← Quay lại trang sách

Chương 1038 Ngựa nổi điên

Klein vừa không để lại dấu vết nhét lá thư này vào túi áo, phục vụ đã đi ra khỏi phòng chuẩn bị đồ ăn cho bốn vị khách mới đến, trong đó, có hai phần là cây nấm xào bơ.

Thấy một màn này, Klein đột nhiên có chút buồn nôn, vẻ mặt trở nên thoáng kỳ quái, tay trái còn chưa rút ra từ túi áo nhẹ nhàng run lên.

May mà không phải mình chọn cây nấm, nếu không chỉ có thể lãng phí đồ ăn... Vốn không có ám ảnh gì với cây nấm, kết quả là nội dung lá thư này lại thành công làm mình "phát bệnh"... Vẻ mặt Klein nhanh chóng khôi phục bình thường, rút tay trái về cầm lên cái chén bên cạnh, uống ực ực nước đá bên trong.

"Cho tôi thêm một ly." Anh ra vẻ như chưa từng phát sinh chuyện gì, nói với người phục vụ đứng ở cửa phòng chuẩn bị đồ ăn.

Cùng lúc đó, anh chậm rãi đứng dậy, đi tới phòng tắm.

Phòng tắm xây độc lập với phòng ăn, hai bên sườn phân biệt có cửa lớn.

Furth trốn ở trong tủ bát nghe tiếng bước chân tới gần, cửa phòng tắm khép lại, nhịn không được để miệng tới bên tai Hugh, giảm xuống âm lượng, cười nói:

"Lần thứ hai!

"Bọn họ mới tiến vào phòng hơn nửa giờ, Dwayne Dantes đã đi vào phòng tắm lần thứ hai!

"Lần đầu tiên rõ ràng là tiểu tiện, lần này nếu cũng như vậy thì chứng tỏ thận, bàng quang hoặc là tuyến tiền liệt của quý ngài này không tốt lắm.

"Đi ra rồi, đi ra rồi, thật sự chỉ là tiểu tiện, hắc hắc, ông ta bình thường hình như cũng uống nhiều nước, vậy mà cũng mắc bệnh này, phú ông cũng thật không dễ dàng, phú ông có vẻ ngoài đẹp trai lại càng không dễ dàng!"

Hugh trợn trắng mắt liếc tới bạn tốt một cái:

"Cái đó thì liên quan gì tới cậu.

"Thận trọng một chút, chăm chú một chút, chúng ta đang làm nhiệm vụ!

"Còn nữa, vị kia là nghị viên Macht, vệ sĩ có vẻ rất lợi hại, chắc là người phi phàm, chúng ta phải cẩn thận."

Furth nhìn ra bên ngoài, lùi về thân thể nói:

"Bọn họ đều chặn ở ngoài cửa, căn bản không đề phòng có người xuyên tường, thật thiếu chuyên nghiệp... Được rồi, trở về rồi nói sau."

Lúc này, Klein đã đi trở về bàn ăn, ngồi xuống vị trí của mình.

Anh uống ngụm nước đá, nhấp một ngụm rượu nho trắng, cười nói với nghị viên Macht:

"Đến Backlund mau hai tháng, lúc nào cũng bận rộn công việc.. Sau khi đã quen thuộc hoàn cảnh nơi này, vẫn không thể làm ra một phen sự nghiệp mới, mỗi ngày tỉnh lại đều nhìn đồng bảng chảy ra ngoài mà không trở về, ha ha, đã tới lúc làm chút chuyện rồi."

Anh dùng phương thức như nói giỡn để tỏ vẻ đồng ý hợp tác buôn bán vũ khí với quân đội.

Nghị viên Macht vuốt ve cái chén, nở nụ cười ấm áp nói:

"Tôi hiểu được, lúc trước tôi cũng từng có thời điểm như vậy.

"Ông còn có thể bỏ ra bao nhiêu tiền? Tôi có thể giúp ông giới thiệu vài người bạn hợp tác."

Klein bình tĩnh đáp lại:

"Trước mắt nhiều nhất có thể bỏ ra 20.000 bảng."

"Ông giàu có hơn tôi tưởng." Nghị viên Macht cảm khái một câu.

Trong tình huống bình thường, phú ông có thể một hơi bỏ ra vốn lưu động 20.000 bảng, gia sản tuyệt đối phải 100.000 bảng trở lên.

Không đợi Dwayne Dantes khiêm tốn mấy câu, hắn tùy ý nói:

"Trước đó không phải ông đã mua 3% cổ phần công ty Cowim sao? Dùng nó có thể thế chấp ít nhất 10.000 bảng, cái này có thể giúp ông giảm bớt áp lực tài chính."

Klein nhất thời cười nói:

"3% cổ phần công ty tôi đã quyên góp cho giáo hội, chuẩn bị thành lập một quỹ học tập cho người nghèo."

"Quyên góp cho giáo hội?" Hôm nay Macht chưa gặp mục sư và Giám mục Giáo đường St. Samuel, bản thân lại ra ngoài, nên chưa thu được thiệp mời, vì vậy mới không biết việc này.

Phu nhân Liana và Herrell đang dùng bữa cũng ngẩng đầu, theo bản năng nhìn về phía Dwayne Dantes.

Đã tới tầng giai cấp này, không ít người quen của họ có thể bỏ ra số tiền mặt 10.000 bảng, nhưng có năng lực trực tiếp quyên góp nhiều như vậy thì chỉ có vài người ít ỏi, mà trong số người ít ỏi đó, người nguyện ý quyên góp, có khi không có một ai!

