← Quay lại trang sách

Chương 975 Hoàn thành giao dịch (2)

Đối với cái sau, lúc đầu anh định chế tác thành vật phẩm thần kỳ, nhưng không biết vị "Thợ thủ công " mà "Người Treo Ngược" quen biết kia có năng lực hay không, mà cái đầu thì anh định bán đi.

Tuy thứ ấy cũng có thể chế tác thành vật phẩm, nhưng so với "Nam tước hủ hóa" trong găng tay thì hơi trùng lặp. Hơn nữa, Klein cũng bắt đầu nhận thức được một điều, không phải càng mang theo nhiều vật phẩm thần kỳ thì càng tốt, một khi bị các ảnh hưởng xấu chồng chéo lên nhau, thì chắc chắn là mất mạng. Có "Mấp máy đói khát", còn có thể thuê "Bút ký lữ hành Lemano", anh cho rằng phần lớn thời điểm vẫn nên trang bị gọn nhẹ thì hơn:

Dưới tình huống bình thường, "Mấp máy đói khát" phối hợp với súng ngắn "Chuông tang", chuẩn bị thêm chút đạn tịnh hóa là đủ ứng phó rồi!

Gặp phải hải chiến hoặc không chiến, thì thêm một món vật phẩm thần kỳ "Hải dương ca giả" chế tác. Khi tình huống và cục diện phức tạp, có cơ hội thì thuê "Bút ký lữ hành Lemano", không có cơ hội thì dùng "Grossel du ký" đối đầu trực diện, cũng ném ra bùa chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh".

Mà như thế còn chưa tính năng lực phi phàm của bản thân mình, chưa tính bí ngẫu "Oan hồn", chưa tính "Quyền trượng Hải Thần" không tiện dùng đến!

Nếu nói đến tài sản cố định, mình có thể được coi là phú hào thật sự... Klein thổn thức một hồi, để các đặc tính phi phàm này bay hết vào đống đồ lặt vặt.

Về phần con mắt của "Thạch tượng quỷ sáu cánh", cái này thuộc về tài liệu cực giàu linh tính, cũng tự mang chút thần kỳ, có thể dùng làm nghi thức, cũng có thể dùng để chế tác bùa chú. Klein tạm thời chưa nghĩ ra làm gì mới ổn, mà cũng không có nhu cầu gì, nên đã ném nó vào đống đồ lặt vặt đầu tiên.

Làm xong mọi việc, anh để bóng dáng mình biến mất khỏi phía trên sương mù xám, quay về hiện thực.

...

Buổi sáng thứ bảy, Furth vốn định ngủ no mắt mới dậy, lại bị "Thế giới" nhờ ngài "Kẻ Khờ" truyền lời đến đánh thức dậy.

Đối phương muốn trả lại "Bút ký lữ hành Lemano" cho cô!

Furth dụi mắt, vốn định chuẩn bị nghi thức ngay, nhưng nhìn mái tóc bù xù cùng đôi mắt sưng húp của mình trong gương, cô vẫn quyết định đến phòng tắm, chỉnh trang hình tượng trước.

Hôm qua cô đã bán hai món bất động sản đi rồi, giá còn cao hơn dự đoán rất nhiều, cho dù đã khấu trừ thuế phí tương ứng thì vẫn còn 6.550 bảng.

Điều khiến cô cảm thấy tiếc nuối là đồng vàng lưu thông trên chợ, bình thường rõ ràng rất hay gặp, nhưng khi thật sự muốn thu gom thì lại không được bao nhiêu. Cô chạy vạy một hồi, cũng mới đổi được 600 đồng.

"Phù, cuối cùng cũng có thể trả được khoản nợ, hoàn thành giao dịch." Furth chải đầu xong, bắt đầu bố trí nghi thức.

Tối qua vì chúc mừng lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy nhiều tiền mặt như vậy, cô đã len suống nửa bình rượu Ranzi vàng và một vại bia Nam xứ Wales, cho nên hình tượng sáng nay mới bết bát thế.

Trong nghi thức, thông qua trao đôi trung chuyển, Furth đã trả 5.200 bảng tiền mặt cộng với 600 đồng vàng, hoàn thành ủy thác ám sát trước đó và cũng thu được một phần đặc tính phi phàm "Kẻ thẩm vấn".

Cứ thế, cô còn lại 2.530 bảng tiền mặt, mà nhuận bút của hai quyển tiểu thuyết vẫn đang được chuyển dần dần vào tài khoản của cô, tuy không nhiều nhưng hơn ở chỗ là bền vững.

Chờ đợi một chốc, Furth thấy ánh sáng từ "Cánh cửa hiến tế và ban tặng" tỏa ra, sau đó hai vật phẩm bay ra.

Một là "Bút ký lữ hành Lemano", một là thứ gì đó hình lăng trụ nửa trong suốt màu lam nhạt, bên trong lóe lên tia sáng giống ánh chớp.

Trong tay ngài "Thế giới" cũng thật nhiều đặc tính phi phàm... Furth âm thầm than thở một câu, trước tiên cảm tạ ngài "Kẻ Khờ", kết thúc nghi thức, tiếp đó thu lại đặc tính phi phàm "Kẻ thẩm vấn" kia.

Cuối cùng, cô cầm lấy "Bút ký lữ hành Lemano", lật xem những năng lực phi phàm được thêm vào.

