Chương 1362 Bốn lựa chọn (2)
Đồng thời, người nắm giữ ống sáo sẽ vô cùng nhạy bén với nguy hiểm, đôi khi có thể đoán được chuyện có khả năng uy hiếp đến tính mạng của mình trước hẳn hai ngày."
"Nơi đặt "Ống sáo đọa lạc", lòng người sẽ dần đọa lạc, bị các dục vọng dần dần chiếm cứ, lòng tin bị vứt sang một bên. Người nắm giữ cũng sẽ dần trở nên lạnh lùng, không tìm lại được tình cảm bình thường nữa. Sử dụng càng nhiều lần, thời gian mang theo càng lâu thì mức độ càng nặng, rất có khả năng dẫn đến sự mâu thuẫn với con đường của bản thân hoặc là việc sắm vai tương ứng, khiến khuynh hướng mất khống chế gia tăng."
Giới thiệu xong về bốn món vật phong ấn, đôi mắt lam dường như chứa đầy chuyện cũ của Colin Iliad kia nhìn về phía Dereck:
"Cậu có suy nghĩ gì?"
"... Tôi cần một thời gian để cân nhắc." Dereck đáp lại khá thành thạo.
"Đúng vậy, đối với cậu mà nói, đây là một việc rất quan trọng, không thể lỗ mãng đưa ra quyết định." Colin khẽ gật đầu nói: "Ba ngày sau, chúng ta sẽ xuất phát đến nơi đóng quân ở trấn Hạ Ngọ. Trước đó cậu hãy nói đáp án cho tôi biết và dành ra chút thời gian để làm quen với vật phong ấn."
"Vâng, thưa ngài thủ tịch." Dereck kính cẩn cúi người chào, sau đó rời khỏi phòng thủ tịch.
Cậu ta không vội về nhà cầu nguyện ngài "Kẻ Khờ", mà định đến sân huấn luyện, rèn luyện các thần thuật lĩnh vực "Mặt Trời" của mình trước.
Đây là thói quen đã ăn sâu vào trong huyết mạch của mỗi người ở thành Bạc Trắng, chỉ có người tự ép buộc bản thân, chịu đựng được gian khổ thì mới tồn tại lâu trong vùng đất hoang vu tăm tối này.
...
Trong một con ngõ nhỏ âm u ở khu vực cầu Backlund.
Hugh gặp lại vị nhân viên của MI9 đeo mặt nạ vàng, rõ ràng có thiện ý với mình kia.
"Phối phương ma dược "Thẩm Phán" có lẽ phải chờ thêm một thời gian nữa." Người đàn ông đeo mặt nạ chủ động nói.
Bởi vì việc điều tra của Hugh tuy không tiếp tục tiến hành nữa, nhưng vẫn chưa tuyên bố là kết thúc.
Hugh mím môi, gật đầu, dường như đã hạ quyết tâm:
"Tôi không cần phối phương đó nữa."
"Cô, từ bỏ rồi?" Người đàn ông đeo mặt nạ cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng khó nén được niềm vui.
Hugh không trả lời trực tiếp, nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh:
"Công trạng mà tôi tích góp được đổi hết sang đồng bảng vàng đi."
Nghe câu trả lời cảu cô, người đàn ông đeo mặt nạ vui mừng gật đầu nói:
"Cô có thể nghĩ thông suốt là chuyện tốt nhất."
"Quá khứ cứ để nó trôi đi, cô cùng mẹ và em trai sẽ có một tương lai tươi đẹp hoàn toàn mới."
"Ừm, công huân mà cô tích góp được nếu đổi thành đồng bảng vàng sẽ rơi vào khoảng hai nghìn bảng. Tôi sẽ cố gắng giúp cô được thêm một chút. Sau này cô vẫn có thể tiếp tục làm nhân viên bên ngoài của MI9 chúng tôi, mang thân phận chính phủ cũng rất có lợi cho người phi phàm hoang dã."
Hugh im lặng vài giây, mấp máy môi một hồi mới nói:
"Cảm ơn."
Cô có thể cảm nhận được rõ ràng thiện ý của người trước mặt, nên lời cảm ơn vừa rồi thực sự xuất phát từ đáy lòng.
Nhưng cô sẽ không từ bỏ, sở dĩ cô lựa chọn đổi sang đồng bảng vàng là bởi cô đã đặt phối phương ma dược "Thẩm Phán" ở chỗ "Thế giới" Hermann Sparrow. Nhà mạo hiểm điên cuồng này còn nói có phối phương ma dược của "Kỵ sĩ trừng phạt" sau đó.
Mà đồng thời, biểu hiện từ bò cũng có thể xóa bỏ hiềm nghi của MI9 đối với Hugh một cách hữu hiệu.
Sau khi bàn giao ngắn gọn một vài ủy thác trước đó, Hugh chào tạm biệt người đàn ông đeo mặt nạ vàng, rời khỏi con ngõ nhỏ.
...
Sáng sớm thứ ba, Furth lại ra ngoài từ sớm, đến khách sạn Mũ Ảo Thuật khu JoWod, gặp Dorian Gray - thầy của mình.
"Đây là những điều cần chú ý khi thăm dò linh giới, đây là bức ảnh của Botis." Dorian đưa tay che miệng, ngáp một cái, sau đó giao một xấp giấy dày cho Furth.
