← Quay lại trang sách

Chương 1060 Thuật dời họa

Cái lắc đầu của anh theo như Ian cùng Maric hiểu là vì không biết người trong bức họa là ai, nhưng thực tế, điều anh biểu đạt chỉ là bất đắc dĩ.

"Hai vị, tôi phải rời đi rồi, trước rạng sáng sẽ trả lời mọi người." Klein cởi xuống mũ, cúi chào một cái, chậm rãi rời khỏi phòng billiards, vào một ngõ nhỏ vắng vẻ bên ngoài "Quán Bar Brave" rồi sử dụng "Truyền tống" trở về số 160 phố Berklund.

Trong phòng ngủ, điều trước tiên anh suy xét không phải lời thỉnh cầu của tiểu thư Sharon cùng Maric, mà là phải làm thế nào để xử lý tai họa ngầm mà Amon mang đến.

Ở phương diện này anh đã có kinh nghiệm phong phú, nên nhanh chóng có ý nghĩ:

Cho Amon chút việc để làm, dẫn dắt sự chú ý của hắn!

Về phần là chuyện gì tình, đương nhiên là không thể kháng cự, tuyệt đối sẽ không có chuyện không hứng thú, ví dụ như, Thiên sứ con đường "Kẻ ăn trộm", Pares Zoroaster!

Cái này có lẽ là mấu chốt làm Amon không thể trở thành danh sách 0 Chân thần, so với tìm kiếm tổ chức tín ngưỡng "Kẻ Khờ" lại càng thêm quan trọng.

Đương nhiên, Klein sẽ không trực tiếp bán đứng ông lão trong người Leonard, bởi vì đối phương tới bây giờ còn chưa bày ra ác ý.

Ý tưởng của anh rất đơn giản, đó chính là để Amon biết tình báo Pares Zoroaster đã đến Backlund, xem vị Thiên sứ tồn tại từ kỷ đệ tứ này sẽ ứng đối ra sao, sau đó, mình tùy tình huống mà quyết định nên làm như thế nào.

Nếu ông lão kia không có biện pháp gì với kẻ thực có khả năng chỉ là một phân thân của Amon, vậy chỉ có thể để Leonard lấy cớ làm nhiệm vụ rời khỏi Backlund, tránh né Amon, mình cũng đi tây Byron trước, cứ nói là trùng kiến mạng lưới quan hệ, đợi "Rắn vận mệnh" Will Onsetin sinh ra, lại yen lặng truyền tống trở về lấy máu cuống rốn... Klein bỗng nhiên có quyết đoán, rút ra tờ giấy viết thư:

"Amon đã tới."

Gấp xong tờ giấy, bỏ vào phong thư, Klein lấy kèn ác-mô- ni-ca của nhà mạo hiểm, đặt ở bên miệng, dùng sức thổi.

Reinette Tincole xuất hiện, đồng thời, anh lấy ra từ túi áo một đồng vàng, đặt ở trên lá thư này.

Đây là một trong mười đồng vàng mà buổi chiều anh để người giúp việc nam Richardson đi đổi lấy, vì giữ hình tượng Dwayne Dantes cùng một cấp bậc với Pares Zoroaster, lúc Klein nói phương thức liên lạc cho Leonard Mitchell cũng không nhắc tới mỗi lần viết thư đều cần một đồng vàng.

Từ đó thấy được, mặt mũi chỉ có thể dùng tiền để mua... Klein vừa cảm thán, vừa nói với tiểu thư tín sứ mặc váy dài rườm rà:

"Đưa thư đến số 7 phố Pepinster, ừm, trực tiếp bỏ vào hộp thư, không cần giao cho người nhận."

Bởi vì không rõ ràng ý đồ chân thật cùng với tính cách của Pares Zoroaster, Klein hy vọng có thể giấu diếm càng nhiều con bài chưa lật, cho nên, trước khi Leonard chủ động viết thư cho Klein Moretti, anh không tính để thi nhân bạn học trực tiếp nhìn thấy tiểu thư tín sứ.

Tay trái Reinette Tincole cầm theo một đầu tóc vàng, ngậm lấy phong thư cùng đồng vàng trong miệng, bất quá, cô không lập tức biến mất, mà trôi nổi tại chỗ, tám đôi mắt đồng thời nhìn về phía Klein, cứ im lặng nhìn tới như vậy.

Chuyện gì xảy ra? Klein ngẩn ra một giây, chợt có chút suy đoán, lộ vẻ mặt cổ quái hỏi:

"Cô không biết số 7 phố Pepinster ở nơi nào sao?"

Lúc này anh mới nhớ lại tín sứ truyền tin dựa vào định vị thần bí học, là định vị đối với khế ước giả cùng khí tức trước đó, cho nên, một khi người đó rời đi khỏi phạm vi cảm ứng, tín sứ sẽ không thể tìm được.

Nghe thấy câu hỏi của Klein, bốn cái đầu của Reinette Tincole đều chuyển động, tỏ vẻ quả thật không biết.

Klein ho nhẹ hai tiếng, kéo ra ngăn kéo, tìm kiếm một tấm bản đồ toàn Backlund, dùng bút máy vẽ một vòng lớn, đánh dấu khu bắc, tiếp theo lại vẽ đường ra phố Pepinster.

