← Quay lại trang sách

Chương 1197 Công tước (1)

Nhưng cùng lúc ấy, bụng ông ta chợt phình lên, dường như đang đựng đầy chất lỏng.

Cuối cùng, quần áo và ngay ca làn da ở chỗ đó cũng bị xé rách toàn bộ, một cục máu thịt mọc đầy lông chim trắng từ trong bụng ông già bay ra, rơi xuống boong tàu, giãy dụa uốn éo một hồi mới dần thối rữa biến mất.

Phù... ông già ngẩng đầu lên, thong thả thở hắt ra, trong đôi mắt đỏ sọc tràn đầy nghi hoặc.

Ông ta thấp giọng lẩm bẩm:

"Quyến giả của Tử Thần?"

"Nhưng hiện giờ hoàn toàn không có Tử Thần..."

...

Sáng sớm, tiểu đội "Kẻ Trừng Phạt" của Giáo hội Gió Bão đã tiếp nhận vụ án nhân viên công tác xe lửa hơi nước tử vong bí ẩn, nhận được tin tức mới:

Người điều khiển và trưởng tàu mất tích cùng vài vị hành khách đáng nghi khác, đều đã tìm được!

Không mất bao lâu, vài thành viên của tiểu đội "Kẻ Trừng Phạt" đã lần theo manh mối đi tới một nơi nào đó trong nội thành, phát hiện ra nhóm mục tiêu.

Họ đang lẳng lặng treo cổ bên ngoài một căn nhà, treo thành một hàng.

"Đây là khiêu khích!" Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" nghiến răng nghiến lợi gầm khẽ một tiếng.

Nhưng đợi đến khi họ hạ thi thể xuống, tiến vào tòa nhà điều tra, thì lại thấy trong phòng có một đám tín đồ đang thành kính cầu nguyện "Ánh Trăng Nguyên Thủy", cửa hành một nghi thức khá tà ác.

"... Bắt hết cả lại!" Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" sửng sốt một giây sau đó hạ lệnh.

Đám tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy" này đến giờ dường như mới tìm được lí trí, lần lượt làm ra hành động phản kháng, nhưng nhanh chóng bị trấn áp, hoặc chết hoặc bị thương.

Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" nhìn quanh một vòng, nói với đồng nghiệp với vẻ khó hiểu:

"Ngoài cửa treo một loạt tử thi, thế mà họ đều không phát hiện ra?"

Một đội viên con đường "Độc giả" suy tư rồi nói:

"Rất có khả năng những tử thi này dẫn chúng ta tới điều tra nơi này."

Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" bớt nóng nảy, gật đầu như có điều suy nghĩ:

"Đây là vị Bán Thần của giáo hội nào đó đi ngang qua?"

Nhưng cùng lúc ấy, bụng ông ta chợt phình lên, dường như đang đựng đầy chất lỏng.

Cuối cùng, quần áo và ngay ca làn da ở chỗ đó cũng bị xé rách toàn bộ, một cục máu thịt mọc đầy lông chim trắng từ trong bụng ông già bay ra, rơi xuống boong tàu, giãy dụa uốn éo một hồi mới dần thối rữa biến mất.

Phù... ông già ngẩng đầu lên, thong thả thở hắt ra, trong đôi mắt đỏ sọc tràn đầy nghi hoặc.

Ông ta thấp giọng lẩm bẩm:

"Quyến giả của Tử Thần?"

"Nhưng hiện giờ hoàn toàn không có Tử Thần..."

...

Sáng sớm, tiểu đội "Kẻ Trừng Phạt" của Giáo hội Gió Bão đã tiếp nhận vụ án nhân viên công tác xe lửa hơi nước tử vong bí ẩn, nhận được tin tức mới:

Người điều khiển và trưởng tàu mất tích cùng vài vị hành khách đáng nghi khác, đều đã tìm được!

Không mất bao lâu, vài thành viên của tiểu đội "Kẻ Trừng Phạt" đã lần theo manh mối đi tới một nơi nào đó trong nội thành, phát hiện ra nhóm mục tiêu.

Họ đang lẳng lặng treo cổ bên ngoài một căn nhà, treo thành một hàng.

"Đây là khiêu khích!" Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" nghiến răng nghiến lợi gầm khẽ một tiếng.

Nhưng đợi đến khi họ hạ thi thể xuống, tiến vào tòa nhà điều tra, thì lại thấy trong phòng có một đám tín đồ đang thành kính cầu nguyện "Ánh Trăng Nguyên Thủy", cửa hành một nghi thức khá tà ác.

"... Bắt hết cả lại!" Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" sửng sốt một giây sau đó hạ lệnh.

Đám tín đồ "Ánh Trăng Nguyên Thủy" này đến giờ dường như mới tìm được lí trí, lần lượt làm ra hành động phản kháng, nhưng nhanh chóng bị trấn áp, hoặc chết hoặc bị thương.

Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" nhìn quanh một vòng, nói với đồng nghiệp với vẻ khó hiểu:

"Ngoài cửa treo một loạt tử thi, thế mà họ đều không phát hiện ra?"

Một đội viên con đường "Độc giả" suy tư rồi nói:

"Rất có khả năng những tử thi này dẫn chúng ta tới điều tra nơi này."

Đội trưởng "Kẻ Trừng Phạt" bớt nóng nảy, gật đầu như có điều suy nghĩ:

"Đây là vị Bán Thần của giáo hội nào đó đi ngang qua?"