← Quay lại trang sách

Chương 1207 Mùi vị quen thuộc (2)

Liếc nhìn đám người hầu có thái độ cung kính, dáng đứng đầy tiêu chuẩn, Klein âm thầm gật đầu, đi xuyên qua giữa họ, lặng lẽ cảm khái:

Việc này cũng có chút phong thái quý tộc, lúc chủ nhân không ở nhà, ngài quản gia cũng không nhàn hạ chút nào...

Đi tới cửa, anh nhẹ nhàng gật đầu với Walter và Tanea:

"Trong khoảng thời gian này vất vả cho hai người rồi."

"Đây là việc chúng tôi nên làm." Walter và Tanea cùng cúi người chào.

Ánh mắt Klein sau đó chuyển hướng sang người hầu nam Richardson đứng bên cạnh, phát hiện cậu con lai có diện mạo không tệ này sắc mặt hơi trắng bệch, không ngừng liếc trộm người hầu nam mới Enyuni đi theo phía sau chủ nhân.

Klein thầm cười một tiếng, gật gật đầu với anh ta:

"Ừm, cậu chuyển sang làm trợ lý cho ngài Walter, phối hợp với ông ấy thu thập một vài tư liệu về trang viên ngoài thành phố."

Trợ lý... trợ lý quản gia... Richardson đầu tiên là ngẩn ra, lập tức vui vẻ đáp lại:

"Vâng, thưa ngài!"

Khi đến vị trí đó, chứng tỏ là anh ta đã thực sự thoát khỏi sự trói buộc của giai cấp người hầu, trèo lên thêm một bậc nữa!

Walter không hỏi cụ thể chuyện trang viên, nghiêm túc bố trí cho chủ nhân vào phòng, tắm giặt và ăn cơm.

Đợi đến khi mọi việc kết thúc, lúc ông cùng người hầu nam mới Enyuni đưa Dwayne Dantes quay về tầng ba, mới lên tiếng hỏi:

"Thưa ngài, ngài định mua trang viên ở ngoại ô Backlund sao? Có yêu cầu cụ thể gì không?"

Không quá đắt tiền... Ai biết thân phận này còn dùng được bao lâu nữa... Klein thầm tự giễu hai câu, cân nhắc rồi đáp:

"Có vườn nho và phường ủ rượu."

Sau khi hoàn thành vụ giao dịch vũ khí trước đó, xem như anh đã bước đầu đứng vững gót chân ở giới thượng lưu Backlund, hơn nữa còn kiếm được một khoản kếch xù. Cho nên, anh phải có một trang viên, không thể đợi đến khi quý thu đông đến, không thể nào mời các bạn tới ngoại ô nghỉ phép hoặc săn bắn. Đó là việc đánh mất thân phận, rất dễ bị kẻ khác xem thường.

Mà trang viên ở ngoại ô Backlund khá là đắt đỏ, 8.000 đến 10.000 bảng đã đủ để mua một trang viên cỡ lớn có nhiều đất đai, rừng cao su ở mấy nơi như vịnh Disi rồi. Ở nơi này lại chỉ có thể yêu cầu mấy cơ sở vật chất như vườn nho, có sản vật ngũ cốc, có phường rượu tự ủ vân vân.

"Tôi sẽ mau chóng thu thập tư liệu." Quản gia cung kính đáp lại.

Ông ấy biết chủ nhân đi đường dài mệt mỏi, chỉ báo cáo sơ qua về tình hình trong thời gian này, rồi xuống khỏi tầng ba, đi làm việc khác. Klein dưới sự giúp đỡ của người hầu nam mới Enyuni, thay quần áo rửa mặt.

Trong quá trình này, Klein đã ước đầu thích ứng với thần tính, không nhịn được thầm lẩm bẩm trong lòng:

Nếu không phải bí ngẫu không thể rời khỏi phạm vi một nghìn mét, thì mình nào có đổi người hầu nam bên cạnh... Rõ ràng là phú ông, thế mà còn phải tự hầu hạ mình... Ôi!

Trong tiếng thở dài, anh phái "Người thắng cuộc" Enyuni đến phòng cách vách, còn mình thì đi đến bên cạnh cửa sổ, ngắm nhìn Backlund đèn đuốc lấp lánh như những ánh sao dưới đất, để mặc suy nghĩ phân tán:

Tiếp theo, mục tiêu của mình sẽ là phó ban MI9 thiếu tướng Cunas Korger...

Bên thị vệ trưởng cung điện Tử tước Stratford, có thể để lại cho ma nữ Triss... Cô ta biến mất rất lâu rồi, không biết đang làm gì, không biết đang nghĩ cách gì để tiếp cận vị Tử tước kia... Lúc trước mình đã dùng cách thức liên lạc mà cô ta đưa để nói với cô ta rằng mình đang bận, tạm thời không thể ra mặt, lát nữa phải xác nhận lại là đã rảnh rồi, có thể tiếp tục cuộc hợp tác trước đó...

Qua một hồi, Klein thu lại suy nghĩ trong đầu, nằm lên giường, không dùng minh tưởng, dần dần chìm vào giấc ngủ say.

Không biết qua bao lâu, anh đột nhiên mở bừng mắt, nhận thấy có người tiến vào căn nhà số 160 phố Berklund này!

