Chương 1411 Thông
Hắn từng là Vua Thiên Sứ? Cho dù còn chưa hồi phục được như thời kỳ mạnh nhất, nhưng vẫn khiến người ta tuyệt vọng như thế... Klein nhìn lượng máu chảy ra khỏi cửa sổ thủy tinh dần ít đi, hít một hơi thật sâu, quay về thế giới hiện thực.
Tiếp đó, anh trao đổi vị trí với "Người thắng cuộc" Enyuni, để hắn "Truyền tống" tới trước khung cửa sổ thủy tinh kia.
Khi "Quỷ pháp sư" trao đổi vị trí, có thể lựa chọn hai cách thức hoặc chỉ đổi thân thể, hoặc đổi cả thân thể lẫn đồ đạc. Nhưng ở cấp bậc này Klein vẫn chưa thể nào đổi được đồ đạc theo ý mình, không thể muốn giữ lại cái gì thì giữ lại cái đó, chỉ có thể lựa chọn giữ toàn bộ hoặc đổi toàn bộ.
Bóng dáng "Người thắng cuộc" Enyuni trong lốt của Hermann Sparrow vừa phác họa ra, đã lập tức thấp giọng nói với khung cửa sổ thủy tinh kia:
"Tôi đã hoàn thành lời giao hẹn của mình."
Trên cửa sổ thủy tinh chớp mắt hiện ra một bóng người.
Hắn mặc áo dài nền đen hoa văn đỏ, đội mũ trùm hờ hững, để lộ ra gương mặt có đường nét ôn hòa, màu da hơi nâu, nhưng thiếu sự hồng hào, chính là "Người trông cửa" bị Solon Einhorn Medici nhập xác kia.
"Làm khá tốt." Người thanh niên này từ cửa sổ đi ra, cười nói.
Nghe thấy câu này, Klein rút ra một thứ từ trong túi áo, vừa nhếch khóe miệng, vừa đáp lại với chút vui vẻ:
"Anh làm cũng khá tốt."
Khi nói chuyện, anh thổi một hơi lên chiếc kính độc nhãn trong tay, rồi đeo nó lên vị trí mắt trái.
Nụ cười Solon Einhorn Medici chợt cứng lại.
Có một chớp mắt, đêm tối lạnh lẽo chợt trở nên nóng ran, giống như đang phun ra nham thạch vô hình.
Nhưng hiện tượng đó nhanh chóng biến mất, mọi thứ trở lại bình thường.
Ác linh "Thiên sứ đỏ" đánh giá Klein từ trên xuống dưới vài lần, cười nói giống như chưa từng xảy ra chuyện gì:
"Ta phải nói lại một lần nữa, anh rất có thiên phú của "Kẻ khiêu khích"."
"Thời điểm Charles Latour tiêu hóa ma dược "Quỷ pháp sư" trước kia, cũng không dám giả dạng Amon trước mặt ta."
Giọng điệu của hắn không hề mang theo chút tức giận nào, không nói vì sao Charles Latour không dám, nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua, Klein cảm thấy cả người lạnh ngắt như rơi vào hầm băng.
Đây là cảm nhận từ bản thể của anh, cho dù cách một lớp bí ngẫu, mà anh vẫn dựng hết cả tóc gáy.
Không cần Solon Einhorn Medici nói thêm gì, Klein đã hiểu rõ ý nghĩa tiềm ẩn trong lời hắn nói:
Những kẻ dám dùng cách này để dọa ra, đều sẽ chịu sự trừng phạt từ sắt và máu ngay tại trận!
Nhìn ác linh "Thiên sứ đỏ" tuy đã thu lại khí thế nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác địa vị cực cao, Klein không nhịn được lẩm bẩm vài câu trong lòng:
Nếu không phải vừa rồi ma dược "Quỷ pháp sư" đã tiêu hóa được một lượng khá lớn, thì ta thực sự cho rằng ý chí của ngươi mạnh như thép, thực lực đã khôi phục ít nhất là đến cấp bậc danh sách 1. Còn bây giờ ư, ta cơ bản có thể xác định biểu hiện điềm tĩnh bên ngoài của ngươi chỉ hòng che giấu nỗi sợ hãi cực độ đối với Amon, điều này cũng chứng tỏ địa vị hiện giờ của ngươi cùng lắm là danh sách 2...
Hơn nữa, bản thân mình cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ mất đi một bí ngẫu để nhanh chóng tiêu hóa ma dược, cho nên đây là sự mạo hiểm buộc phải chấp nhận...
Nếu Danis ở đây, bảo hắn nhân cơ hội hô lên hai tiếng "đồ nhát gan", thì cho dù hắn có uống năm chai ma dược "Kẻ khiêu khích" cũng sẽ tiêu hóa hết ngay...
