Chương 946 Dần dần thuần thục (2)
Lần này Argos ngay cả tiếng hét thảm cũng không thể phát ra, cả người tan ra như một ngọn nến chảy.
Bấy giờ Emlyn mới phở phào một hơi, điều khiển sương đen tụ tập dày đặc sau lưng, cũng đế chúng hóa thành những con dơi cỡ bằng bàn tay, kết thành bầy xông thẳng đến mục tiêu.
Lũ dơi đen ngòm sà xuống người Argos, bao phủ hoàn toàn hắn vào bên trong, tiếp đó lạo xạo bay về bên cạnh Emlyn, rồi biến mất.
Cơ thể Argos rõ ràng bị nhỏ đi, rốt cuộc không chống đỡ được nữa, mang theo dấu vết bán dung hợp, từ từ ngã xuống.
Lúc này Emlyn mới nâng tay phải lên, kiểm tra chỗ đau còn sót lại, thấy lòng bàn tay và đầu mấy ngón tay đều có vết thương khô quắt thối nát.
Nhưng máu thịt bên trong đang nhanh chóng nhúc nhích, tự khép miệng vết thương lại.
Kết thúc... không ngờ mình lại xử lý được hắn... Emlyn thu lại tầm mắt, nhìn về phía thi thể Argos, có chút khó tin.
Tuy lần săn bắn này khá nhiều khó khăn, nhưng trong toàn bộ quá trình, cậu vẫn chưa hề gặp phải nguy hiểm thực sự. Điều này khiến cậu một lần nữa nhận ra sự tồn tại của hội Tarot đã khiến mình mạnh mẽ hơn so với dự đoán.
"Nếu Argos kiểm tra thi thể Galis Kevin trước, chứ không quan sát tập báo và chiếc rương gỗ trên giường, thì chắc chắn đã đoán ra được mình có năng lực phi phàm loại 'Sét đánh' này, và cũng sẽ không sử dụng 'Đôi cánh bóng tối' lúc né tránh, để bị tia chớp truyền điện đến..."
"Nhưng nếu là vậy thì hắn không thể phát hiện ra điều bất thường, cũng không thể né tránh trước. 'Sét đánh' của mình có thể trực tiếp đánh trúng mục tiêu, mọi việc sẽ đơn giản hơn nhiều..."
"Nhìn từ góc độ này, bất kể thế nào, chỉ cần mình ứng phó không xảy ra sai lầm, thì đều có thể chắc chắn đánh chết hắn... Đám người này thật yếu... Thì ra mình đã mạnh mẽ đến mức này..."
"Chẳng trách thủy tổ bảo mình gia nhập hội Tarot... Đây là một hội nhóm được chuẩn bị để nghênh đón tận thế, cứu vớt các gia tộc, cao cấp hơn các tổ chức bí ẩn khác không biết bao nhiêu lần!" Emlyn khẽ hất cằm, khóe miệng không nhịn được hơi nhếch lên.
Cậu lập tức nghe thấy bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân qua lại, nhưng không có ai đến gần.
Argos vừa rồi kêu thảm đã kinh động đến khách ở xung quanh, nhưng bọn họ không dám tiến vào, sợ gặp phải rắc rối... Nhưng, chắc chắn đã có người đi tìm cảnh sát... Mình phải nhanh xử lý hiện trường và rời khỏi nơi này... Emlyn thu lại ánh mắt đang nhìn ra cửa, đi tới bên cạnh thi thể Galis Kevin, nhặt lên một thứ nhỏ bằng nắm tay trong vũng máu.
Cả vật thể màu đỏ tươi như trái tim, đang nở ra co vào rất khẽ, bên ngoài bán trong suốt, bên trong lờ mờ nhìn thấy chất lỏng đang chảy. Đây là đặc tính phi phàm do "Quỷ hút máu" danh sách 7 con đường "Dược sư" để lại.
Đây là chiến lợi phẩm của mình... Emlyn nhất thời chưa thể thích ứng được, sau khi lấy lại bình tĩnh mới dùng báo bọc lại đầu của Galis Kevin và đặc tính phi phàm, nhét vào trong rương gỗ kia.
Cất đồ vào trong rương gỗ xong, anh ta lại kéo Argos đã thối rữa gần như không còn dáng vẻ ban đầu ra, tiếp theo lấy một bình thuốc khác, rắc nó ra khắp các ngóc ngách trong phòng.
Trong quá trình này, Emlyn tuyệt không lúng túng, dường như hoàn toàn không lo lắng người phi phàm của chính phủ ở khu đông sẽ chạy tới. Mấy phút sau, anh ta nhặt đặc tính phi phàm đã có chút dị biến của Argos lên, ngắm nghía nhìn hoa văn mặt người như ẩn như hiện ở lớp vỏ bên ngoài sắp biến thành màu đen, cho sương đen tràn ngập sau lưng mình.
Sương đen lại biến thành vô số con dơi nhỏ, bay loạn trong phòng, kết hợp với ma dược đã phun trước đó, tạo ra một ngọn lửa màu đen lặng lẽ cháy lan ra.
Ngọn lửa đen này thiêu hủy toàn bộ máu, thi thể, dấu vết của sét đánh, chỉ để lại một thứ chất lỏng dinh dính giống như nhựa đường bao phủ lên đồ đạc.
