Chương 1238 Bày bố (1)
Hắn lùi về sau hai bước, xoay người đi đến cửa cầu thang ở cuối đại sảnh.
Đi một lúc, hắn bỗng dừng bước, đưa lưng về phía Capella và Frank Lee, khẽ khàng chậm rãi nói một câu:
"Mặt trăng đêm nay vẫn đẹp như xưa, đúng không?"
Không đợi câu trả lời, hắn tiếp tục đi về phía trước, biến mất ở cửa cầu thang.
Mãi đến lúc này vẻ nghiêm túc mới dần rõ ràng trên mặt Capella.
Sau khi Sharf mở cửa, cô đã dùng hai mắt mình nhìn ra được sự bất thường của đối phương:
Nếu nói Sharf ở quá khứ, linh thể là một nhân loại bình thường, thì hiện giờ chính là một người liên thể!
Khi "Người liên thể" ở dưới ánh trăng chiếu rọi, sẽ nhanh chóng lớn mạnh hơn.
Đây không phải là vấn đề mình có thể giải quyết, viết thư nói với Nữ vương, với cả không quên lời thỉnh cầu được gặp mặt của Hermann Sparrow... Capella lặng lẽ thở dài, theo bản năng ngẩng đầu lên.
Trời cao, tầng mây loãng, một vành trăng đỏ sáng ngời mà yên ả.
...
"Câu lạc bộ sĩ quan xuất ngũ đông Byron", khu Hilston, Backlund.
Dwayne Dantes và nghị viên Macht xuống xe ngựa của mình, cùng tiến vào cửa sảnh.
Vào "Câu lạc bộ sĩ quan xuất ngũ Đông Byron", Klein vừa đưa gậy chống và mũ cho người hầu nam Enuni thì đã thấy thượng tá Calvin làm việc trong Bộ quốc phòng Ruen mặc trang phục lục quân, cầm ly rượu vang đỏ đứng đợi ở trong đại sảnh.
Vị sĩ quan có gương mặt lừa này nở nụ cười, giơ ly về phía Dwayne Dantes:
"Lâu rồi không gặp."
"Quả là đã có một thời gian không gặp mặt." Klein mỉm cười đi tới.
Thượng tá Calvin giơ tay phải ra:
"Chúc mừng ngài, lần này ngài đã làm rất tốt, mọi người đều rất hài lòng."
"Tôi cũng rất hài lòng." Klein dùng cách biểu đạt kín đáo kiểu Ruen để tỏ ý hợp tác vui vẻ, cũng giơ tay phải ra bắt tay với đối phương.
Calvin thu tay lại, liếc nhìn nghị viên Macht bên cạnh Dwayne Dantes, thở dài nói:
"Lúc đầu ngài giới thiệu Dwayne, tôi còn không tin vào mắt nhìn của ngài cho lắm, giờ thì tôi đã rõ vì sao ngài có thể trở thành nghị viên hạ viện rồi."
"Tất cả những người từng ở cạnh Dwayne đều có thể dễ dàng đưa ra kết luận ngài ấy là chuyên gia trong phương diện này." Nghị viên Macht cũng tiếp nhận lời ca ngợi của ngài thượng tá một cách kín đáo kiểu Ruen.
Calvin thu lại ánh mắt, nhấp một ngụm rượu son môi, mỉm cười nhìn Dwayne Dantes, hỏi như tán gẫu:
"Lần này ngài lời được bao nhiêu?"
"Yên tâm, không phải tôi hỏi để sau này ép giá, mà chỉ đơn thuần là tò mò thôi."
"Số vàng trị giá hai mươi nghìn bảng." Klein đáp lại bằng con số ở giữa.
Trên thực tế, anh lời được hai mươi lăm nghìn bảng, nhưng phải trả thù lao mười nghìn bảng cho tiểu thư tín sứ, thực tế chỉ lời được mười lăm nghìn bảng.
Thượng tá Calvin gật đầu:
"Không tệ, nếu ngài cần đổi vàng thỏi thành đồng vàng, thì tôi có thể giới hiệu người ở xưởng đúc tiền hoàng gia."
"Thế nào? Lần này phát hiện ra chuyện gì không tầm thường ở lãnh địa Mesanjes à?"
Klein không cần nhớ lại, trực tiếp trả lời:
"Đúng vậy."
"Chỗ ông ta có một nơi tên là quảng trường Phục Sinh, bị tia chớp phá hủy."
"Việc này tôi biết." Thượng tá Calvin đáp lại với vẻ mặt hơi nghiêm túc.
Vậy có lẽ ông không biết quý ngài trước mặt ông là người đã tạo ra tia chớp... Klein mỉm cười, nói:
"Với cả, Mesanjes nhìn có vẻ như đang duy trì sự cân bằng khá mong manh giữa các thế lực, nhưng trên thực tế ông ta đã âm thầm đầu quân cho một phe. Đương nhiên là tôi cũng không rõ lắm đó là ai."
Anh không muốn bán đứng giáo hội Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ, chỉ để lộ ra chút đỉnh, để lấy sự tín nhiệm từ quân đội Ruen.
