Chương 1055 Câu thông không dấu vết (1)
Leonard Mitchell nhất thời cười nhạo một tiếng:
"Ánh mắt thấy, chưa chắc đã là chân thật.
"Tôi nói ảo thuật, các người có khả năng không hiểu, nhưng nếu tôi là hung thủ, hoàn toàn có thể tìm một người rất giống Nam tước Sindras, trước khi Caron tự sát đã xuất hiện trong phòng."
Hai vị Thanh tra rất hài lòng với giải thích này, đồng thời nhẹ nhàng thở ra:
"Chúng ta lập tức gọi người nhà Caron lại đây, mong hai vị có thể dùng phương thức không gây thương tổn bọn họ thu hoạch được càng nhiều manh mối chân thật."
"Tốt." Dailey xoa xoa khóe mắt nói, "Tôi vào phòng tắm một lát."
Lần này cô không trang điểm thành ánh mắt kì quái cùng má hồng, ngoài trừ làn da có vẻ tương đối tái nhợt, hoàn toàn không còn cảm giác yêu dị, hơn nữa, tuổi tác của cô tựa như cũng nhỏ hơn không ít, từ trên ba mươi lui về hai mươi mấy tuổi, mặt mày sáng sủa, khuôn mặt thanh lệ.
Leonard Mitchell thấy kế tiếp còn phải bận rộn một đoạn thời gian thật dài, cũng rời khỏi phòng, đi lên nhà vệ sinh tầng trên.
Hai người mới vừa đi hết cầu thang, vòng qua góc, bỗng nhiên thấy một quý ngài thái dương hoa râm xuất hiện tại một bên hành lang khác, dẫn theo người giúp việc nam đi tới cửa lớn cục cảnh sát.
Vị quý ngài này trưởng thành nho nhã, có một đôi mắt sâu thẳm như biển cả, đúng là Dwayne Dantes.
Dailey Simone hơi hoảng hốt, có chút suy nghĩ nghiêng đầu nhìn về phía Leonard Mitchell, phát hiện vị "Thi nhân" tóc đen mắt xanh này đang nhìn chăm chú Dwayne Dantes.
"Trước đó vì sao anh đột nhiên xin đến giúp tôi? Thành viên Linh Giáo Đoàn hẳn là sắp tập trung, các anh không thiếu thiếu chuyện để làm..." Dailey không cho Leonard cơ hội tìm lý do, dừng một giây, trực tiếp hỏi, "Anh cảm thấy quý ngài kia có vấn đề?"
Leonard thu hồi tầm mắt, im lặng hai giây rồi nói:
"Dwayne Dantes đã từng gặp ngài Đại Giám mục."
Anh cố ý không khẳng định, cũng không phủ định, chỉ đáp lại bằng câu nói chẳng liên quan.
Ý tứ ẩn trong đó chính là, ngài Đại Giám mục không nói Dwayne Dantes có vấn đề, về phần có phát hiện không, hay đơn thuần là không muốn nói ra, vậy không ai biết được.
Dailey nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía nhà vệ sinh.
......
Sáng thứ tư, Audrey Hall mang theo thư mời đi xe ngựa đến phố Phelps Giáo đường St. Samuel.
"Quỹ từ thiện giáo dục Ruen" sắp thành lập được đặt trụ sở ở số 22 khu phố này, căn nhà thuộc về giáo hội Đêm Tối, không cần giao tiền thuê.
Trước khi xuống xe ngựa, Audrey tay cầm thư mời, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, tràn ngập chờ mong với tương lai.
Cô sắp trở thành ban trị sự để xử lý công việc, đồng thời tham gia bộ phận gây quỹ cùng liên lạc đối ngoại.
Vào cửa lớn số 22 phố Phelps, Audrey liếc mắt một cái liền thấy Dwayne Dantes đi ra từ hành lang bên cạnh.
Vị quý ngài bề ngoài rất phong độ này mặc một thân vest màu đen, cầm một cây ba toong nạm vàng, đang cùng nhân viên công tác của quỹ trao đổi cái gì đó.
Tựa như đã nhận ra ánh mắt Audrey đang hướng tới, Dwayne Dantes quay đầu nhìn về phía cửa, sau đó ánh mắt sáng lên như nhìn thấy bảo tàng, tiếp theo, lộ ra nụ cười, nhẹ nhàng gật đầu, coi như thăm hỏi.
Audrey cũng lịch sự đáp lễ, cười nhẹ gật đầu, đi theo nhân viên công tác của "Quỹ từ thiện giáo dục Ruen" tiếp đón mình, theo cầu thang đi lên lầu hai.
Trong quá trình này, tuy cô không còn nhìn chăm chú phương hướng kia, nhưng vô luận là thiên tính phụ nữ, hay là bản năng "Người quan sát", đều nói cho cô biết ánh mắt Dwayne Dantes vẫn đang ẩn nấp theo đuổi bóng dáng của cô, cho đến khi bị vách tường ngăn trở.
"Diễn xuất không chê vào đâu được! Ông ta biểu hiện ra đầy đủ phản ứng cần có của một vị quý ngài thiếu lực kháng cự với phụ nữ xinh đẹp lại có đủ tu dưỡng và nội hàm, tựa như hai người thật sự mới gặp mặt lần đầu ở tiệc tối từ thiện lần trước... Điều này có chút khác biệt với dự đoán của mình, thậm chí ngay cả ánh mắt đột nhiên tỏa sáng mà ông ta cũng có thể làm được...
