← Quay lại trang sách

Chương 1218 Dùng tên của ngươi (1)

Chân phải đằng trước vừa mới hạ xuống, vị Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" này lại giơ chân trái đằng trước lên, đám bí ngẫu chuột kia theo đó chợt xụi lơ, bốn chân mềm nhũn, ngã vật xuống đất, khó mà xoay xở thân hình.

Đây là một hành động "đánh cắp" phạm vi lớn, đánh cắp năng lực tự mình đi lại của lũ chuột!

Ngay sau đó, trong đôi mắt đỏ thẫm của con chuột to lớn, có vô số ký hiệu kỳ dị hiện lên.

Nó nhanh chóng giải đáp được "bí ẩn", tìm ra vị trí bản thể của Klein.

Ánh sáng đỏ chợt lóe, hai móng vuốt giơ lên, vị Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" này chớp mắt đã đi đến trước người Klein.

Lần này, nó "đánh cắp" khoảng cách giữa hai bên!

Đúng lúc ấy, người đàn ông trẻ tuổi có gương mặt gầy gò, đường nét góc cạnh trong mắt con chuột to lớn chợt biến mất, tại vị trí của anh ta xuất hiện một con chuột màu xám.

Mà trên cây cối xung quanh, từng con sâu chui ra, đồng thời mở "miệng".

Bang! Bang! Bang!

Từng quả đạn pháo không khí được phóng ra, bao trùm lên cả con chuột to lớn lẫn con chuột bình thường.

Klein vừa thao túng bí ngẫu trong trang viên Con Nai này, vừa không quên chuyển hóa bí ngẫu mới xung quanh mình. Đây là việc cơ bản mà một "Quỷ pháp sư" phải rèn luyện hàng ngày. Sau đó anh mượn sự trao đổi không kẽ hở giữa bản thể và bí ngẫu, bố trí một cạm bẫy đơn giản!

Bùi đất và bụi bặm bắn lên cao, con chuột to lớn bị vị Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" kia ký sinh đã bị "bao phủ" hoàn toàn.

Đợi đến khi tất cả trở lại bình thường, mùi máu tươi bốc ra nồng nặc từ khu vực vừa xuất hiện một cái hố to, khắp nơi đều là những mảnh máu thịt không đồng đều.

Chết rồi? Klein thông qua đôi mắt của các bí ngẫu xung quanh, nhìn tình hình hiện trường vụ "oanh tạc".

Nhưng anh nhanh chóng nhíu mày, bởi vì nơi đó không có dấu hiệu đặc tính phi phàm đang được phân ra.

Trong khi suy nghĩ, Klein lấy ra một đồng vàng, bắn nó lên cao "keng" một tiếng.

Trong lúc đồng vàng rơi xuống, trong đầu anh hiện ra một hình ảnh, đây là gợi ý mà thể tinh linh thu được.

So với trước kia, Klein thân là Bán Thần đã có thể thông qua phương thức bói toán đơn giản hóa này thu được nhiều tin tức hơn!

Keng!

Đồng vang quay tròn rồi rơi xuống bàn tay Klein, nhưng anh không nhìn xem là mặt trái hay mặt phải, bởi vì trong đầu anh đã có một hình ảnh đang dừng lại:

Trong một rừng cây bụi có những cây đại thụ cao chót vót, tầng mây loãng trên bầu trời cao không thể che khuất các vì tinh tú đang điểm xuyết cho "tấm màn nhung đen nhánh", tiếng côn trùng kêu từ xa xa truyền lại trong màn đêm yên tĩnh, xen lẫn những tiếng ồn ào nhốn nháo trong trang viên Elk vì hai lần "oanh tạc".

Klein nhanh chóng sử dụng các tri thức ở phương diện chiêm tinh, đại khái đoán ra được hình ảnh này tương ứng với khu vực cụ thể nào. Sau đó thân hình anh chợt lóe lên, xuất hiện bên cạnh "Người thắng cuộc" Enuni có dáng vẻ Hermann Sparrow, túm lấy bờ vai hắn.

Trong quá trình đó, Klein thu hồi những con nhuyễn trùng trong suốt được cấy bên trong bí ngẫu sâu và chuột, tiếp đó cắt đứt sự liên hệ "Dây linh thể" giữa hai bên.

Chỉ trong thời gian một hai giây, anh dẫn theo "Người thắng cuộc" Enuni biến mất khỏi trang viên Con Nai đang dần hỗn loạn và nhốn nháo, truyền tống đến khu vực tượng trưng cho hình ảnh trong đầu.

Nơi này giống hệt với gợi ý mà Klein vừa nhận được, cực kỳ yên tĩnh, thậm chí có thể khiến người ta nghe thấy tiếng gió thổi qua lá và bụi cây.

Từng sợi dây nhỏ màu đen hư ảo theo đó hiện lên trong mắt Klein, đại diện cho toàn bộ sinh vật có linh tính trong khu vực này.

Ở đây thực sự rất nhiều, con số mấy chục cũng không thể hình dung hết được. Nếu Klein muốn tìm ra từng sinh vật tương ứng, rồi phân biệt ra sinh vật có vấn đề trong đó, thì chắc chắn là không thể hoàn thành được trong thời gian ngắn.