"Điều duy nhất có thể xác định, đó là không phải là chúng ta." Thượng tá Calvin gật đầu với ánh mắt thâm trầm.
"Hẳn cũng không phải là người Intis." Klein giúp họ loại trừ một sự lựa chọn sai lầm.
Thượng tá Calvin "ừm" một tiếng:
"Vậy thì may, mấy thế lực xung quanh Mesanjes đại đa số đều do người Intis nâng đỡ. Nếu ông ta muốn mở rộng thế lực, chắc chắn sẽ không tránh khỏi có liên quan đến họ. Đến lúc đó, chúng ta có thể bán thêm vũ khí."
Nói tới đây, ông ta giơ ly lên:
"Gió Bão trên cao, mong mọi người cùng nhau phát tài."
Là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối, Klein và nghị viên Macht chỉ đành cười một cái với lời nguyện cầu này, chứ không thể trực tiếp đáp lại.
Sau khi nhấp thêm một ngụm rượu son môi, Calvin chỉ lên tầng hai:
" Dwayne, hôm nay mời ngài đến là muốn để ngài đánh bài với một đại nhân vật, Poker."
"Vị đại nhân vật nào?" Klein hỏi với vẻ hứng thú.
Vẻ mặt Calvin hơi nghiêm túc lại, nở nụ cười không rõ lắm:
"Thượng tướng Emilius, ngài ấy lại được trọng dụng, trước mắt sẽ chỉ đạo Bộ quốc phòng."
Thượng tướng Emilius... Chính là thượng tướng có em trai bị cách chức Tổng đốc, tình nhân bị "Dục vọng mẫu thụ" ăn mòn, bản thân thì đánh mất chức vị thống soái cao nhất trong hải quân ở biển Sunia? Mình đã từng hợp tác với ông ta, còn từng giả trang thành ông ta một thời gian... Quả nhiên, đối với một vị Bán Thần mà nói, chỉ cần không làm chuyện gì quá đáng, bằng lòng nhẫn nại, thì sớm muộn gì cũng thoát khỏi vũng lầy... Klein nhớ lại đủ chuyện xảy ra ở đảo Olavi, nhất thời có chút hoài niệm.
Đối với vị thượng tướng hải quân Emilius Levitt này, trong lòng anh có chút áy náy. Tuy phần lớn những gì xảy ra lúc ấy trên thực tế đều không liên quan đến anh, nhưng chuyện tình nhân của đối phương bị dị biến, chung quy cũng là vì "Dục vọng mẫu thụ" muốn khống chế anh nên mới gây ra.
"Nói cách khác, về sau chúng ta hợp tác, cần có sự phê chuẩn của ngài thượng tướng này?" Klein hỏi lại như thể hiểu ra.
"Đúng là vậy." Thượng tá Calvin gật gật đầu, chỉ vào cầu thang nối lên tầng hai: "Chúng ta đi lên đi."
Lên tầng hai, dừng lại trước cánh cửa đôi lớn màu đỏ thẫm, Calvin nghiêng đầu nhìn Dwayne Dantes một cái:
"Nhiệm vụ hôm nay của ngài là thua tiền."
"Thua tiền? Klein quan sát từ trên xuống dưới Calvin vài lần, khóe miệng dần nhếch lên:
"Tôi sẽ cố gắng."
Nghị viên Macht ở bên cạnh cũng theo đó cười nói:
"Thật ra ngài không cần cố ý quá, kỹ thuật chơi bài của thượng tướng Emilius rất tốt. Cho dù ngài muốn thắng tiến cũng gần như là không có khả năng. Ha ha, lần nào chơi tôi cũng thua, chỉ hi vọng hôm nay không bị thua quá nhiều. Nếu không, tôi cũng không dám về nhà."
Klein gật đầu như có điều suy nghĩ:
"Tôi chỉ cầm theo hai trăm bảng tiền mặt, liệu như thế đã đủ chưa?"
"Chắc chắn là không đủ." Thượng tá Calvin bật cười nói: "Đổi cho ngài thẻ bạc một nghìn bảng, sau này quay lại đây nhớ trả lại là được."
Các đại luật sư cao cấp ở Ruen, nhìn từ mặt ngoài, một năm cũng chỉ có thu nhập trên dưới một nghìn bảng thôi... Các ông đúng là phần tử sa đọa... Klein lại quan sát Calvin từ trên xuống dưới vài lần nữa.
Ngài thượng tá này không hề phát giác ra, giơ tay khẽ gõ lên cửa.
Đợi một hồi, hai cánh cửa "kẹt" một tiếng mở vào trong, để lộ ra cảnh tượng trong phòng.
Đó là một đại sản trải thảm êm dày, không có nhiều đồ gia dụng lắm, trông có vẻ trống trải.
Ở giữa đại sảnh, đặt một chiếc bàn chơi bài đủ cho mười mấy người ngồi, xung quanh là từng chiếc ghế lưng cao xa hoa.
Rìa đại sảnh lại có những đồ gia dụng khảm vàng, những bức tượng được điêu khắc từ đá cẩm thạch, bàn trà bên trên có đặt sách báo và một bộ sô pha bằng da.