Klein không khiêu khích ác linh "Thiên sứ đỏ" thêm nữa, mỉm cười tháo chiếc kính độc nhãn kia xuống, nói:
"Thời kỳ đế quốc Solomon, Charles Latour hẳn đã là Thiên sứ, làm sao có khả năng còn đang tiêu hóa ma dược "Quỷ pháp sư"?"
"Người ta nói là Charles Latour nhỏ." Solon Einhorn Medici thuận miệng đáp lại một câu.
Điều này đồng nhất với những gì ông cụ trong người Leonard miêu tả... Klein khẽ gật đầu, chuyển sang đề tài chính:
"Ngươi đã giải quyết "Ma nữ trắng"?"
"Anh nói sao?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" cười một tiếng rồi nói: "Hơn nữa, làm người thì phải lịch sự, nếu Catherine đã tự xưng là "Thánh nữ trắng", thì đừng gọi cô ta là ma nữ nữa."
Lịch sự... một "thợ săn" lại nhấn mạnh lịch sự với mình... Trong chớp mắt, Klein rất muốn giật giật khóe miệng, để bày tỏ cảm giác hoang đường trong lòng mình, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn.
Xem ra "Khiêu khích" cũng không chỉ có hai cách là chế giễu và chửi người khác. Ôi, cái loại chỉ biết mỗi một câu chửi như Danis đúng là nỗi sỉ nhục của thợ săn... Klein vừa nghĩ vừa lên tiếng:
"Ta đã thực hiện lời giao hẹn, ta nghĩ ngươi không ngại cho ta một chút thù lao nho nhỏ đâu nhỉ."
"Thù lao?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" cười khẩy hỏi lại một câu.
Klein không để ý đến thái độ của hắn, vẫn tiếp tục như tự nói:
"Ta muốn thông linh "Ma nữ trắng", hỏi một vài chuyện từ chỗ cô ta."
"Chỉ yêu cầu này thôi?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" buồn cười hỏi.
Klein gật đầu:
"Đúng vậy."
"Không thành vấn đề." Solon Einhorn Medici giơ tay phải lên, chụp vào giữa trán mình, từ đó kéo ra một bóng dáng hư ảo lờ mờ, chính là "Thánh nữ trắng" Catherine trên mặt vẫn còn nỗi sợ hãi và vẻ hoang mang.
"Có thể để chúng ta trao đổi riêng không?" Klein thấy thế, nhìn quanh một vòng rồi hỏi.
Ác linh "Thiên sứ đỏ" bật cười, nói:
"Có cần một phòng riêng không?"
"Dùng đầu óc của anh nghĩ chút đi, cho dù anh có muốn giấu những vấn đề mình muốn hỏi, thì ta cũng có thể thông linh Catherine mà biết được tình hình chi tiết. Trừ phi, anh không định trả cô ta cho ta? Hoặc là, anh là một thằng bé cần cảm giác nghi thức?"
... Klein để bí ngẫu đáp lại với vẻ mặt không biểu cảm:
"Ta có cách để cô ta quên đi vấn đề ta đã hỏi."
Câu này vừa là nói thật, vừa là nói dối. Thật ở chỗ Klein quả thực có thể mượn đặc tính phi phàm "Thầy thao túng" của Hervin Rambis để hoàn thành việc đó, chỉ là khá khó khăn, xác suất thất bại rất cao, hơn nữa hiệu quả xấu lại còn không ít. Dối ở chỗ, vì Klein căn bản không định làm thế, sẽ làm lộ ra rất nhiều chuyện quan trọng. Mục đích anh nói câu đó chỉ có một, đó chính là khiến ác linh "Thiên sứ đỏ" nghi ngờ việc hỏi đáp có phải là sự thật hay không, cho rằng bên trong còn che giấu phần mấu chốt, từ đó bỏ qua giá trị của vấn đề bên ngoài. Đây là một cách hữu hiệu để đề phòng kẻ đa nghi.
Đương nhiên, Klein cũng không hi vọng xa vời rằng nhất định sẽ thành công, dù sao kẻ đối diện cũng là "Thiên sứ đỏ" chấp chưởng "Âm mưu".
"Không tệ." Solon Einhorn Medici nghe xong câu trả lời của Klein, cả người đột nhiên biến mất, chui vào trong mặt cửa sổ thủy tinh.
Klein liếc mắt nhìn chỗ máu đã ngưng tụ thành đá xám cảm thấy hơi tiếc nuối, sau đó dẫn "Ma nữ trắng" Catherine có chút ngơ ngẩn rời xa nơi có thủy tinh, đi vào trong một con ngõ nhỏ tối tăm.
Anh lấy ra một ngọn nến, tinh dầu và bột phấn thảo dược, bố trí tế đàn, cầu nguyện "Nữ Thần Đêm Tối", hi vọng có thể thông qua nghi thức ma pháp hoàn thành "Thông linh".
Đây là kỹ năng anh đã thuần thục khi làm "Kẻ Gác Đêm".