Chương 1040 Furth mộng (2)
Không có việc gì có lợi với tất cả mọi người, nhất định sẽ tồn tại người bị hao tổn ích lợi, loại thời điểm này, dự luật hoặc là kế hoạch cần suy tính kỹ càng, đền bù hoặc trợ giúp bọn họ, nếu cha cô đã làm điều đó rồi, vậy vấn đề không ở trên người ông ta, còn chưa thì chứng minh ông ta lạnh lùng tàn nhẫn." Con chuột thuận miệng nói.
Herrell cẩn thận hồi tưởng vài giây, vẻ mặt buông lỏng xuống, chuyển giọng:
"Trong bữa tối, tôi phát hiện trong một cái tủ bát ở góc phòng cất giấu vật phẩm cực kỳ quý trọng, nhưng sau đó tìm cơ hội mở ra thì lại không phát hiện được gì."
Con chuột ngẩn ra, suy tư rồi nói:
"Có lẽ là vệ sĩ của Dwayne Dantes.
"Gần đây hắn vừa bị cuốn vào một vụ án tự sát, nghe nói còn liên quan đến Nam tước Sindras, mời vệ sĩ âm thầm bảo vệ là chuyện rất bình thường.
"Ừm... Có thể vệ sĩ trong tủ bát cũng có năng lực siêu tự nhiên, mang theo vật phẩm thần kỳ, cho nên bị cô cảm ứng được."
Herrell nhẹ nhàng gật đầu, tiếp nhận lời giải thích này, theo bản năng lẩm bẩm:
"Không biết vệ sĩ này có nhiều năng lực siêu tự nhiên không..."
Nói xong, cô nghi hoặc nhìn con chuột màu xám một cái:
"Sao ông biết Dwayne Dantes bị cuốn vào vụ án phiền toái kia?"
Con chuột thản nhiên đáp:
"Trạng thái hiện tại của tôi cực kỳ thích hợp nghe lén người khác thảo luận."
Khi nói chuyện, nó nhìn sang phương hướng số 160 phố Berklund, ánh mắt lóe lên hai lần.
...
Furth đang ngủ thì cảm thấy mình phiêu đãng tới bên trong một cái cung điện xa xưa mà hùng vĩ, bên trong đặt đầy các loại tài liệu phi phàm cùng vật phẩm thần kỳ, thậm chí còn có hai tấm bài Tarot mơ hồ.
Nhưng mà cô lại không thể nào lấy đi, những vật phẩm đó đều bị lực lượng vô hình phong ấn.
Furth nhìn xung quanh một lượt để tìm kiếm biện pháp giải trừ phong ấn, rốt cuộc, cô nhìn thấy trên nóc nhà có khắc một cái phù hiệu phức tạp:
Đây là phù hiệu kết hợp giữa "Vận mệnh" và "Ẩn nấp"!
Tìm được vật phẩm có khắc phù hiệu này, là có thể mở ra phong ấn... Furth nhất thời hiểu ra, bỗng nhiên tỉnh lại, phát hiện bản thân đang cuộn mình trên thảm phòng, khoác một cái mền mỏng. Cô và Hugh không dám ngủ trên ghế bành, sợ Dwayne Dantes thường xuyên ngủ ở đó nhận thấy điểm không đúng.
Xoa xoa thái dương, Furth quay người ngồi dậy, thấy Hugh đang tựa vào vách thường "Đi thông" phòng ngủ của Dwayne Dantes, còn nghiêm túc nghe lén động tĩnh xung quanh.
"Mình cảm thấy nơi này che giấu bí mật gì đó, mình vừa có một giấc mộng kì quái, mơ thấy bảo tàng khoa trương cùng phù hiệu phức tạp." Furth vừa đi về phía Hugh vừa nhíu mày nói.
Là một "Nhà chiêm tinh", trực giác của cô cho rằng giấc mộng vừa nãy có vấn đề!
Hugh thấy Furth nói chuyện rất nghiêm túc, đè xuống hoài nghi trong lòng, ngẫm nghĩ rồi nói:
"Có lẽ thực sự tồn tại bí mật gì đó, mình từng nghe một câu ngạn ngữ thuộc về thế giới thần bí, đó là 'Khi phát hiện chỗ nào đó tồn tại một điều phi phàm, vậy tất nhiên sẽ có điều thứ hai'."
"Không tính quản gia chúng ta còn chưa biết có nắm giữ lực lượng phi phàm không, vị tiểu thư Herrell đã là một người phi phàm, xung quanh cô, hoặc là nói, tại khu phố này, hẳn là còn tồn tại người thứ hai." Furth nhẹ nhàng gật đầu, chợt cười nói, "Bất quá, cái đó và chúng ta không có quan hệ gì, chạng vạng ngày mai chúng ta có thể nhận thù lao, chấm dứt nhiệm vụ làm vệ sĩ, rời khỏi nơi này, đáng thương nhất chính là Dwayne Dantes, làm người bình thường, vô tội, lại không biết mình đang ở chung với rất nhiều nhân tố phi phàm."
Nói tới đây, Furth nhìn Hugh, vui đùa một câu:
"Mau, mau nói cầu nguyện Nữ thần phù hộ hắn.
"Mình là tín đồ Hơi nước cùng máy móc, không thể làm như vậy."
