← Quay lại trang sách

Chương 1425 Nỗi sợ của Klein (2)

Đúng rồi, lúc ảo ảnh của nhân viên thánh chức trong trấn Hạ Ngọ kia nhắc đến chuyện ai mê hoặc cánh tay trái của thần - "Thiên sứ bóng tối" Saslier, người lãnh đạo thứ hai của thiên quốc, đã bảo rằng không thể nói ra cái tên đó, giống như bị xóa đi, đây không phải là dấu hiệu của "Bí ẩn" sao?"

"Ngoại trừ những khu vực như "Vương đình Người khổng lồ" này, câu nói có cả "Nữ Thần Đêm Tối" và Amanisis không thể nào nói ra được, cho dù nói ra, người khác cũng không nghe thấy..."

"Người triệu tập "Hoa Hồng Cứu Rỗi" có hai vị, một là "Thiên sứ bóng tối" Saslier, một vị là Nữ thần..."

"Bên ngoài địa điểm bàn tính mưu đồ tràn ngập sức mạnh "Bí ẩn"..."

"Nói cách khác, Nữ thần là người một tay đạo diễn vụ thần Viễn Cổ Thái Dương ngã xuống, mở ra đại biến cố, kết thúc kỷ đệ tam..."

"Để so sánh, bất kể là Adam hay Amon đều kém rất xa..."

"Một vị Chân thần như vậy, lại dễ dàng bị sự sắp đặt của Adam vây hãm, không thể nhúng ta vào chuyện trong thế giới hiện thực?"

"Tuy không phải lợi dụng và mưu đồ thứ mà Nữ thần khao khát nhất, khiến người cam tâm tình nguyện bước vào cạm bẫy, nhưng Nữ thần chấp chưởng Bí ẩn, từng mưu tính chuyện tạo vật chủ thành Bạc Trắng ngã xuống, lại không hề chuẩn bị thêm chút nào sao?"

"Hơn nữa, "đây cũng là ý tưởng của người" có nghĩa là gì? "Người" ở đây chỉ ai?"

"Ôi, hiểu biết nhiều lịch sử bí mật như thế, sau khi mình uống xong ma dược "Học giả cổ đại" sẽ không tiêu hóa hết ngay lập tức ấy chứ..."

Nghĩ đến đây, Klein giơ tay phải lên day thái dương, ép mình chuyển suy nghĩ sang phương diện khác:

"Ảo ảnh của nhân viên thánh chức kia nhắc tới Vua Thiên Sứ thứ tư thì tự mình hủy diệt, là vì ba vị phía sau đều là Chân thần?"

"Nhưng dân cư thành Bạc Trắng thường sẽ dùng tiếng Người khổng lồ nói ra hai cái tên Budhaier và Grabergen, vì sao lại không xảy ra điều bất thường nào?"

"Ở giữa hai chuyện này rốt cuộc tồn tại điểm khác nhau nào?"

"Vị mạnh nhất trong các Vua Thiên Sứ kia, Saslier cánh tay trái của thần, về sau vì sao không thấy nữa, đã biến mất trong dòng chảy bất tận của lịch sử? À, có lẽ chính là một vị Tà Thần nào đó bây giờ, "Tạo vật chủ chân thật", "Mặt tối vũ trụ" hoặc là "Dục Vọng Mẫu Thụ"?"

"Ở ngoài đại sảnh mưu đồ bí mật, còn có thần tính đọa lạc còn sót lại, có phải là vị nào đó đã lưu lại?"

"Ừ, việc "Tạo vật chủ chân thật" sinh ra có liên quan đến "Hoa Hồng Cứu Rỗi", ngài ấy nhìn thấy bức bích họa trong đại sảnh này, sẽ có phản ứng gì?"

Klein vừa suy nghĩ, vừa chuyển ánh mắt về phía "Người chăn cừu" trưởng lão Lovya.

Người phụ nữ này đang tỏ ra hơi mù mờ, dường như không biết nhiều về những cái tên và danh hiệu này, nhưng lại nhận ra được một vài người trong đó, ví dụ như "Thiên sứ vận mệnh" Ululuth.

Bà ta đã trở thành tín đồ của "Tạo vật chủ chân thật" trong khu phế tích thần miếu có bức họa do Ululuth để lại.

Dereck cũng "liếc trộm" Trưởng lão Lovya một cái, nhưng không thấy được sự biến hóa quá rõ ràng về mặt cảm xúc của bà ta.

Là "Mặt Trời" của hội Tarot, Dereck là người hiểu về tình hình bên ngoài nhất trong tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng, hơn nữa còn sớm biết Vua Thiên Sứ gồm những vị nào, nghi ngờ ba vị trong đó sau này đã trở thành thần linh. Lúc này, cậu ta là người không hoang mang và ngỡ ngàng nhất, chỉ là hơi chấn động vì cấp bậc của "Hoa Hồng Cứu Rỗi" mà thôi.

Điều này còn phóng đại hơn tưởng tượng của Dereck rất nhiều!

