Chương 1423 Tổ chức mạnh nhất (2)
Chương 1423 Tổ chức mạnh nhất (2)
Hắn giơ thanh kiếm dài trong tay lên, đặt nó lên trán Colin Iliad như một cây quyền trượng.
"Kẻ săn ma" Colin hơi vùng vẫy một chút, bị ánh hoàng hôn màu cam bao phủ, ông nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Ông và bóng dáng Người khổng lồ trước mặt theo đó dung hợp làm một, sải bước đi đến bên cạnh chiếc bàn dài màu đỏ thẫm, ngồi xuống vị trí thứ hai bên phải.
Còn bóng dáng mà "Người chăn cừu" Lovya gặp phải lại là một người đàn ông mặc áo dài màu đen, hắn để một mái tóc xoăn màu đen kịt, đôi mắt dường như được bao phủ bóng đêm, dung mạo cụ thể không rõ ràng lắm, khó mà nhìn rõ, nhưng trên quần áo có cải những sợi tơ màu bạc, hoa văn phức tạp và trang sức lộng lẫy lại trực tiếp đập vào tầm mắt Lovya.
Lovya sợ run, lập tức cúi đầu xuống, để mặc đối phương mở ra tầng tầng lớp lớp cánh đen sau lưng bao bọc lấy mình.
Bà ta biến thành người đàn ông kia, đi về phía trên cùng chiếc bàn dài màu đỏ thẫm.
Nơi đó đặt hai chiếc ghế dựa cao hoa văn phức tạp, Lovya lựa chọn chiếc ghế bên trái.
Các thành viên còn lại của tiểu đội thăm dò của thành Bạc Trắng cũng gặp cảnh tương tự, chỉ là các bóng dáng đối diện không giống nhau.
Sau khi "họ" lần lượt tìm vị trí hai bên cạnh chiếc bàn dài màu đỏ thẫm ngồi xuống, trên chiếc ghế trống trên cùng kia, hư không chợt thẫm hơn một chút, giống như bóng một người phụ nữ được bao phủ trong sương mù xám.
Ngay sau đó, một giọng nói giống như xuyên qua thời đại xưa cũ vọng đến đây, quanh quẩn bên tai "những người tụ hội":
"... Chúng ta đang cứu rỗi bản thân, cũng là giữ sự cân bằng cho thế giới này..."
"... Chia tách và rời bỏ là trật tự cơ bản nhất..."
"... Đây cũng là ý tưởng của người..."
"... Không thể phủ nhận, chúng ta đều có suy nghĩ tối tăm và khao khát của riêng mình, nhưng đó là điều cực kỳ bình thường..."
"... Cái chết và máu tươi là điều không thể tránh né, chúng ta dùng "Hoa Hồng Cứu Rỗi" làm tên..."
Klein ở phía trên sương mù xám, nghe vô cùng chuyên tâm, rất mong âm thanh kia nói ra thêm nhiều nội dung hơn.
Nhưng bất kể là hình ảnh hay âm thanh lúc này đều bắt đầu lặp lại, giống như một đoạn phim chỉ ngắn ngủi mấy chục giây được phát đi phát lại.
Đây là cảnh tượng khi "Hoa Hồng Cứu Rỗi" được thành lập? Lúc trước ác linh "Thiên sứ đỏ" đã nói đây là một tổ chức bí ẩn cực đoan do đám Thiên sứ bị ô nhiễm lập ra, giờ xem ra không phải là như vậy... Người đã lên tiếng vào thời điểm đó, chắc chắn không phải là Medici mà là Solon hoặc là Einhorn. Thật ra họ cũng không hiểu biết quá nhiều về "Hoa Hồng Cứu Rỗi"... Klein lẩm bẩm vài câu, chuyển ánh mắt về phía đám người của thành Bạc Trắng đang lặp lại các động tác tới gần, ngồi xuống, lắng nghe, rời xa giống hệt mấy con rối gỗ.
Khi ngọn lửa ở bốn phía đại sảnh lần lượt sáng lên, Klein đã dựa vào "Tầm mắt chân thật" phát hiện ra điều dị thường.
Anh thấy những bức bích họa trên tường như sống lại, nhanh chóng mở rộng, chồng khít lên đại sảnh, khiến cho chiếc bàn dài, ghế dựa, gạch lát sàn lạnh lẽo trở nên ấm áp, khiến những bóng người đã từng gắn bó với nơi này vượt qua khoảng cách thời gian, "sống lại" trong một vị trí cố định, khiến những lời nói lúc trước từ cổ đại truyền đến đương đại.
Mà trong số những bóng người này, có khá nhiều người Klein đều biết.
Trong đó, người anh nhìn đầu tiên là "Thiên sứ vận mệnh" Ululuth.
Vị Vua Thiên Sứ thuộc về "Hoa Hồng Cứu Rỗi" này là người có linh tính nhất trong tất cả bóng dáng hư ảo.