Hugh suy xét hai giây, vẽ lên ngực vầng trăng đỏ rực, thành kính nói nhỏ:
"Cầu nguyện Nữ thần phù hộ cho ngài Dwayne Dantes."
Furth đã hoàn toàn thoát khỏi cơn buồn ngủ, đưa tay che miệng, ngáp một cái rồi nói:
"Mình đi loanh quanh căn nhà tuần tra một lượt, cậu chờ một lát rồi ngủ tiếp."
"Tốt." Tinh thần của Hugh rõ ràng tốt hơn Furth.
Furth lúc này chuyển hướng đi tới cửa, đưa tay nhấn lên tường một cái, đã đi tới hành lang.
Cô đang muốn đi lên cầu thang, bỗng nhiên nhận thấy được trong phòng người giúp việc nam của Dwayne Dantes có động tĩnh rất nhỏ phát ra.
Đôi mắt Furth chuyển động, cẩn thận bước tới, mở trên tường một cái "Cửa nhỏ", ánh mắt nhìn vào trong.
Cô lập tức thấy Richardson đang nhảy một điệu có chút điên cuồng, lại mang theo chút thần bí.
"Linh vũ? Người giúp việc này không phải có tín ngưỡng Nữ Thần Đêm Tối sao? Hắn âm thầm sùng bái Tử Thần?" Furth nhíu mày nhìn Richardson nhảy xong linh vũ, nhìn đối phương thấp giọng khẩn cầu Tử Thần bảo hộ, để hắn tránh né được các loại nguy hiểm.
Đợi cho tất cả chấm dứt, Furth chậc chậc lắc đầu, thầm lẩm bẩm:
"Ngài Dantes đáng thương."
Trở lại phòng có ban công, Furth nhìn về phía Hugh đang tựa vào vách tường, thấp giọng hỏi:
"Cậu đoán xem mình vừa thấy cái gì?
"Người giúp việc nam luôn bên cạnh Dantes, vậy mà là tín đồ Tử Thần, vừa rồi hắn nhảy linh vũ cầu nguyện!"
Hugh bỗng nhiên mở to hai mắt, chợt thả lỏng vẻ mặt:
"Đối với ngài Dantes mà nói, cái này chỉ là một vấn đề không quá quan trọng.
"Mà người giúp việc nam Richardson kia rõ ràng có huyết thống nam đại lục, có lẽ vốn sinh ra ở nơi đó, cho nên, hắn âm thầm sùng bái Tử Thần cũng không có gì lạ."
Furth cười đáp lại một câu:
"Mình biết, chỉ là mình cảm thấy chuyện này rất thú vị, bí mật cất giấu bên cạnh phú ông Dwayne Dantes này hình như quá nhiều rồi?
"Nếu một ngày nào đó phát hiện, trong căn nhà này, ngoại trừ hắn, bao gồm nữ quản gia, hầu gái, người làm vườn, người lái xe ngựa, toàn bộ sinh vật con giun, sâu, con chuột đều có liên quan tới thần bí và phi phàm, mình cảm giác mình sẽ không quá kinh ngạc, có thể thoải mái tiếp nhận chuyện này."
Hugh trợn trắng mắt liếc bạn tốt một cái:
"Nếu thật sự xảy ra tình huống này, vậy ngài Dwayne Dantes cũng sẽ không đơn giản, xung quanh đều là người phi phàm và sinh vật siêu phàm, điều chứng minh ông ta có lẽ là con của Tà Thần hoặc là Thiên sứ trên mặt đất."
Không đợi Furth tiếp tục phát triển đề tài, Hugh chuyển giọng hỏi:
"Cậu không phải mới nói mình mơ thấy một giấc mộng rất kỳ quái liên quan đến bảo tàng sao? Vì sao không tò mò, không suy xét nó rốt cục tượng trưng cho cái gì, có khả năng thật sự tồn tại không?"
Furth cười ha hả nói:
"Giấc mộng như vậy thường mang ý nghĩa phiền toái rất lớn và rất nhiều nguy hiểm, về sau có cơ hội gặp được phù hiệu tượng trưng kia thì tính sau."
Ngoài miệng cô nói như vậy, suy nghĩ thực sự trong lòng lại là:
Giấc mộng này không đơn giản, ai biết có âm mưu gì không, tốt nhất là chờ cuối tuần đến hội Tarot, hỏi thăm ngài "Người Treo Ngược", cô gái "Ẩn giả", à, còn có ngài "Thế giới", sau đó mới quyết định nên làm thế nào, bọn họ đều là người phi phàm có kinh nghiệm phong phú cùng thực lực mạnh mẽ, nói không chừng đã sở hữu kinh nghiệm tương tự.
"Cậu đã trưởng thành hơn nhiều rồi." Hugh khẽ gật đầu, lưng dùng sức, bật vào vách tường, đi tới chỗ vừa rồi Furth ngủ.
"Trưởng thành?" Furth cười nhạo một tiếng, tới gần bạn tốt, thẳng lưng, "nhìn xuống" đầu tóc của đối phương.
Không đợi Hugh tức giận, cô lại thở dài nói:
"Cậu mới thật sự là trưởng thành.
"Mình còn nhớ rõ vào thời điểm này năm trước, cậu làm chuyện gì cũng dựa vào trực giác và bạo lực, còn thường xuyên phạm sai lầm, bị lạc đường, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều."