← Quay lại trang sách

Chương 1233 Lời chúc mừng của Arodes (2)

Nghi thức của mình cũng không phải là loại khẩn cầu trực tiếp giáng trần... Chẳng lẽ quý cô Arianna vừa khéo đang ở khu vực xung quanh đây, khu chính của Backlund? Việc này có trùng hợp quá không? Nếu không phải trùng hợp, thì vấn đề càng thêm nghiêm trọng, đến khu vực Backlund làm gì? Dòng chảy ngầm thật dữ dội... Klein thu lại tầm mắt, kiên nhẫn chờ đợi một hồi, sau đó mới biến trở về Dwayne Dantes.

Anh lại lấy giấy bút, vẽ lên trên một ký hiệu trộn lẫn giữa "Bí Ẩn" và "Nhìn Trộm".

Nét cuối cùng của ký hiệu kia vừa được đặt xuống, chiếc gương toàn thân trong phòng ngủ chính liền tỏa ra hào quang vừa u ám lại vừa trong trẻo, giống như dòng nước ngầm lẳng lặng tuôn trào dưới đáy hồ nước.

Ngay sau đó, một loạt pháo mừng hiện ra trong đó, bắn liên tiếp mấy quả pháo hoa lên không trung.

Màu vàng, màu bạc, màu đỏ, màu lam, đồng loạt nổ tung, hợp thành từng chữ trong kính:

"Chào đón chủ nhân vĩ đại của tôi đã trở về!"

"Người hầu trung thành Arodes của ngài đã chứng kiến ngài lấy lại thêm một phần quyền lực, cảm thấy run rẩy khi thấy ngài dần khôi phục. Cuối cùng ngài cũng quay về vị trí tối cao, khiến cả thế giới trở nên yên ả dưới cái nhìn của ngài!"

Cảnh tượng này, thật là nhiệt liệt... Mỗi lần lại có một chiêu trò mới... Klein khẽ gật đầu, không lên tiếng.

Trong màn pháo hoa nở rộ, từ ngữ tan biến rồi lại hợp thành một câu mới:

"Chủ nhân vĩ đại, ngài có gì dặn dò?"

"Ta có một câu hỏi." Klein nhẹ nhàng nói: "Trong một nơi nếu đặt mình ở trong bóng tối sẽ gặp nguy hiểm, làm thế nào để tạo ra được bóng tối thuần túy lại an toàn? Nguy hiểm kia đại khái có hai loại, một là làm người ở trong bóng tối đột nhiên bốc hơi biến mất, hai là sẽ bị quái vật kỳ dị tự dưng xuất hiện tập kích."

Toàn bộ pháo hoa trên chiếc gương toàn thân lắng xuống, ánh nước dập dờn, từng từ đơn màu bạc hiện lên:

"Chủ nhân vĩ đại, ý ngài là "Nơi thần khí"?"

" Ma kính" này biết cũng khá nhiều đấy, tiện thể còn tặng ta một câu hỏi... Klein gật đầu nói:

"Đúng vậy."

Arodes hiện ra từng hàng chữ Ruen không có khoảng cách ở giữa trên mặt gương:

"Việc hình thành "Nơi thần khí" có liên quan đến cái chết của Tạo vật chủ đời thứ hai, sự nguy hiểm đến từ bóng đêm ở nơi đó hẳn là bắt nguồn từ hai loại biến dị sức mạnh bản chất."

"Hiện tượng này một là thần lực còn sót lại của "Nữ thần Đêm Tối", hai là do ảnh hưởng của vị Tạo vật chủ kia để lại, bản thân nắm giữ một phần quyền lực ở phương diện bóng râm, bóng tối, đọa lạc, dơ bẩn, dị biến. Người trước có thể khiến sinh linh tự dưng biến mất, người sau thì trực tiếp khiến bóng tối thai nghén ra quái vật."

Thì ra hai loại nguy hiểm này được bắt nguồn từ hai sức mạnh khác nhau, chẳng trách biểu hiện lại khác nhau nhiều đến thế... Arodes gọi thần Viễn Cổ Thái Dương là Tạo vật chủ đời thứ hai... Điều này rất gần với suy đoán của mình... Cha của Amon và Adam không phải là Tạo vật chủ ban đầu thức tỉnh, mà là người xuyên không kế thừa một khoản "Di sản"? Klein như có điều suy nghĩ nói:

"Nói vậy, việc qua đời của Tạo vật chủ đời thứ hai có sự tham dự của "Nữ thần Đêm Tối"?"

Lúc trước Klein mơ hồ suy đoán như vậy, bởi vì hiện tượng con người biến mất như bốc hơi trong bóng tối của "Nơi thần khí" cực kỳ giống với tình huống ban đêm không ngủ ở "Di tích thần chiến" chắc chắn sẽ bị mất tích một cách kỳ quặc. Mà theo lời kể của "Mặt Trời" nhỏ, Vua Ma Lang Freguera vốn chấp chưởng quyền lực của "Đêm Tối" và "Bí Ẩn" cũng đã ngã xuống từ kỷ đệ nhị, không có khả năng làm ra chuyện đó.

Cho nên, trừ phi ở giữa còn từng sinh ra một vị thần linh con đường "Đêm Tối" khác, nếu không thì hai hiện tượng kỳ dị này rất khó để không liên quan đến "Nữ thần Đêm Tối".