Không, hiện tại đã có Dwayne Dantes!

"Đúng vậy." Klein lộ vẻ mặt như thường gật đầu, "Nếu không có Nữ thần phù hộ, tôi đã sớm chết ở nam đại lục hỗn loạn, mà khi tôi còn nhỏ tuổi, nếu có cơ hội đến trường và đọc sách, có lẽ cuộc đời sẽ hoàn toàn khác bây giờ, tôi muốn cho bọn nhỏ một ít hy vọng đổi đời."

"Nhân cách và sự rộng lượng của ông đều làm cho người khác phải tán thưởng." Phu nhân Liana buông dao nĩa, khen ngợi từ đáy lòng, Herrell cũng âm thầm gật đầu, ánh mắt nhìn Dwayne Dantes dịu dàng hơn không ít.

Thấy cha mẹ và đối phương chuyển sang nói chuyện tới việc từ thiện, cô xin lời rời bàn, đi về phía nhà vệ sinh, tay phải nhìn như tùy ý xoa bụng một cái.

Đi vào cửa lớn, cô đang muốn chuyển hướng sang bên phải, bỗng nhiên xoay đầu, nhìn về phía tủ bát trong phòng chuẩn bị đồ ăn.

Lông mày của cô hơi cau lại, để lộ một tia hoang mang, rồi chợt thu hồi ánh mắt, mở cửa gỗ nhà vệ sinh.

Lúc trở lại, Herrell tựa như quên đi dị thường vừa nãy, sờ soạng vòng cổ trước ngực, quay về bàn ăn.

Đợi thức ăn và đồ ngọt đã được ăn gần hết, bữa tối chấm dứt, bốn người rời khỏi ghế, mang theo người hầu của mình, hội họp với hai vệ sĩ bên ngoài, chuẩn bị quay về nhà.

Đúng lúc này, Herrell đột nhiên dừng lại bước chân nói:

"Hình như tôi để rớt bông tai ở bên trong, thật có lỗi, chờ tôi một chút."

Không đợi phu nhân Liana yêu cầu hầu gái đi tìm, cô đã tự quay mình, bước tới cái ghế vừa nãy.

Herrell buông bàn tay che tai trái, trực tiếp tiến vào phòng chuẩn bị đồ ăn, đi tới phía trước cái tủ bát, đưa tay đặt lên trên.

Cô vốn định lấy tốc độ nhanh nhất mở ra cửa tủ bát, nhưng ngẫm nghĩ lại, thế là cẩn thận dùng một bàn tay khác cầm vòng cổ, rồi nghiêng đi thân thể, đề phòng bên trong đột nhiên tập kích.

Hít vào một hơi, Herrell thừa dịp người phục vụ đang thu dọn đồ còn lại trên bàn ăn,, mạnh mẽ kéo một cái, làm cho cảnh tượng trong tủ bát bại lộ ra.

Nơi này ngoại trừ đồ ăn đã dùng cùng khăn trải bàn, không còn cái gì cả.

Herrell để lộ vẻ mặt sững sờ, tựa như không thể tin được ánh mắt của mình.

"Rõ ràng mình cảm ứng được có vật phẩm rất quý trọng.." Cô thấp giọng tự nói một câu, tranh thủ trước khi thị nữ đuổi tới, khép lại tủ bát, đi ra khỏi phòng chuẩn bị đồ ăn.

...

Bên ngoài phòng ăn, Furth và Hugh đồng thời quay đầu nhìn nhau.

"Cô gái kia vậy mà phát hiện chúng ta?" Furth cảm thấy không thể tưởng tượng nổi thấp giọng nói.

Nếu không phải cô có thể "Mở cửa", nhanh chóng trốn ra phía sau tủ bát, cô và Hugh đã bị phát hiện, không thể không thừa nhận đang âm thầm bảo vệ Dwayne Dantes.

Hugh cũng lộ vẻ mặt khó hiểu:

"Lúc cô ấy đi nhà vệ sinh, mình nhớ rõ cậu không nói gì, cũng không làm ra hành động gì gây tiếng động."

"Chẳng lẽ... Cô ấy cũng là người phi phàm, có được linh tính trực giác..." Furth không quá xác định suy đoán một câu, "Cuộc sống của ngài Dwayne Dantes thật sự là gian nan, một bên thường xuyên phải đấu đá với quý tộc phú hào, một bên khác không chỉ trong nhà ẩn giấu quản gia nghiên cứu Ma pháp đen, hơn nữa ở phụ cận còn tồn tại người phi phàm thần bí, đúng rồi, cô ấy tên là gì?"

"Herrell." Hugh đang nhìn xung quanh tìm ngựa của Dwayne Dantes để trốn tới phía dưới, ánh mắt bỗng nhiên đọng lại, "Furth, cậu xem kìa, hành vi của người kia có chút dị thường."

Furth nhìn theo hướng chỉ của bạn thân, thấy được một người đàn ông trung niên mặc một thân đồ đen rất trang nghiêm, hắn đang đi qua đi lại ở mép con đường, có vẻ rất lo âu rất vội vàng.

"Dị thường chỗ nào?" Furth không có thời gian cẩn thận quan sát, trực tiếp hỏi.

Hugh đơn giản hồi đáp:

"Hắn ăn mặc như một quý ngài giàu có, nhưng giày thực bẩn, tựa như đã không cọ rửa một thời gian, cậu phải biết Backlund có rất nhiều tro bụi.

"Còn nữa, hắn thường xuyên sờ xuống dưới nách, mình dám đánh cược, nơi đó rất có khả năng cất giấu một khẩu súng...