← Quay lại trang sách

Chương 1418 Ý chí còn sót lại

Xoẹt" một tiếng, một con dao màu trắng bạc trên thân quấn đầy tia sét lướt qua cạnh cổ Dereck, mang theo một bóng dáng lờ mờ vặn vẹo, bốc hơi vào trong ánh sáng hoàng hôn.

Cùng lúc đó, "Chữ thập vô ám" không biết đã bị thứ gì kích thích, bỗng thoát khỏi trạng thái ảm đạm tăm tối, khiến bản thân một lần nữa tỏa ra ánh hào quang sáng chói mà thuần khiết.

Khu vực xung quanh nhất thời rơi vào trong ánh sáng chói lòa, những cái bóng đen không thể miêu tả được hình dáng lần lượt hiện ra dưới ánh nắng ban mai, sau đó nhanh chóng tan rã.

Đợi đến khi tất cả trở lại bình thường, Dereck vừa nhìn về phía trước, vừa nghi hoặc hỏi:

"Những thứ này là gì? Không giống oan hồn, u ảnh và ác linh..."

"Kẻ săn ma" Colin nhìn quanh một vòng, thong thả lên tiếng:

"Một loại khí tức còn sót lại... chúng dường như kết hợp với sức mạnh của hoàng hôn, sinh ra sự biến dị nhất định."

Chưa từng thấy loại quái vật này... Bàn tay đang cầm "Chữ thập vô ám" của Dereck siết chặt lại, đặt ngón tay chưa bị đâm lên đầu một mũi nhọn.

Dựa vào năng lực tấn công tập trung mục tiêu của "Chữ thập vô ám", tiểu đội thăm dò đi về phía trước khá thuận lợi. Không mất bao lâu, họ đã vào sâu trong Rừng rậm suy bại, có thể xuyên qua tầng cây nhìn thấy đám mây màu cam đang bồng bềnh bên vách núi phía xa xa.

Nơi này bị tổn hại không nghiêm trọng lắm, cành lá đan xen vào nhau giữa không trung, che đi ánh hoàng hôn, khiến quang cảnh trở nên u ám hơn.

Sau khi cẩn thận đi vòng qua nơi này, trước mắt Dereck đột nhiên sáng ngời, nhìn thấy hai tấm bia đá màu xám trắng loang lổ đang đứng sừng sững ở đó.

Cậu ta còn chưa kịp quan sát cẩn thận, từ từng tia ánh sáng hoàng hôn xuyên qua kẽ lá đồng thời tạo ra sự khúc xạ kỳ dị, đan dệt vào nhau, ngưng tụ ra một bóng dáng cao gần mười mét.

Bóng dáng ấy cực kỳ mơ hồ, tiềm ẩn khí chất vĩnh viễn không thay đổi, tựa như được phản chiếu từ thời kỳ thần thoại đến hiện tại.

Da nó có màu lam xám, mặc một bộ áo giáp xám bạc có những vệt đốm như máu, bên trên còn có một vầng hào quang như đôi mắt. Chỉ riêng sự tồn tại của bản thân nó đã khiến cho toàn bộ cây cối và cả hư không xung quanh xảy ra hiện tượng uốn cong, khiến toàn bộ sự vật bắt đầu suy tàn khó mà khống chế.

Thấy cảnh đó, không có bất cứ lý do gì, tất cả mọi người đều hiện lên một suy nghĩ trong đầu:

"Vua Người khổng lồ, cổ thần Olmir!"

Các thành viên của tiểu đội thăm dò Joshua, Heim, Antina lần lượt nổi da gà, dần dần để lộ ra màu lam xám, vị trí giữa trán lại có máu thịt nhấp nhô giống như con quái vật nào đó muốn chui ra.

Họ đồng thời rơi vào trạng thái gần mất khống chế.

Họ thậm chí còn chưa nhìn thấy hình thái sinh vật thần thoại, chỉ vì đến gần bóng dáng nọ mà đã xuất hiện dấu hiệu mất khống chế không phân biệt trước sau, càng ngày càng nghiêm trọng.

Dereck Berg thì may mắn hơn, bởi vì hào quang thuần khiết của "Chữ thập vô ám" đang bao bọc lấy cậu ta, mang đến cảm giác ấm áp, khiến cậu ta có thể chống chọi lại sự ăn mòn suy tàn.

Lúc này, Colin Iliad đã cong thắt lưng, cầm theo hai thanh kiếm được bôi thuốc mỡ, dựa vào gió lốc để tăng tốc độ lên cực nhanh, chạy thẳng về phía bóng dáng đáng sợ kia.

Nhưng "Kẻ săn ma" này cũng không xung phong theo đường thẳng, mà bước chân của ông rất kỳ lạ, khiến cơ thể lắc lư trái phải, đi theo hình sóng đến gần kẻ địch.

