← Quay lại trang sách

Chương 1004 Bóng dáng lui tới (2)

Trực giác linh tính đáng ra phải nhắc nhở, kết quả là không hề xuất hiện... Xem ra sau khi sương mù xám bị che chắn, trực giác linh tính cùng dự cảm nguy hiểm đều không thể được tăng lên tương ứng, hiện tại chỉ là mạnh hơn "Bí Ngẫu Đại Sư" cùng cấp một ít, còn lâu mới đạt được mức độ biến thái... Chính bởi vì như vậy, mình mới bị Panatia dùng năng lực "Kẻ xúi giục" dẫn đường từng bước, nhìn về phía vết thương của cô ta, mà lại không cảm nhận được dự báo nguy hiểm, ngược lại theo bản năng cảm thấy cách một tầng "Bí ngẫu", vấn đề không lớn... Klein tạm thời không có thời gian phục chế lại chiến đấu lúc nãy, một lần nữa anh đặt lực chú ý lên việc làm cách nào để không cần ra khỏi nhà mà vẫn có thể tới gần giáo đường đỉnh nhọn.

Anh xem xét kỹ khởi các vật phẩm thần kỳ và năng lực phi phàm của mình, bỗng nhiên, ánh mắt sáng lên, tìm được biện pháp.

Biện pháp này chính là “Mở cửa” mà lúc trước anh cho rằng vô dụng nhất trong "Nhà lữ hành"!

Năng lực phi phàm này ở tình huống bình thường, hoàn toàn bị "Truyền tống" vượt xa, nhưng trong trấn nhỏ sương mù thần bí quỷ dị, nó ngược lại càng hữu dụng!

Klein không vội vã hành động, lấy ra đồng vàng vốn để chứa "Oan hồn" Senol, sử dụng phương pháp bói toán hỏi linh tính bản thân, chiếm được đáp án "Xuyên tường".

Mà trong tình huống không thể trực tiếp đạt được gợi ý tượng trưng từ linh giới, anh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng bản thân, lúc này đi đến vách tường dùng chung với căn nhà bên cạnh, sờ hai tay tới.

Trong im lặng, Klein xuyên thấu tường đá, tiến vào căn nhà kia.

Anh dùng nó dần xuyên qua dãy nhà, đi tới căn cuối cùng, mà căn cứ theo ấn tượng bước đầu của anh với trấn nhỏ, nơi này đã cách giáo đường đỉnh nhọn không xa, nhiều lắm là hai lần "Lửa nhảy nhót" nữa sẽ đến nơi.

Lúc này, ánh trăng đỏ rực bên ngoài còn chưa yếu bớt, bên ngoài mơ hồ có thể thấy được bóng người lui tới như đang sống bình thường.

Klein không cách nào rời đi, đành phải ngồi xuống, ngồi trên chiếc ghế cách cửa sổ hơi xa, nơi này gần như đen kịt, rất khó nhìn thấy vật gì.

Tận đến lúc này, anh mới có thời gian hồi tưởng các chi tiết từ khi gặp mặt ma nữ Panatia.

"Cô ta là hung thủ tạo ra sự kiện sương mù mai Backlund, vài vạn người chết đi vì cô ta, lại càng nhiều người phải thừa nhận đau đớn mất đi người thân.

"Lão Kohler cố gắng còn sống, bà Liv dùng hết toàn lực nuôi hai đứa con..." Klein nhắm mắt, ngẩng đầu, hít sâu một cái.

Anh bắt buộc bản thân trở nên bình tĩnh lại từ trạng thái phẫn nộ thù hận, xem xét kỹ chuyện tình trước đó:

"Đáng tiếc là không để Senol dùng nhẫn 'Hoa máu', nếu không hắn hẳn có thể giãy dụa lâu hơn một chút, bất quá cái này cũng là chuyện không có biện pháp, trong tình huống phụ thân, đội 'Giáo chủ Rose' và nhẫn ‘Hoa máu’ tiến vào cửa Chanis tương đương với tự bạo...

"Hiện tại vật phẩm thần kì mình có thể sử dụng chỉ còn lại 'Mấp máy đói khát', 'Xác sống' 'Nam tước hủ hóa' 'Dục Vọng Sứ Đồ' cùng 'Nhà lữ hành'...

"Đúng rồi, khi trăng đỏ rõ ràng mình có thể liên hệ với sương mù xám không, sử dụng phương pháp cầu nguyện thử xem...

"Không được...

"Có thể xác nhận, dù là cách bí ngẫu, mình vẫn sẽ bị năng lực của ma nữ ảnh hưởng...

"Nếu Panatia có thể tản ra ôn dịch phạm vi lớn, vì sao không âm thầm bao trùm không gian, đợi cho mình nhìn thấy hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh của cô ta mà mất đi khống chế, rồi mới bại lộ vị trí, để bệnh tật lây nhiễm?

