Chương 1181 Ghi chú (1)
Lucca khẽ gật đầu không dễ nhận ra, như đang tự nói với mình:
"Là thế này, lúc trước tôi ngẫu nhiên đưa ra một lời tiên đoán. Lời tiên đoán đó nói rằng, tương lai tôi sẽ rơi vào một tình cảnh khá rắc rối, mà mấy ngày nay tôi có thể gặp được một người nào đó có thể giúp tôi ứng phó với tình cảnh đó."
"Tôi không xác định được có phải là anh hay không, nhưng ôm tâm lý thà nhận nhầm còn hơn bỏ sót, cuối cùng tôi quyết định tới đây gặp anh, để hai bên quen biết nhau một chút."
"Tôi tên là Lucca Brewster, là nhân viên thần chức thờ phụng "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ", hiện nay đang phục trách các hạng mục công việc của giáo hội ở Tây Byron."
Hermann Sparrow gật đầu nói:
"Không tệ, tôi đã biết ông rồi. Tôi không nghĩ là mình cần phải tự giới thiệu lại?"
"Đương nhiên." Lucca ngẫm nghĩ rồi nói: "Anh hẳn là một vị "Ngụy pháp sư", gần đây tôi nhận được tin tức, nói rằng hội Mật Tu Intis có dị động."
Ông ta không thấy Hermann Sparrow lộ vẻ kinh ngạc, mà chỉ thấy nhà mạo hiểm mạnh mẽ nổi tiếng năm đại dương này im lặng vài giây rồi nói:
"Charles Latour trở về rồi."
Đồng tử Lucca nhất thời có sự thay đổi, sau đó lại trở về bình thường.
Sau đó ông ta đứng dậy, gật đầu chào:
"Nếu đã biết thì tôi cũng nên tạm biệt rồi."
Nói xong câu đó, ông ta đi ra cửa, vặn nắm tay cửa, rời khỏi phòng.
Hermann Sparrow ngồi trên ghế bành nhìn bóng lưng Lucca bị cánh cửa gỗ che khuất từng chút một cho đến khi hoàn toàn biến mất, bỗng cười khẽ một tiếng:
"Đúng là biết làm màu mà."
"Đúng vậy." Dwayne Dantes đang đứng ở cạnh ghế bành tìm chỗ ngồi xuống, cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
Dwayne Dantes có thái dương hoa râm, mắt lam sâu thẳm và Hermann Sparrow gương mặt gầy gò, đường nét góc cạnh lập tức liếc nhìn nhau một cái, đồng thời lộ ra nụ cười.
...
Buổi chiều thứ hai, Dwayne Dantes lấy đồng hồ bỏ túi vỏ vàng ra, ấn mở rồi liếc mắt nhìn, sau đó ngồi xuống đối diện Haggis nói:
"Sắp đến nơi rồi, tôi cho rằng các anh cần phải nghỉ ngơi lấy sức trước một chút."
"Quả là một đề nghị rất tuyệt." Haggis khá tán thành.
Dwayne Dantes chỉ con đường phía trước:
"Nơi đó có một khách sạn, chúng ta nghỉ ngơi nửa ngày, sáng mai lại xuất phát."
Haggis không phản đối, chuyển sang phía trước, dặn người đánh xe mấy câu.
Sau khi vào khách sạn, Dwayne Dantes lấy lý do ngủ trưa, xin miễn buổi trà chiều mà Haggis mời.
Qua hơn nửa tiếng đồng hồ, phía trên sương mù xám vô biên vô hạn, Klein ngồi xuống vị trí thuộc về "Kẻ Khờ".
Từng luồng hào quang màu đỏ sẫm bốc lên, ngưng đọng lại thành các bóng người khác nhau ở hai bên bàn dài đồng xanh.
Sự yên tĩnh không thay đổi từ trước đến nay phía trên sương mù xám cũng theo đó bị phá vỡ, trong cung điện rộng lớn cổ xưa chợt bừng bừng sức sống khó có thể diễn tả bằng lời.
"Chính nghĩa" Audrey vừa khôi phục cảm giác về không gian xung quanh, chuẩn bị đứng dậy khỏi ghế ngồi, cúi người chào hỏi về phía trên cùng bàn dài đồng xanh.
Lúc này, là "Người quan sát" có thâm niên, cô cảm nhận được một cách sâu sắc buổi tụ hội lần này có điểm khác:
Nhiều hơn hai thành viên so với tuần trước!
Người đàn ông trong đó ngồi bên phải Ngài "Ánh trăng", còn cô gái thì ngồi bên trái "Ẩn giả".
Audrey đầu tiên là theo bản năng cảm thấy hứng khởi vì hội Tarot phát triển lớn mạnh như vậy, tiếp đó nghe theo bản năng "nghề nghiệp", nhanh chóng quan sát.
Căn cứ vào vị trí của bản thân cô, người đàn ông ngồi chếch phía đối diện thuận tiện cho việc quan sát mà không bị lộ dấu vết hơn là cô gái ngồi cùng dãy bàn cách hai người khác, cho nên cô quyết định đặt phần lớn sự chú ý về phía đó.