Sau đó, chất lỏng này biến thành những con dơi màu đen, bay lượn xung quanh người Emlyn.
Emlyn cũng không hi vọng xa vời việc thu dọn của mình có thể đánh lạc hướng được sự điều tra của người khác, mục đích của cậu chỉ có một, đó là để hiện trường trông có vẻ như đã không xảy ra vấn đề gì lớn. Để cảnh sát và người phi phàm của chính phủ có khả năng tiếp nhận sẽ cho rằng sự tình không quan trọng lắm, không có giá trị gì, chỉ cần điều tra qua loa một chút là có thể cho vào trong tủ hồ sơ, không cần để ý thêm nữa.
Làm xong mọi việc, Emlyn đội mũ lưỡi trai, mặt mũi dính đầy muội than nhấc rương gỗ lên, nhìn quanh một vòng.
Tiếp đó cậu hơi cúi đầu trước vầng trăng đỏ rực bên ngoài, cúi chào một cái.
Cùng lúc đó, "Bút ký lữ hành Lemano" trong tay cậu loạt xoạt mở ra, dừng lại ở trang "Truyền tống".
Qua thêm ít nhất là mười lăm phút nữa, mấy vị cảnh sát khu đông mới chạy tới nhà trọ, tông cửa lao vào, không phát hiện ra khách trọ, cũng không tìm thấy thi thể.
Họ lười biếng ngáp một cái, ép khách trọ vây xem thừa nhận mình nghe nhầm, sau đó kết thúc điều tra.
Đây là phong cách phá án và hiệu suất làm việc của cảnh sát khu đông.
...
Ra khỏi khu đông, Emlyn về nhà trước, cất kỹ "Bút ký lữ hành Lemano", sau đó mới mang theo chiến lợi phẩm đi thẳng đến nhà Audra ở khu tây.
Cậu muốn tuyên bố thắng lợi và lĩnh phần thường!
Trong biệt thự của nhà Audra, Emlyn gặp Nam tước Casimir cùng tước vị với mình.
Vị Huyết tộc "trung niên" đứng đắn này là người đại diện của Nibes Audra.
Mình cũng là Nam tước, hơn nữa còn vừa thành niên không lâu... Emlyn thầm nói một câu, đứng dậy khỏi sô pha, cúi chào với đối phương:
"Chào buổi tối, ngài Nam tước."
Casimir đang định đáp lời, thì mũi bỗng khịt một cái, ánh mắt chuyển xuống chiếc gương gỗ dưới chân Emlyn.
"Mùi máu tươi?"
Ông ta nghi hoặc hỏi, rồi dường như liên tưởng đến điều gì, trầm ngâm một giây lại bổ sung:
"Anh lại săn được một mục tiêu?"
Emlyn cong môi cười, lắc đầu đáp: "Không."
Sau đó, trước khi Casimir mở miệng hỏi, anh ta đã cướp lời trước, nụ cười càng tươi hơn:
"Không phải một, mà là hai."
Hai mục tiêu? Quý ngài Casimir có dáng vẻ trung niên ngẩn ra một chút, nhìn Emlyn cúi xuống cầm rương gỗ lên, mở nắp ra.
Trong quá trình này, cơ trên mặt Emlyn dường như có chút co rúm và vặn vẹo, bởi vì những động tác liên tiếp đó đã chạm phải vết thương trên tay phải của cậu.
Cố gắng không để nét mặt mình thay đổi, Emlyn hơi hạ cánh tay xuống, để chiếc rương gỗ nghiêng về phía trước, bày toàn bộ vật phẩm trong đó vào trong tầm mắt của Nam tước Huyết tộc đối diện:
Hai cái đầu cháy đen bê bết máu được gói song song trong đống báo cũ, bên cạnh được nhét hai trái tim giống đồ vật bán trong suốt, một đỏ tươi, một đỏ thẫm gần biến thành màu đen.
Hình ảnh vô cùng chấn động thị giác đập thẳng vào mắt Casimir, khiến ông ta phải kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Emlyn mà thốt lên: "Anh làm?"
Tuy ông ta tạm thời chỉ phân biệt được một trong hai cái đầu đó thuộc về Galis Kevin, nhưng hai phần đặc tính phi phàm của "Quỷ hút máu" thì không phải là giả!
Emlyn bỏ rương gỗ xuống, tay phải tự nhiên rũ xuống, hơi vung vẩy rất khẽ bên cạnh mép quần, sau đó mỉm cười đáp lại:
"Đương nhiên."
"Là thế này, lần trước sau khi lấy được bảy nghìn bảng tiền thưởng, tôi đã mua một 'Di sản' của một vị nam tước trong hội người phi phàm, dựa vào nó để nhận được tấn thăng."
"Tôi cũng không hi vọng dùng tiền tài để thỏa mãn hung thủ săn bắn Huyết tộc chúng ta, nhưng tôi không muốn phần 'Di sản' đó rơi vào tay người khác. Hơn nữa người bán chưa chắc đã là người đi săn."
Nhân cơ hội này, Emlyn nói ra chuyện mình đã trở thành "Nam tước", hơn nữa mỗi câu đều là sự thật.
Đây là kỹ xảo mà anh ta đã học được trong hội Tarot.