Bóng dáng hùng vĩ đứng sừng sững trong ánh hoàng hôn dùng đôi mắt hệt như mặt trời lặn nhìn hết thảy, không hề có chút cảm xúc dao động nào, giống như một bức tượng đá điêu khắc.

Đột nhiên, vầng hào quang trên mặt nó lóe lên.

Nó chợt cúi người xuống, nện mạnh hai nắm đấm xuống mặt đất.

Rầm!

Mặt đất chấn động dữ dội, nứt ra một khe hở, khiến đám người Dereck rốt cuộc không thể giữ được thăng bằng, lảo đảo muốn ngã.

Mà "Kẻ săn ma" Colin lại vọt lên trước một bước, nhảy cao hơn mười mét, dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, bổ thẳng hai thanh kiếm xuống dưới.

Lúc này, bóng dáng như đến từ thần thoại kia rút ra một thanh kiếm khổng lồ hư ảo tựa như được ngưng tụ ra bằng ánh hoàng hôn từ khe nứt dưới đất, vung mạnh ra ngoài.

Luồng gió dữ màu cam chợt thành hình, quét vè phía đám người Dereck phía sau "Kẻ săn ma" Colin.

Những nơi mà luồng gió dữ này đi qua, cây cối điêu tàn, bùn đất thành cát, tất cả đều rơi vào con đường suy tàn không thể đảo ngược được.

Uỳnh!

Cơn gió bão do hoàng hôn dấy lên bị vách tường vô hình cản lại, khiến cả cánh rừng rung lắc dữ dội.

Không biết từ bao giờ, "Người chăn cừu" trưởng lão Lovya đã xuất hiện bên cạnh Dereck, phía trước có thêm một bóng người khổng lồ hư ảo, mặc áo giáp màu bạc.

Bóng người có đôi mắt đỏ thẫm như máu quỳ một gối xuống, cắm một thanh kiếm to lớn xuống mặt đất, tạo ra một vách tường vô hình vô cùng kiên cố.

Keng!

Lúc này hai thanh kiếm của "Kẻ săn ma" Colin cũng chém vào bóng người cao gần mười mét mang hơi thở của cổ thần kia, tạo ra vô số ánh chớp chói lòa.

Ánh chớp trắng bạc rạch nát không gian, nhưng bóng người đáng sợ kia lại không hề bị tổn hại chút nào, chỉ có bộ áo giáp xám bạc lốm đốm màu máu kia là hơi tối xuống một chút.

Colin mượn lực đàn hồi, một lần nữa bay lên, xoay người giữa không trung, tung ra đòn tấn công thứ hai.

Trong lĩnh vực suy yếu, ông không dám phóng thích hình thái sinh vật thần thoại, bởi vì rất có khả năng không thể cứu vãn được nữa.

Thấy ảo ảnh đến từ thần thoại truyền thuyết đã bị cản lại, "Chữ thập vô ám" trên tay Dereck chợt rung lên và nóng rực, cậu ta ấn mạnh ngón tay vào một mũi nhọn.

Máu tươi của Dereck tràn vào trong giá chữ thập nọ, hào quang mạnh mẽ trong vắt theo đó lóe sáng, bay vút về phía không trung, rồi lại gập xuống, chớp mắt đã bao phủ bóng người mặc áo giáp xám bạc, có đôi mắt như mặt trời lặn cỡ nhỏ.

Trong hào quang thần thánh, trang nghiêm, thuần khiết, bóng người hư ảo khổng lồ kia khựng lại, không động đậy thêm nữa, giống như gặp phải khắc tinh trời sinh, mà bộ áo giáp màu xám bạc nhuộm một lớp ánh hoàng hôn kia đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tan rã.

Nắm lấy cơ hội này, kỵ sĩ ác linh phía trước "Người chăn cừu" trưởng lão Lovya rút thanh kiếm khổng lồ hư ảo đang cắm dưới đất lên, mang theo những khe hở màu bạc lúc ẩn lúc hiện, chém thẳng vào người kẻ địch trong chớp mắt.

Hai thanh kiếm của "Kẻ săn ma" Colin từ trên bổ xuống, giống như tỏa ra ánh sáng mặt trời, bao phủ lấy đầu của bóng người kia.

Đám thành viên Joshua, Heim không do dự thêm, lần lượt tung ra những đòn tấn công mạnh nhất của mình.

Sau ba vòng liên tục, bóng dáng hư ảo giống như xuyên qua thời gian không gian mà đến rốt cuộc tiêu tan, sụp xuống thành những đốm sáng màu cam như lửa.

"Kẻ săn ma" Colin đáp xuống đất, nhìn cảnh tượng này, cân nhắc một chút rồi nói:

"Hẳn là ý chí của Vua Người khổng lồ lưu lại để canh giữ, qua nhiều năm đã dung hòa vào hoàn cảnh của nơi này, mang theo hình thể và sức mạnh nhất định, thuộc về một loại ác linh."