỉu của đám dân nghèo, bộ đồng phục công nhân anh ta vừa mua từ cửa hàng lúc chiều nay có vẻ rất mới và sạch sẽ, cực kỳ dễ khiến người khác chú ý.

Emlyn ngẫm nghĩ, quay về ngõ nhỏ tối tăm, thò ngón tay ra, căn cứ vào những gì quan sát được, xé rách một vài chỗ dễ bị hư hại trên bộ quần áo.

Sau đó anh ta nhìn quanh một vòng, cơ trên mặt tự nhiên vặn vẹo.

Mang theo vẻ mặt kháng cự ghét bỏ, Emlyn đi đến cạnh tường, nhắm mắt lại, cầm mấy thứ bẩn thỉu cọ vào quần áo.

Mùi muội than... mùi hôi thối của nước bùn... mùi nước tiểu... Emlyn theo bản năng giơ tay lên ôm lấy miệng, suýt thì nôn ộc ra.

Lúc này, cậu mới biết rằng có khứu giác siêu phàm chưa chắc đã là chuyện tốt.

Qua mấy phút dày vò, Emlyn rốt cuộc ngụy trang xong, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng dính khá nhiều bụi than.

Mượn cách cải trang này, cậu hơi cong lưng, đi theo đám đông bước nhanh vào khu đông, không hề khiến bất cứ ai chú ý.

Vừa đi Emlyn vừa phát hiện ra một vấn đề.

Đó chính là cậu không biết đường!

Cậu không biết phố Limestone và phố White Dolphin ở chỗ nào khu đông, mà ở đây phần lớn cột mốc đường đều đã bị hỏng.

Ám sát là một việc hết sức phiền toái... Emlyn lẩm bẩm một câu, bắt đầu tìm người hỏi đường.

Qua gần một tiếng đồng hồ cố gắng, rốt cuộc cậu cũng tới phố Limestone, nơi này đường khá nhỏ hẹp, nhà cửa hai bên đường san sát nhau, cho dù vào ban ngày cũng có vẻ rất âm u, đến tối lại càng mang đến cho người ta cảm giác rờn rợn và u ám. Nhưng đối với Huyết tộc mà nói, hoàn cảnh thế này khá tốt, chỉ có một vấn đề đó là rất loạn.

Sau khi phun thuốc khử mùi, Emlyn tiến vào tòa nhà trọ số sáu, lên tầng ba, bịt mũi tiến đến gần phòng tắm công cộng, đứng ngoài phòng của Argos tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy".

Emlyn nghiêng tai lắng nghe, nghi hoặc bỏ tay đang bịt mũi ra.

Giờ phút này cậu suýt bị mùi tanh hồi bốc ra từ phòng tắm công cộng hun cho ngất xỉu, vất vả lắm mới chuyển sự chú ý vào trong phòng.

Khứu giác nói cho cậu biết bên trong không có người, cũng không có thi thể.

"Dọn đi rồi? Ra ngoài chưa về?" Emlyn ngẩn người thầm hỏi trong lòng.

Anh ta không ngờ lần săn bắn này lại không được thuận lợi. Cố gắng cất suy nghĩ đi, Emlyn rời khỏi tòa nhà trọ, bước nhanh đến số 19 phố White Dolphin.

Lần này cậu vui sướng phát hiện ra, trong phòng có người, Galis Kevin đang ở nhà.

Nhưng Emlyn lại ngửi thấy mùi của một người khác, mùi này rất giống với mùi trong phòng Argos phố Limestone.

Hai người... trong phòng có hai người! Argos không ở nhà là vì đi tìm Galis Kevin... Hai người... Mặt Emlyn bỗng dại ra.

Nếu một chọi một thì cậu không hề lo lắng chút nào, nhưng nếu một choi hai thì cho dù có "Bút ký lữ hành Lemano", cậu cũng hơi sợ, dù sao kia là hai quỷ hút máu nhân tạo, thực lực không hề kém!

Là một Huyết tộc thích ở nhà, từng ấy năm qua số trận chiến mà Emlyn từng tham gia vào chỉ một bàn tay làm đến hết, hơn nữa chưa bao giờ thử một địch nhiều.

Bất kể là lần trước đối phó với tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy" hay là chống lại Giám mục Utravsky của giáo đường Harvest, cậu cơ bản đều có ưu thế về số lượng, ít nhất thì cũng một chọi một.

Nhớ tới chuyện một nhà ba người bên mình cũng không thể đánh thắng được Giám mục bán khổng lồ, sắc mặt Emlyn dần xanh mét, giống như nhớ lại sự hành hạ gặp phải trong giáo đường Harvest lúc trước.

Bởi vì khách trọ lui tới khá đông, mà quỷ hút máu nhân tạo Galis Kevin cũng có cảm quan nhạy bén, hắn không dám đứng ở ngoài cửa quá lâu, nhanh chóng lướt qua nơi đó rồi đi thẳng một mạch đến cuối, ẩn thân trong bóng tối.

Tiếp theo nên làm thế nào... Emlyn tựa lưng vào một đồ vật đang che đi ánh trăng đỏ rực, nhanh chóng suy nghĩ, cố gắng tìm ra đối sách từ trong số kinh nghiệm ít ỏi đến đáng thương của mình.

Dần dần, một vài lời "Người Treo Ngược" đã dạy "Mặt Trời" hiện lên trong đầu anh ta:

"Kiên nhẫn là điều kiện tiên quyết để ứng phó với rất nhiều tình huống quan trọng..."

"Phải biết cách kiềm chế sự bốc đồng và cảm giác nôn nóng của mình, thì mới có thể tránh được sự nguy hiểm ở mức độ cao nhất..."

"Đôi khi, ẩn nhẫn rất quan trọng..."

Ẩn nhẫn... Emlyn gật đầu một cách khó nhận thấy, đã rõ mình nên làm thế nào.

Cậu định trốn ở trong này, đợi Argos đi khỏi!

Đây không phải là chỗ ở của quỷ hút máu nhân tạo, tất nhiên hắn sẽ bỏ đi, đến lúc đó, Emlyn lại có thể dùng cách một chọi một để giải quyết vấn đề.

Kiên nhẫn, nín nhịn, chờ đợi... Emlyn tự lặp lại những từ ấy trong lòng, dùng nó để chống cự những tổn hại mà hoàn cảnh xung quanh gây ra cho mình.

Trong không khí ở tầng một của nhà trọ nồng nặc mùi nước tiểu, mùi nước thải ẩm thấp, mùi đại tiện chưa được giội rửa, mùi gay mũi do đốt than đá chém chất lượng tạo ra, mùi khẳn do nhiều ngày không được tẩy rửa, mùi hôi nồng tỏa ra từ khách trọ nào đó, cùng với mùi chua, mùi khó ngửi, mùi tởm lợm... tất cả trộn chung lại với nhau, giống hệt như thuốc độc ăn mòn cảm quan của Emlyn.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Emlyn muốn cắt phăng cái mũi của mình đi, có cảm giác đang bị tra tấn dưới địa ngục sâu thẳm.

Kiên nhẫn... nín nhịn... chờ đợi... cậu lại máy móc đọc thuộc "quy tắc", cảm thấy mỗi một giây đều dài như cả thế kỷ.