Lại tới... Klein không nhịn được giơ tay day day thái dương.

Ngày đầu tiên quay trở lại Backlund, anh lại bị giật mình tỉnh giấc giữa đêm.

Klein mặc áo ngủ không hề động đậy, trong linh cảm đã xuất hiện "Dây linh thể" của kẻ lẻn vào.

Nói cách khác, chỉ cần anh đồng ý, cho dù không rời khỏi giường ngủ, cũng có thể khiến tất cả mọi người trong số 160 phố Berklund biến thành bí ngẫu. Đương nhiên, đối với một vị Bán Thần, một vị "Quỷ pháp sư" mà nói, hàng xóm cách mấy ngồi nhà cũng nằm trong phạm vi thao túng.

"Xung quanh có rất nhiều linh thể, trong đó có một người giúp hắn hoàn thành phi hành, rơi xuống ban công cách vách... Đây là người phi phàm con đường "Tử Thần" hay là "Đêm tối"? Có thể làm ra chuyện cỡ này, ít nhất là danh sách 6... Tìm Richardson? Không, hắn đi về phía cửa phòng ngủ của mình, hắn đứng đó vươn tay phải ra, khẽ gõ cửa phòng... Hắn chắc chắn rằng mình có thể phát hiện ra?" Klein ngồi hẳn dậy với vẻ mặt trầm ngâm.

Anh dựa vào "Dây linh thể" để đưa ra những phán đoán phía trước, còn phần sau là trực tiếp "nhìn thấy", trong đầu hình thành nên hình ảnh.

Sau khi Klein trở thành danh sách 4, không những năng lực linh cảm nguy hiểm "Thằng hề" tăng mạnh, mà khả năng sử dụng cũng như điều khiển sức mạnh của không gian thần bí phía trên sương mù xám cũng tăng lên về bản chất. Kết hợp hai phương diện với nhau, dù trong tình huống cách khá xa, anh vẫn không khó thông qua linh cảm trực giác, chiếu ra hình ảnh động tác và thân hình của người tới ở trong đầu.

Ngoài ra, căn cứ vào việc kiểm soát sâu sắc hơn các phương diện trong không gian thần bí kia, Klein đã có thể giảm bớt sự gia tăng sương mù xám ở thế giới hiện thực, khiến người phi phàm con đường đặc thù cũng không thể nhìn ra dấu vết. Mà theo phán đoán của anh, trong tình huống đang ở phía trên sương mù xám, cộng thêm "Thẻ báng bổ" và việc trông coi Quyền trượng Hải Thần, sức mạnh mà "Kẻ Khờ" phóng vào hiện thực đã có thể tiếp cận đến cấp bậc Thiên sứ chân chính một cách vô hạn.

Nếu không phải như thế, cho dù sương mù xám cộng thêm người giấy thế thân quả thực có thể cung cấp cho người ta năng lực giữ tỉnh táo trong trạng thái nằm mơ, thì Klein cũng không dám để tiểu thư "Chính Nghĩa" đối diện với một vị danh sách 4, thậm chí là danh sách 3 con đường "Người quan sát".

Trong khi suy nghĩ, anh rời khỏi giường, xỏ dép lê, chỉnh lại áo ngủ, đi tới ghế bành, chậm rãi ngồi xuống, nói:

"Mời vào."

Cửa phòng ngủ chính lặng lẽ mở rộng, nhưng gió lạnh không hề lùa vào, chỉ xoay tròn trên hành lang.

"Người đến thăm" là một người đàn ông cùng tuổi với Dwayne Dantes, cao cũng không kém, tóc đen mắt nâu, ngũ quan khắc sâu, là diện mạo người Ruen điển hình.

Ông ta đội mũ dạ tơ lụa, gương mặt khá gầy và dài, khí chất hơi lạnh lẽo, nhưng không phải kiểu âm u khiến người ta khó chịu, mà là cảm giác lẩn quất trong đêm giữa nghĩa trang ngoại ô, được thể hiện một cách trực quan.

Trong chớp mắt ấy, Klein nhìn thấy linh thể không đếm xuể đang vây quanh quý ngài có tuổi này, khiến xung quanh ông ta u ám, trùng điệp hệt như cất giấu cả một thế giới.

Trực giác linh tính của Klein nói cho anh biết, đây là một vị Bán Thần.

Mình vừa quay về Backlund, sao đã có một vị Bán Thần tìm đến cửa... Ngoại trừ Tổng giám mục Backlund của Giáo hội Đêm Tối, thân phận Dwayne Dantes này chưa từng để lộ ra chút vấn đề nào... Klein nhìn ra cửa với cảm giác đau răng, trên mặt không có vẻ gì, nhìn không ra là giận hay sợ.

Vị Bán Thần kia đi hai bước, bỗng để tay phải rũ thẳng trước người, cong gập thắt lưng xuống hệt như một cây cung được kéo căng đến cực hạn.

Ông ta dùng tư thế kỳ lạ này trịnh trọng cúi chào, thái độ cực kỳ tôn kính. Cùng lúc đó, gió lạnh kéo tới, cửa phòng khép lại mà không phát ra âm thanh nào.

Klein suýt nữa thì ngẩn ra, không biết nên làm ra phản ứng thế nào, lập tức cho suy nghĩ nổi lên, lờ mờ có chút suy đoán.