Trong tiếng loạt xoạt, ánh mắt của cô đột nhiên ngưng lại, bởi vì có hai tờ giấy khô vàng không còn chỗ nào trống, vẽ đầy những hoa văn và ký hiệu kỳ dị thần bí.

Đây đại diện cho năng lực phi phàm cấp Bán Thần!

Ước chừng hai trang!

"Thật là xa xỉ..." Furth khó mà kiềm nổi bật ra tiếng cảm thán khe khẽ.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy năng lực phi phàm cấp Bán Thần mà bản thân có thể sử dụng.

Là một tác giả tiểu thuyết bán chạy lấy chuyện tình yêu làm trung tâm, phản ứng đầu tiên của cô chính là liệu có phải "Thế giới" Hermann Sparrow đang theo đuổi mình không.

Nhưng khi nghĩ đến vị sát thủ vừa lạnh lùng vừa mạnh mẽ kia, hơn nữa hai bên còn chưa từng chạm mặt, cô nhanh chóng phủ định suy đoán này, cho rằng có lẽ "Thế giới" Hermann Sparrow có thể nhận được sự trợ giúp của người cấp bậc Bán Thần bất cứ lúc nào, cho nên không để ý đến phương diện này nữa.

Phù, cố gắng không dùng đến, đợi đến khi Ngài "Thế giới" lại thuê tiếp thì mình sẽ dùng... Furth hơi khiếp đảm thở hắt ra, tuyệt đối không dám lợi dụng vị sát thủ đáng sợ kia.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, cô dùng quả cầu thủy tinh, chia từng năng lực phi phàm mới ra, cảm thấy đều khá dễ dùng, ngoại trừ "Trăng tròn".

"Nếu dùng để tự sát, thì đây quả là thần kỹ..." Cô lẩm bẩm một câu, khép "Bút ký lữ hành Lemano" lại, đợi tối Hugh quay về, đưa đặc tính phi phàm của "Kẻ thẩm vấn" cho cô ấy.

...

Hơn bảy giờ tối, Klein mặc quần áo phẳng phiu dẫn theo quản gia Walter và người hầu nam Richardson bên cạnh, đợi ở cửa chính, nghênh đón khách đến tham gia vũ hội.

Chẳng mấy chốc anh đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc đi đến.

Alan Chris!

Bác sĩ ngoại khoa nổi tiếng này dắt theo người vợ có cái bụng nhô cao, bước vào cửa chính.

Thai phụ... Klein khẽ nảy ra suy nghĩ, nở nụ cười chào đón.

Là một quý ngài biết lễ nghi, Klein đương nhiên không thể nhìn chằm chằm vào vợ của Alan, anh nhìn sang bác sĩ ngoại khoa nói:

"Chào buổi tối, Alan, quý bà đây nên xưng hô thế nào?"

Khí chất lạnh lùng của Alan không hề thay đổi gì, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc anh ta vừa tặng chai rượu vang được gói tinh tế, vừa lễ phép cười nói:

"Đây là vợ tôi, Velma Goretti, một giáo viên trung học. '

"Xem ra anh sắp được làm cha rồi, dự tính khi nào sinh?" Klein nhận quà của đối phương, tiện thể hoi.

Anh vốn chuẩn bị chủ đề về một vài kỹ thuật mới trong ngoại khoa được đưa tin gần đây để nói chuyện với bác sĩ Alan, nào ngờ đối phương lại dẫn theo vợ đã mang thai nhiều tháng tới tham gia.

Việc này đối với anh mà nói quả thật là niềm vui bất ngờ. Bởi vì thai nhi mà phu nhân Velma Goretti còn chưa sinh ra chính là "Rắn thủy ngân" Will Onsetin.

Alan theo bản năng ngắm nhìn bụng vợ mình, hơi mỉm cười đáp:

"Đầu tháng bảy, nếu không ngại, tôi hi vọng hôm đó có thể mời ngài tham gia tiệc ra đời."

Anh ta vừa dứt lời, quý bà Velma có dung mạo xinh đẹp, mái tóc đen dài đột nhiên ôm lấy bụng, khẽ kêu đau một tiếng.

"Làm sao vậy?" Alan thốt lên hỏi.

"Nó đá em, giờ lại ngoan ngoãn rồi." Velma nói với vẻ mặt thoải mái.

Cô nhìn về phía Dwayne Dantes, nở nụ cười:

"Bởi vì mang thai nên lâu lắm rồi tôi không được tham gia các vũ hội giống thế này, chỉ luôn ở trong nhà, tâm trạng cũng hơi bức bối. Bởi vậy hôm nay tôi mới bảo Alan dẫn tôi đến đây, tuy tôi không thể khiêu vũ, nhưng có thể cùng các quý bà và tiểu thư tâm sự, thậm chí còn tìm lúc rảnh rỗi để chơi bài."

"Sự có mặt của quý bà là niềm vinh hạnh của tôi." Klein chân thành đáp lại: "Vào đầu tháng bảy, tôi sẽ tham gia bữa tiệc ra đời của cháu bé."

Anh không bị sự cố nho nhỏ vừa rồi ảnh hưởng đến, vẫn nhớ rõ lời mời của bác sĩ Alan.

Hàn huyên đôi ba câu, Klein đưa món quà trong tay cho người hầu nam Richardson bên cạnh, để anh ta dẫn hai vị, à không, ba vị khách vào đại sảnh.