"Đây là kỹ xảo mà con đường phi phàm mang đến của ông ta, hay là năng lực tự thân có được? Không thể không nói, Hermann Sparrow, không, hẳn là ngài Hermann Sparrow, thật sự là một diễn viên chuyên nghiệp, không, phải nói là xuất sắc, hơn nữa không biểu hiện quá lố giống như người biểu diễn kịch..." Audrey thầm khen ngợi trong lòng, lập tức thấy vài vị phóng viên tòa soạn báo ở lầu hai chờ phỏng vấn việc "Quỹ từ thiện giáo dục Ruen" thành lập.
Cô không phải một tiểu thư quý tộc thích để ảnh chụp của mình xuất hiện trên báo giấy, vừa để cho người giúp việc nam đi theo mình tới trao đổi, lấy danh nghĩa bá tước Hall báo với đối phương không thể chụp ảnh, vừa mang theo nữ hầu Annie tiến vào phóng nghỉ khách quý.
Bá tước Hall quen thân với tất cả các tòa soạn báo, cùng có đầu tư tương ứng, nắm giữ không ít cổ phần công ty, nếu Audrey nguyện ý, cô hoàn toàn có thể đổi tài sản của mình thành một tòa soạn báo không nhỏ.
Trong phòng nghỉ khách quý, Audrey cảm thấy trường hợp này không thích hợp mang theo chó chào hỏi cùng đệ tử quý tộc, con cái phú hào, thân thuộc của nhân viên thần chức giáo hội, theo thói quen tìm vị trí có thể nhìn thấy toàn cảnh mà ngồi xuống, chờ đợi nghi thức thành lập chính thức bắt đầu, chờ đợi ban trị sự đầu tiên mở cuộc họp.
Cô nhìn quanh một vòng, nói với cô gái phụ trách tiếp đãi mình:
"Lovisa, đây là lần đầu tiên tôi tham dự tổ chức từ thiện, cho nên rất muốn biết chúng ta cần làm những gì."
Cô gái tên Lovisa này tuổi không đến ba mươi, cũng có một bộ tóc vàng, làn da có chút thô ráp, phơi nắng hơi nhiều, nhưng nụ cười có thể nói là tỏa nắng, lực hấp dẫn không nhỏ.
Nghe thấy Audrey hỏi vấn đề này, Lovisa không hề giữ lại giới thiệu:
"Trước mắt bước đầu là không vội khuếch trương quy mô, lấy Backlund làm chủ, xâm nhập trường học công lập sơ đẳng, trường học Chủ Nhật, ban đêm, tuyên truyền với toàn bộ học sinh về cái quỹ này, để cho những người cần có thể mở miệng thỉnh cầu chúng ta.
"Sau khi có người xin giúp đỡ, chúng ta sẽ lập tức tổ chức nhân viên xét duyệt, cái này không chỉ cần thông qua chính phủ xác nhận tình huống, còn phải thực sự biết rõ ràng tình cảnh của những người đó.
"Một khi xét duyệt thành công, chúng ta sẽ lấy tiền từ quỹ ra, trợ giúp những người nghèo có khát vọng học tri thức để thay đổi vận mệnh..."
Lovisa vừa nói tới đây, một thanh âm nam tính rất có sức hút nói xen vào:
"Tôi có hai đề nghị:
"Một là hôm nay tổ chức nhân viên đi các trường học Chủ Nhật, ban đêm cùng công lập sơ đẳng, bởi vì tháng sáu là cuộc thi quý, là thời kì mấu chốt tiến vào trường học cao đẳng, nếu hiệu suất chúng ta không đủ cao, khẳng định sẽ có không ít học sinh vì lý do gia đình khó khăn mà bỏ qua cuộc thi, sau này cho dù có biết quỹ học tập tồn tại, bọn họ cũng không thi được do đã một năm liên tục không học hành, từ đó mất đi cơ hội thay đổi vận mệnh.
"Việc làm của chúng ta nhìn như đơn giản, lại thật sự ảnh hưởng cuộc đời của những đứa nhỏ, cho nên, chúng ta cần mau chóng bắt đầu, không thể lãng phí thời gian."
Nói chuyện đúng là Dwayne Dantes vừa tiến lên lầu, vẻ mặt anh ôn hòa nhưng lại nghiêm túc biểu đạt ý nghĩ của chính mình.
A đúng rồi, tháng sáu là cuộc thi quý, mặc kệ là muốn tiến vào trường học ngữ pháp, hay chuẩn bị học đại học, hay là đi các trường học kỹ thuật, làm tích lũy chuyên nghiệp, hiện tại đều là thời kì mấu chốt, một khi bỏ qua cuộc thi nhập học tương ứng thì phải đợi tháng sáu năm sau... Mình vừa rồi đã hoàn toàn quên chuyện này, nhân viên quỹ như Lovisa hình như cũng xem nhẹ vấn đề này... Thế mà ngài Dwayne Dantes cũng có thể chú ý tới... Ông ta thật ra là một người có tấm lòng nhân hậu sao? Audrey bỗng nhiên sinh ra cảm nhận mới với Dwayne Dantes, với Hermann Sparrow.