Kết hợp với tình huống hình ảnh lặp đi lặp lại, Klein bước đầu nghi ngờ người vẽ bích họa, để lại dấu vết chính là "Kẻ nuốt đuôi" Ululuth.
"Trong phế tích thần điện lúc trước có để lại bích họa, một chỗ nào đó trong di tích thần chiến cũng có để lại bích họa... Trong "Vương đình Người khổng lồ", bích họa tương tự, sức mạnh tương tự, nói không phải thì mình có chút không tin nổi... Vị Vua Thiên Sứ này rốt cuộc thích bích họa đến mức nào, đi đến đâu là vẽ ở đó..." Klein không nhịn được lẩm bẩm một câu về Ululuth.
Bóng dáng thứ hai anh chú ý tới chính là người ngồi bên cạnh "Thiên sứ vận mệnh" Ululuth, mặc áo giáp màu đen như bị vẩy máu tươi, tóc đỏ rực như lửa, trẻ tuổi mà anh tuấn.
Sở dĩ bóng dáng đó khiến Klein chú ý là vì anh từng gặp được trong mơ.
Ngoài ra, "nó" cũng là bóng người có dáng ngồi kiêu ngạo nhất trong tất cả, không những ngửa người về sau tựa vào lưng ghế mà còn gác hai chân lên chiếc bàn dài đỏ thẫm, không hề để ý đến các vị có địa vị cao cùng thân phận ở bên cjanh.
"Thiên sứ đỏ", Medici!
Đây là nhóm Vua Thiên Sứ tham gia buổi tụ hội bí mật? Còn có ai khác nữa... Klein suy nghĩ một lúc, quyết định giải cứu đám người của thành Bạc Trắng đang rơi vào vòng tuần hoàn không ngừng nghỉ của vận mệnh.
Trong phương diện này, anh có kinh nghiệm.
"Ừm, trung gian của vòng tuần hoàn chính là bản thân đại sảnh, nhưng không cần phải thử phá hủy, chỉ cần có thể tạm dừng vòng tuần hoàn này trong một thời gian ngắn, để hoàng hôn bên ngoài chiếu vào trong, xua tan trạng thái bất thường... Chúng thuộc về bản thân thần quốc, nói từ địa vị, chỉ có cao hơn chứ không hề kém sức mạnh mà Ululuth để lại..." Klein quan sát vài giây, nhanh chóng đưa ra phán đoán.
Anh ném đồng vàng làm bói toán, sau đó lập tức để linh tính tràn vào ngôi sao đỏ thẫm đại diện cho "Mặt Trời" kia.
Linh thể Dereck Berg lập tức phá tan vòng tuần hoàn của vận mệnh, tạo ra một lỗ hổng vô hình.
Ánh hoàng hôn màu cam từ bên ngoài cung điện nhất thời từ trên cao rọi xuống, bao phủ toàn bộ đại sảnh.
Không đợi "Mặt Trời" nhỏ biết rõ tình huống của bản thân, Klein sợ bị "Tạo vật chủ chân thật" định vị được, lập tức đưa cậu ta quay trở về thế giới hiện thực.
Dereck tỉnh lại từ trong hoảng hốt, phát hiện không biết mình ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn dài màu đỏ từ bao giờ.
Cậu ta mờ mịt ngẩng đầu lên, thấy thủ tịch, trưởng lão Lovya, Heim, Antina đều đang ngồi xung quanh, trên mặt vẫn còn sót lại vẻ hoang mang hoặc ít hoặc nhiều.
Nhớ lại những gì vừa trải qua, Dereck như tỉnh ra, cân nhắc lên tiếng:
"Vòng tuần hoàn vận mệnh..."
"Đúng vậy." Colin Iliad cũng trải qua điều tương tự khẽ gật đầu, đứng dậy.
Ông nhìn quanh một vòng, để tầm mắt rơi xuống bức bích họa gần nhất cũng lớn nhất kia.
Trên bích họa miêu tả khu đại sảnh này, cũng có các cột đá như đuốc, chiếc bàn dài đỏ thẫm, những chiếc ghế cao hoa văn phức tạp và cách bài trí đồ đạc.
Mà trên những chiếc ghế dựa cao này, có mười một bóng người đang ngồi, trên cùng có hai người, bên trái năm người, bên phải bốn người.
Ánh mắt của mấy người thành Bạc Trắng cũng nhìn theo thủ lịch, để nội dung tương ứng phản chiếu vào đáy mắt.
Năm bóng người bên trái theo thứ tự là người đàn ông tóc bạc ôn hòa, người đàn ông tóc độ có tư thế ngồi kiêu ngạo, một ông cụ để râu và có nếp nhăn, chỉ để lộ miệng, một người đàn ông trung niên mang vẻ uy nghiêm mặc áo giáp, một người đàn ông tuấn tú mặc áo dài trắng;