Tóc đen... mắt hơi xanh lục... không mặc áo khoác... gi lê phối với áo sơ mi... tư thế ngồi có chút không tự nhiên, bình thường dường như không thích ngồi nghiêm chỉnh như vậy cho lắm... cao khoảng 1m80... tính tình có phần thiếu tập trung... trạng thái hơi căng thẳng... Chỉ liếc mắt qua một cái, "Chính nghĩa" Audrey đã "đọc" ra được khá nhiều tin tức từ dáng người hơi mơ hồ kia.
Cô chợt phát ra một điểm khác nữa:
Quý ngài kia còn nhanh chóng đảo mắt nhìn quanh bốn phía.
Bản thân hành động đó không có vấn đề gì, bất cứ ai bước vào môi trường bí ẩn và xa lạ thế này, chắc chắn cũng sẽ đánh giá các thành viên còn lại theo bản năng, hòng nắm được đặc điểm của họ, hiểu được tình huống đại khái, để trong lòng an tâm một chút. Nhưng vấn đề ở chỗ là, ánh mắt của quý ngài kia di chuyển quá nhanh!
Tầm mắt anh ta lướt qua các thành viên "Ánh trăng", "Người Treo Ngược" mà không hề dừng lại chút nào.
Đối với Audrey, việc này chứng minh rõ ràng một hiện tượng, quý ngài kia không phải là đang quan sát hoàn cảnh, đánh giá thành viên, mà là đang tìm ai đó!
Tìm người với mục tiêu rõ ràng!
"Chính nghĩa" Audrey lập tức hưng phấn, tin rằng quý ngài mới tới quen biết một thành viên trong này!
Sẽ là ai đây? Cô quan sát thêm một giây, phát hiện ánh mắt của người đàn ông ngồi chếch đối diện dừng lại ở "Thế giới" Hermann Sparrow.
Audrey mừng thầm như thể vừa phát hiện ra một bí mật gì đó, trong lòng đã sáng tỏ:
"Vị mới tới này là bạn bè của ngài "Thế giới", ít nhất là quen biết ở thế giới hiện thực, hơn nữa còn biết anh ta là thành viên của hội Tarot..."
"Hoặc nên nói là, chính ngài "Thế giới" đã dẫn anh ta vào hội... Không, khả năng này không lớn, nếu thật sự là thế, thì quý ngài mới tới này đã chắc chắn trong lòng, không vội vàng đi tìm người quen như thế. Ánh mắt chắc chắn cũng phải dừng trên người các thành viên khác lâu hơn chút..."
"Hơn nữa, biểu hiện này cũng chứng tỏ, anh ta không phải là quyến giả của ngài "Kẻ Khờ"."
"Rốt cuộc anh ta có quan hệ gì với ngài "Thế giới"?"
Audrey mang theo ý định đợi lát nữa sẽ quan sát tiếp, đứng dậy chuyển sang phía trên cùng bàn dài đồng xanh.
Trong quá trình này, cô nắm lấy cơ hội, tự nhiên quét mắt qua thành viên mới ngồi bên cạnh cô gái "Ẩn giả" kia.
Cô ấy đang đối mắt với tiểu thư "Ma thuật sư"... chiều cao của cô ấy... Hugh rốt cuộc đã thông qua khảo sát, gia nhập vào hội? Audrey lập tức nhận ra thân phận của đối phương, vô cùng vui mừng khẽ nhấc hờ tà váy lên, cúi người chào bóng người đang bị sương mù xám bao phủ:
"Chào buổi chiều, ngài "Kẻ Khờ"."
Lời chào hỏi nhẹ nhàng vừa dứt, cô lại phát hiện ra một vấn đề:
"Ngài "Kẻ Khờ" cũng có một chút thay đổi nho nhỏ so với lúc trước."
Sự tồn tại vĩ đại này dường như càng hòa hợp hơn với toàn bộ không gian và lớp sương mù xám giăng khắp tòa cung điện, tạo thành một thể thống nhất, khí chất càng thêm sâu xa mênh mông, vừa giống như biển lớn, lại vừa giống như bầu trời.
Cảm nhận này không thể dùng từ nào để miêu tả cụ thể... Ngài "Kẻ Khờ" đã hồi phục thêm một bước nữa, lấy về nhiều quyền lực từ thần quốc hơn? Ánh mắt Audrey hơi thay đổi, vừa tò mò, vừa vui vẻ, còn mang theo chút tự hào và kiêu ngạo.
Lúc này, "Người Treo Ngược" Arges, "Ẩn giả" Capella cũng đã thấy hai thành viên mới, đều chú ý thấy cô gái có vóc dáng hơi thấp kia len lén tương tác với tiểu thư "Ma thuật sư", vừa xa lạ lại vừa quen thuộc với buổi tụ hội Tarot này, ít nhất là không giống người đàn ông mặc áo sơ mi trắng bên trong gi lê đen kia, cho đến khi mọi người đều bắt đầu cúi chào, anh ta mới cuống quýt đứng dậy.
Ngoài ra, họ cũng cảm giác được, thành viên nam mới kia dường như đặc biệt lưu ý đến Hermann Sparrow, tự dựng nảy ra rất nhiều suy đoán.