Furth không đọc tư liệu ngay mà chuyển ánh mắt đến bức tranh chân dung kia.
Bên trên là một người đàn ông mặc áo đen chưa đến bốn mươi, tóc ông ta màu nâu hơi xoăn nhưng lại cho người ta cảm giác sợi tóc rất cứng, đôi mắt đen kịt sâu thẳm như ẩn chứa rất nhiều thứ không đếm xuể.
Đây là "Bí thánh giả"... Furth lướt ngón tay qua, dùng năng lực "Ảo thuật" thiêu hủy bức ảnh chân dung nọ.
"Không tệ, rất cẩn thận." Dorian gật đầu khen ngợi.
Ông ta lập tức xách rương hành lý lên, nói với Furth:
"Thầy phải về cảng Pulitzer rồi, đến Backlund quá lâu sẽ khiến người khác nghi ngờ."
Furth biết gần đây cục diện ở Backlund khá căng thẳng, chỉ hận không thể để thầy rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, cho nên không giữ lại, chỉ nhìn đối phương ra khỏi phòng.
Sau đó, cô dùng "Mở cửa" đi một mạch đến con ngõ nhỏ nằm sau khách sạn.
Cô vừa xác định xong phương hướng, rẽ vào một con đường, thì thấy một người mặc áo gió màu đen đi tới.
Người này chỉ liếc mắt nhìn cô một cái rồi quay đi, vậy mà cơ thịt trên lưng Furth đột nhiên căng cứng lại.
Trong mắt cô đã phản chiếu dáng vẻ của đối phương.
Đó là một người đàn ông chưa đến bốn mươi, tóc màu nâu hơi xoăn nhưng trông có vẻ rất cứng, đôi mắt đen kịt sâu thẳm, giống như ẩn chứa rất nhiều thứ đếm không xuể.
“Bí thánh giả” Botis... Furth gần đây được xem như đã trải qua khá nhiều chuyện, thậm chí còn có khả năng bị Vua Thiên Sứ nhắm tới, bởi vậy có năng lực tiếp nhận khá mạnh, lúc này không hề để lộ điều gì bất thường, cũng tự nhiên thu ánh mắt lại, không hề bước chậm lại, đi ngang qua người đàn ông mặc áo gió đen ở đối diện.
Sau khi đi vài bước, hai người lướt qua nhau.
"... Vì lực hấp dẫn của đặc tính phi phàm nên ông ta mới tình cờ đi ngang qua nơi này sao? Nếu ông ta biết thầy đang ở gần đây, chắc chắn sẽ không từ tốn như vậy, mà đã dùng "Truyền tống" trực tiếp đuổi theo rồi... Cũng may, thầy đã lên xe ngựa rời khỏi khách sạn..." Trái tim Furth đã trở về vị trí cũ, tâm trạng căng thẳng cũng hơi dịu xuống.
Đi thêm mấy bước về phía trước, cô mới ngẩng đầu nhìn trời, dường như muốn xác định xem lát nữa có mưa hay không.
Lúc này, một con quạ đen từ cách đó không xa bay tới, đậu xuống một cái cây trong hàng cây bên đường, mặt quay về phía Furth vừa đi ngang qua.
Furth không nghĩ thêm về chuyện của "Bí thánh giả" Botis nữa, vẫn giữ nguyên tốc độ vừa rồi rời khỏi con đường này.
Bởi vì đã một thời gian rất dài hội Cực Quang không tổ chức tụ hội ở Backlund, mà mục tiêu lại là một vị Bán Thần, cho nên Furth tạm thời không có suy nghĩ báo thù cho thầy, chưa đề cập đến chuyện có năng lực chiến đấu hay không, chỉ riêng việc tìm kiếm và xác định vị trí của một vị "Bí pháp sư" cũng đã là một chuyện khó mà thực hiện được rồi.
"... Vẫn nên đợi đến khi mình trở thành "Nhà lữ hành", có khả năng tình cờ gặp lại Botis, sẽ ủy thác nhiệm vụ tương ứng cho ngài "Thế giới", trong khoảng thời gian này chịu khó tích góp tiền thù lao đi... Hiện giờ có thể xác định được một điểm, gần đây hội Cực Quang có thánh giả ở Backlund... À, không loại trừ khả năng hôm nay Botis đang "Lữ hành" đến một chỗ nào đó, bị lực hấp dẫn của đặc tính phi phàm cùng loại ảnh hưởng, không cẩn thận lạc đường đến Backlund..." Furth cân nhắc đến việc có nên tìm "Thế giới" Hermann Sparrow hỗ trợ hay không một cách cực kỳ tự nhiên.
Theo cô biết, quý ngày này đã tự tay giết chết ít nhất hai vị Bán Thần, mà anh ta cũng mới trở thành Bán Thần được ba tháng!
Trong lãnh đạo cao cấp của bảy giáo hội chính thần, Bán Thần thực sự cũng chưa đến mười vị... Dựa theo tiến độ của ngài "Thế giới", cùng lắm là mất hai năm, là có thể thanh trừng sạch cường giả của một giáo hội... Đương nhiên, hiện thực không phải là mô hình lý tưởng như thế... Furth đã từng được học cao đẳng, cũng từng làm bác sĩ ngoại khoa, vừa để suy nghĩ dần phân tán, vừa đi đến bên đường, lên một chiếc xe ngựa cho thuê.