"Ừm, cô ta khẳng định có thể làm được, sương mù Backlund chính là chứng cứ rõ ràng... Có 2 cách giải thích, một là bởi vì mình bị Thiên sứ kia tự tay 'Đưa' vào, điều này làm cho cô ta coi trọng, lo lắng sớm tản ra ôn dịch sẽ dẫn phát linh tính dự cảm của mình, thứ 2 là cô ta đang sợ cái gì đó, không dám bao trùm phạm vi lớn... Nếu nguyên nhân là cái sau, nơi này còn có nguy hiểm khác..."

Klein suy nghĩ rất nhiều, linh cảm đột nhiên xúc động, xương sống rét run.

Hầu như là cùng lúc đó, anh thấy bóng đen tối mịt bao trùm xung quanh đột nhiên co rụt lại, chui vào trong lỗ mũi cái miệng lỗ tai của mình!

Giờ khắc này, bóng đen giống như biến thành thực thể, cảm giác lạnh như băng mà ướt át, nhanh chóng trói buộc Klein, biến thành con muỗi trong hổ phách.

Bóng dáng Klein chợt bị đè ép, thoái hóa thành tờ giấy mềm mại, nhanh chóng hư thối.

"Người giấy thế thân"!

Vừa nhận thấy nguy hiểm anh lập tức sử dụng "Người giấy thế thân"!

Klein mặc trường bào màu đen dành cho nhân viên thần chức bỗng hiện lên ở một bên khác của bàn ăn, miệng mở rộng, muốn phát ra thanh âm.

Lúc này, trong đầu anh đột nhiên thấy hoảng hốt, cảm giác xung quanh trở nên mơ mơ hồ hồ, không đủ rõ ràng.

Trong nháy mắt anh liền hiểu được, mình bị mạnh mẽ kéo vào cảnh trong mơ!

Mà anh cũng mượn chuyện này xác nhận một điểm, đó là năng lực giữ lý trí thanh tỉnh ở cảnh trong mơ không bình thường đã sớm hóa thành đặc tính bản thân, không cần tiếp tục mượn dùng sương mù xám!

Hơi quằn quại, Klein lập tức tỉnh lại, thấy bóng đen trong căn nhà giống như thủy triều, đang thong thả ập tới phía mình.

Ầm!

Miệng anh mở rộng, bắn ra một viên đạn không khí thật lớn có lực xuyên thấu lực rất mạnh.

Viên đạn bắn vào bóng đen, trực tiếp đánh ra một khoảng trống lớn.

Bóng đen xung quanh chỗ trống giống như dòng nước, lúc này ập tới, dần khôi phục nguyên trạng, Klein bắt lấy cơ hội này, lăn sang bên cạnh, để cho bao tay trái trở nên tái nhợt, nhiễm màu xanh lục.

Bốp một tiếng, vị trí cũ của anh bị một đám máu thịt bay ra từ trong bóng đen đánh trúng, bao trùm thành một tấm thảm đỏ thẩm mọc đầy nấm mốc kỳ dị.

Trong loáng thoáng, Klein có loại cảm giác bị suy yếu, bất chấp nghĩ nhiều, lập tức để cho lòng bàn chân lan tràn tầng băng tràn ngập khí lạnh ra bên ngoài.

Sương trắng ngưng tụ, nhanh chóng đông lạnh bóng đen, dưới tinh thể trong sáng, bóng đen vặn vẹo, giống như có sinh mạng của mình.

“Đóng băng” trong "Xác sống"!

Klein vừa lăn lộn, vừa thay đổi vị trí, đồng thời để bao tay đột nhiên hiện ra một đám viên bi màu đen, thâm thúy mà u ám.

Ngay sau đó, anh đứng thẳng thân thể, đối mặt bóng đen bị băng lạnh ảnh hưởng, mở miệng nói bằng ngôn ngữ ác ma tràn ngập ô uế:

"Thong thả!"

Bỗng nhiên, Klein thấy tốc độ chảy của bóng đen trở nên cực kì chậm, nhưng mà, chính suy nghĩ của anh cũng bị trì trệ, không thể kịp sử dụng công kích tiếp theo.

"Lời ô uế" của anh bị vặn vẹo, rõ ràng là nhằm vào bóng đen, lại bị vặn vẹo thành toàn bộ phòng khách, do đó ảnh hưởng đến bản thân.

Chỉ một cái hô hấp sau, Klein giãy thoát khỏi trạng thái thong thả, không hề nghĩ ngợi liền bổ nhào vào bàn ăn, cầm lấy một miếng thịt bò, mạnh mẽ ném về phía bóng đen.

Trong quá trình này, bao tay trái của anh vẫn duy trì màu đen tối như trước, có loại cảm giác tà dị mà tôn quý.

"Hối lộ"!

Anh dùng tảng thịt bò "Hối lộ" kẻ địch, làm suy yếu công kích, lực phòng ngự cùng lực khống chế của đối phương!

Đúng lúc này, bóng đen đột nhiên thối lui tới góc tường, để cho bàn ăn hòa cùng với tầng băng, vỡ vụn thành nhiều khối.

Sau đó, cái bóng đen này bay lên trên, biến hóa thành một bóng dáng đen kịt đội mũ trùm thân mặc trường bào.