Nhưng, anh cũng không sốt ruột, bởi vì ít nhất anh có thể xác định được một điều:

Chỉ cần trên người Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" kia không có vật phẩm cấp bậc cực kỳ, thì kết quả bói toán của anh hẳn là chính xác. Dù sao sau khi anh trở thành "Quỷ pháp sư", không những có thể nâng cao năng lực tương ứng, mà sức mạnh sương mù xám rót vào hiện thực cũng trở nên nhiều hơn. Hai phương diện này đều gia tăng khiến anh cho dù không đi phía trên sương mù xám thì năng lực bói toán ở địa vị thánh gỉa này cũng tuyệt đối được coi là xuất chúng, xem chừng cũng không kém hơn người cùng danh sách con đường "Vận mệnh". Mà trạng thái của bản thân vị Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" kia cũng đáng lo ngại, thực lực đã giảm xuống mức rất thấp.

Cho nên, Klein nghĩ rằng đối phương đang trốn trong rừng cây bụi thấp này, không chạy xa hơn.

Căn cứ vào lý do đó, anh tin rằng kiên nhẫn chờ đợi là cách tốt nhất:

Vị Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" kia vốn đã khá yếu, trạng thái cực kỳ không ổn định, sắp mất khống chế, sau khi trải qua trận ác chiến vừa rồi lại vứt bỏ cơ thể chuột, tình hình sẽ chỉ càng kém đi, không thể nào tốt lên được. Trong tình cảnh này mà "hắn" không nhận được sự bổ sung hoặc là hồi phục, thì sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề. Cho nên, Klein sẽ chờ đến khi "hắn" không chờ nổi nữa.

Tiếng côn trùng kêu truyền ra từng đợt, Klein vừa chờ đợi, vừa nắm chặt bí ngẫu chuyển hóa, cũng để "Người thắng cuộc" Enuni rời khỏi khu vực này, trốn ra ngoài gần một cây số. Đồng thời, anh cũng đề phòng "Dây linh thể" của mình bị người khác thao túng. Bởi vì anh nhớ kẻ địch đã "trộm" được năng lực phi phàm này từ người một bí ngẫu.

Đột nhiên, bên tai anh bỗng vang lên một tiếng thở hổn hển giống như đến từ nơi sâu trong linh hồn.

Ngay sau đó, một giọng nói như người bị tâm thần truyền ra từ cây đại thụ chênh chếch phía trước:

"Vì sao lại muốn ép ta?"

"Vì sao ngươi lại muốn ép ta?"

"Vì sao các ngươi lại muốn ép ta!"

Trong âm thanh bén nhọn oán độc, vỏ cây đại thụ nhanh chóng bị lột ra, để lộ thân gỗ ở bên trong. Mà trên thân gỗ nứt ra một lỗ thủng, từng con sâu kỳ dị có bảy tám đốt từ trong đó chui ra.

Phần trong suốt của đám sâu này có rất nhiều hoa văn hình khối chìm nổi, trên các đốt lại giống như có thời gian đang trôi đi.

Trong chớp mắt, Klein mất đi toàn bộ suy nghĩ trong đầu, mất đi hai năng lực phi phàm "Pháo không khí" và "Người giấy thế thân", mất đi thắt lưng, mất đi áo khoác, mất đi mũ dạ, trong thời gian ngắn ngủi giống hệt như một pho tượng bằng thịt người.

Nhưng, đối với một bí ngẫu mà nói, đây cũng không phải là chuyện nghiêm trọng lắm. Dù sao, bản thân bí ngẫu cũng không cần phải suy nghĩ, mất đi năng lực cũng có thể thông qua việc đổi mới "nhuyễn trùng", một lần nữa lấy lại.

Đúng vậy, trong khoảnh khắc Klein nghe thấy tiếng thở hổn hển, anh đã đổi vị trí với "Người thắng cuộc" Enuni!

Mà một "Người thắng cuộc" như thế, không cần lo sẽ xảy ra những việc như không có thắt lưng, quần sẽ theo đó tụt xuống. Dưới sự ảnh hưởng của năng lực "Người không mặt", eo của hắn chợt phình ra, giữ lấy quần.

Các bí ngẫu mới như sâu, chuột từ những nơi khác chui ra, bao vây lấy gốc đại thụ biến dị nọ.

Đúng lúc này, một giọng nói mang theo chút ý cười không biết từ đâu truyền tới:

"Đừng nóng nảy, đừng giận dữ, mọi chuyện sẽ được giải quyết."

Giọng nói này tràn ngập sức mạnh khiến người ta tin tưởng, sự biến dị xảy ra trên thân cây đại thụ chợt chậm lại, đám sâu có đốt đang lần lượt chui ra dần dần rụt trở về.

"Thật không?" Trong thân cây bị bóc vỏ, giọng nói uất hận oán độc lúc trước bình tĩnh trở lại, mang theo vài phần mù mịt, dường như sắp bị thuyết phục.