Ánh sáng bạc trên chiếc gương toàn thân nhanh chóng rút đi, ngưng tụ thành một từ:

"Đúng vậy."

Đúng vậy... Klein đang định gặng hỏi, thì bỗng ngậm miệng lại. Bởi vì anh nhớ ra thân phận quyến giả Đêm Tối của mình, cho nên dù trong tình huống không có ai nhìn chằm chằm, cũng phải chú ý đến việc tôn kính thần linh, không thể đào sâu vào bí mật liên quan. Đương nhiên, ngoại trừ lúc anh ở không gian thần bí phía trên sương mù xám kia.

Anh đang định quay về vấn đề trước đó, giục "Ma kính" Arodes liệt kê ra biện pháp, lại thấy các từ đơn màu bạc trong chiếc gương toàn thân tự động nhấp nháy, phát sinh sự thay đổi:

"Chủ nhân vĩ đại, người hầu Arodes trung thành của ngài có một thỉnh cầu nho nhỏ. Có thể, có thể đừng thảo luận các vấn đề liên quan đến "Nữ thần Đêm Tối" được không?"

Phần cuối của câu hỏi xuất hiện một bức họa đơn giản vẽ người đang cuộn tròn lại.

Hợp ý ta... Klein cố tình trầm ngâm hai giây mới đáp:

"Được."

Trên mặt gương toàn thân, các vệt màu bạc đang chạy cũng đột nhiên trở nên nhanh nhẹn hơn, từng từ đơn tạo thành hình:

"Vấn đề trước đó của ngài có hai biện pháp."

"Một là chủ động nhận ô nhiễm, để bản thân mình chuyển hóa thành quái vật trong bóng tối, những sinh vật này sở dĩ không tự dưng biến mất trong bóng tối là bởi đã được quyền lực "Đọa lạc" bảo hộ. Nếu làm vậy toàn bộ bóng tối sẽ trở nên thuần túy lại an toàn."

"Hai là tạo ra bóng tối có kèm theo thế giới giấc mơ tạm thời, để linh thể được "giấc mơ" bảo vệ. Việc này có thể trì hoãn sự ăn mòn của đêm tối nguy hiểm."

Để cho linh thể được "giấc mơ" bảo hộ, trì hoãn sự ăn mòn của đêm tối nguy hiểm... Giống với việc khi màn đêm buông xuống phải đi ngủ ở "Di tích thần chiến"...

Với cả, lực lượng ở "Nơi thần khí" hẳn là không chịu khống chế của nữ thần, một khi biến mất trong bóng đêm ở nơi đó, chắc chắn sẽ không tiến vào thị trấn nhỏ sương mù... Điều này sẽ dẫn đến đâu? Hay là nói ở nguyên tại chỗ cũng không thể tiếp xúc vd thế giới hiện thực và ban bè nữa, đến tận khi chết đói hoặc chết già... Xem xong câu trả lời của "Ma kính" Arodes, Klein như có điều hiểu ra, đại khái đã nắm được trọng điểm.

Nhưng anh cảm thấy việc này chưa chắc đã hữu dụng, bởi vì thứ mà "Mặt Trời" tìm kiếm là bóng tối thuần túy, rồi vùi mình vào trong một khối băng không bị tan chảy ở nhiệt độ bình thường để ăn ma dược "Linh mục ánh sáng", một khi tiến vào giấc mơ, thì không thể kiểm soát được cơ thể mình, hoàn toàn đến bước quan trọng kia. Làm vậy, cho dù ở lâu hơn nữa trong bóng tối không có ánh sáng, cũng không có nghĩa gì.

Ừm, đợi "Mặt Trời" nhỏ hỏi vị thủ tịch thành Bạc Trắng kia, kết hợp với câu trả lời của ông ta rồi cân nhắc đến phương án cụ thể... Đương nhiên, trước đó phải tìm ra biện pháp tương ứng từ chỗ Leonard, biết rõ cách tạo ra giấc mơ tạm thời trong bóng tối... Klein khẽ gật đầu, đồng ý với câu trả lời của "Ma kính".

Về phần biện pháp đầu tiên chủ động nhận ô nhiễm, chuyển hóa thành quái vật trong bóng tối, anh hoàn toàn không cân nhắc đến. Trong thế giới siêu phàm, làm thế chẳng khác nào tự sát, ít có khả năng cứu về được.

Nghĩ đến vẫn còn một vấn đề cần hỏi, Klein cân nhắc rồi nói:

"Ta có thể lấy được phối phương ma dược "Học giả cổ đại" danh sách 3 con đường "Nhà bói toán" ở đâu?"

Trên mặt gương toàn thân, ánh nước lại một lần nữa dao động, chiếu ra một cung điện sâu thẳm không có ánh sáng tự nhiên.

Cảnh tượng này Klein thấy rất quen mắt, lập tức nhớ ra nó đại diện cho điều gì:

Đây là nơi Charles Latour ẩn thân khi biến thành quái vật!

Nhưng, lần này ở sâu trong cung điện, không hề có những thứ như nhuyễn trùng khổng lồ lại mơ hồ nữa.

Trong lúc đồng tử Klein phóng đại hết cỡ, từng con chữ màu bạc lại đột nhiên nhảy ra phía dưới hình ảnh kia:

"Chủ nhân vĩ đại, không thấy Charles Latour!"

"Tôi không nhìn thấy ngài ấy!"