"Đến nơi đó là được." Klein gấp lại bản đồ rồi đưa qua.

Cái đầu được cầm bởi tay phải Reinette Tincole lúc này hé miệng, cắn bản đồ, sau đó bóng dáng của cô dần phai nhạt, tiến vào linh giới.

Klein thấy thế liền thở hắt ra, xoay người rời phòng ngủ, đi tới phòng có ban công bắt đầu xem báo chí cùng tạp chí.

Đợi tới đêm, anh tiến vào phòng tắm, đi ngược bốn bước, tiến vào không gian thần bí phía trên sương mù xám.

"Trợ giúp Sharon cùng Maric đào trộm xác ướp Tutankhamun II có nguy hiểm." Klein cầm con lắc thạch anh, bắt đầu bói toán.

Lúc này, con lắc chuyển động thuận theo chiều kim đồng hồ, biên độ không lớn, tốc độ chậm chạp.

Cái này nghĩa là mức độ nguy hiểm không cao... Hơn nữa cho dù có cạm bẫy nhằm vào tiểu thư Sharon cùng Maric, hiện tại mình cũng không cần quá sợ hãi... Klein vẫy tay một cái, để một cái "Thẻ thủy tinh đen" loại nhỏ bán trong suốt bay tới.

Đây là phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh".

Phù chú cao cấp được Klein dùng "Trùng thời gian" chế tạo, thuộc tầng lớp Bán Thần!

Ngay sau đó, anh lại lấy thêm "Mấp máy đói khát" cùng "Quyền trượng Hải Thần", đeo vào ngón tay và cầm trong tay, ghi lại "Tia chớp gió bão" cùng "Lốc xoáy".

"Mấp máy đói khát" phiên bản nâng cấp có thể thông qua linh hồn và đặc tính ngài X ghi lại hai năng lực phi phàm của danh sách không cao hơn Bán Thần. Có cái này, Klein không cần mỗi lần đều mượn "Bút ký lữ hành Lemano", hơn nữa càng thêm thuận tiện, dù sao lật sách ma pháp sẽ ảnh hưởng chuyện sử dụng súng ngắn "Chuông tang" cùng phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh", trừ khi anh lại mọc thêm hai cánh tay.

Làm xong chuẩn bị, Klein lại nhớ tới thế giới hiện thực, rút ra khác một tờ giấy khác, viết ngắn gọn:

"Thời gian cụ thể, địa điểm cùng kế hoạch."

...

Chừng 1 giờ sáng, Leonard đã ngủ chừng hai mươi mấy giờ mang theo tinh thần sảng khoái rời giường, chuẩn bị rời khỏi số 7 phố Pepinster, tới trong lòng đất của Giáo đường St. Samuel.

Hắn vừa mới ra khỏi cửa, linh tính đã có cảm giác, theo bản năng đưa ánh mắt nhìn về phía bên cạnh.

Trong mắt hiện lên nghi hoặc, Leonard đi qua, mở hộp thư báo.

Rõ ràng hắn đã dọn sạch báo chí, giấy tờ cùng thư tín bên trong, bình thường mà nói, trước khi đến hừng đông, hộp thư báo sẽ không thể có vật gì, bởi vì người phát thư đã về nhà, nhưng giờ khắc này, một phong thư mỏng manh đang yên tĩnh nằm đó.

"Ông lão, ông không nhắc nhở tôi có thư mới." Leonard vừa cầm lấy lá thư này, vừa thấp giọng nói.

Ttrong đầu, thanh âm hơi lộ vẻ già nua đáp lại:

"Không ai vào cửa."

Leonard biết cảm giác của ông lão bị giới hạn trong thân thể của mình, không nói thêm nữa, mở ra cái phong bì, lấy lá thư.

Trên lá thư này, một mảng lớn đều trống rỗng, chỉ có một câu ngắn ngủi:

"Amon đã tới."

Amon đã tới... Đồng tử Leonard bỗng nhiên phóng đại.

Cùng lúc đó, lần đầu tiên hắn nghe thấy được “Hơi thở” Kẻ ký sinh trong cơ thể.

Đối với Amon, Leonard thật ra cũng không có ấn tượng gì nhiều, chỉ biết là một kẻ địch mà Kẻ ký sinh trong thân thể mình sợ hãi nhất, “hung thủ” làm ông lão thần bí cường đại bị thương tới tận bây giờ, cho nên, cảm xúc rất nhanh liền dịu xuống, đè thấp giọng hỏi:

"Hiện tại nên làm như thế nào?"

Trong đầu hắn, thanh âm hơi có vẻ già nua im lặng hai ba giây mới lên tiếng:

"Hẳn không phải bản thể Amon, mà là phân thân."

... Quả nhiên, "Kẻ báng bổ thần linh" Amon là Thiên sứ, thậm chí có thể là Thiên sứ danh sách 1, dù sao ông lão cũng nghi ngờ là Thiên sứ trên mặt đất... Leonard vừa thu nạp tin tức, xác minh phỏng đoán của mình, vừa nghe Pares Zoroaster nói:

"Nếu bản thể của Amon dám xuất hiện ở Backlund, vậy rất có khả năng dẫn phát thần hàng."