Chẳng trách chúa lại ngã xuống vì thế... Dereck đầu tiên là vỡ lẽ, sau đó thì rơi vào tâm trạng nặng nề.

Đúng lúc này, khóe mắt cậu ta đảo qua thấy sườn mặt thủ tịch tái mét và khó coi trước nay chưa từng thấy, miệng còn mấp máy ra vài từ:

"Không thể nào, không thể nào..."

... Từ lúc mình có trí nhớ đến nay, thủ tịch chưa từng mất kiềm chế như thế... Ông ấy hẳn là nghĩ tới việc chúa ngã xuống từ các thành viên của "Hoa Hồng Cứu Rỗi"? Không thể chấp nhận chuyện chúa không quay về được nữa? Nhưng, ông ấy đã biết chuyện này từ mình lâu rồi mà... Dereck vừa nảy sinh nghi hoặc thì đã thấy thủ tịch lấy lại vẻ bình thường, chỉ là miệng vẫn mím chặt.

Trong đầu các thành viên khác trong tiểu đội thăm dò đều hiện lên lời tiên đoán ở trong trấn Hạ Ngọ lúc trước:

"Chúa toàn năng, con sám hối... mê hoặc Saslier, các vua thường xuyên đến cung điện thuộc về hoàng hôn để bàn mưu..."

"... Con phát hiện ra mọi chuyện nhưng đã quá muộn, đọa lạc, đẫm máu, đêm tối, thối nát, giết chọc, bẩn thỉu và bóng đen đã ùa ra bao trùm cả vùng đất này."

"Tại họa khủng khiếp sẽ bắt đầu từ đây!"

Heim cầm "Chữ thập vô ám" mất kha khá thời gian để điều chỉnh cảm xúc, sau đó lên tiếng với giọng khàn khàn:

"Nơi này chính là cung điện hoàng hôn, những người này chính là Vua Thiên Sứ và tùy tùng của thần ở kỷ đệ tứ?"

"Họ mưu đồ mọi chuyện, khiến tai họa khủng khiếp xảy ra, khiến chúa vứt bỏ vùng đất này?"

Colin Iliad rút hai thanh kiếm đang cắm phía trước ra, hơi xoay người, trầm ổn đáp lại:

"Khả năng rất lớn."

"Nếu có thể biết được rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì có phải chúng ta sẽ có cơ hội lấy lòng chúa, để người một lần nữa nhìn đến vùng đất này?" Nghe thủ tịch trả lời, Antina vội vàng gặng hỏi.

Giờ phút này, Dereck dường như nhìn thấy được tia thương hại và đau buồn từ trong mắt thủ tịch, nghe thấy ông "ừm" một tiếng:

"Có lẽ."

"Vậy chúng ta tiếp tục thăm dò phía trước đi!" Các thành viên còn lại trong tiểu đội chợt sáng bừng đôi mắt, mở miệng đề nghị.

Đây là lần đầu tiên trong hai ba nghìn năm cực khổ, thành Bạc Trắng cách hi vọng gần đến vậy, không một ai trong số họ muốn từ bỏ, cho dù phải trả giá bằng tính mạng mình cũng không hề hối tiếc.

Colin Iliad thong thả nhìn quanh một vòng, nói:

"Đừng quên quy tắc thăm dò, bất cứ lúc nào cũng không được kích động."

"Xác định nơi này có liên quan đến việc cứu rỗi, chúng ta còn có thể đến thêm lần hai, lần ba, thậm chí nhiều hơn, không cần phải vội vàng như vậy."

Nghe ông nói vậy, các thành viên còn lại của tiểu đội thăm dò chợt bình tĩnh lại, lần lượt đáp:

"Rõ, thưa ngài thủ tịch."

Dưới sự sắp xếp của "Kẻ săn ma" Colin, các thành viên còn lại chia làm những tổ nhỏ, tìm kiếm kỹ càng đại sảnh này một lượt, xem ngoài bích họa ra thì còn có thứ gì đáng giá không.

Đương nhiên, cũng không phải là không có gì, dù sao nơi này cũng là thần quốc của cổ thần, bàn dài, ghế dựa, cột đuốc trông có vẻ bình thường, nhưng chỉ cần mang ra ngoài là đều có chút hiệu quả kỳ lạ, hơn nữa còn có thể duy trì một thời gian rất dài. Nhưng đối với tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng mà nói, đó đều là những thứ không tiện mang theo, thiếu đi giá trị thiết thực.

Về phần các bích họa khác, đều chỉ đặc tả góc độ khác nhau của bức bích họa chính, tổ hợp chúng lại một chỗ vừa vặn có thể tạo thành một hình ảnh lập thể.

Sau khi tìm kiếm xong, đám người Dereck một lần nữa tụ tập lại, đi theo thủ tịch tới cửa ra phía sau đại sảnh.

Nới đó có một cánh cổng đơn lớn màu lam xám.

Colin Iliad đứng lại cách cánh cổng hơn mười mét, cẩn thận quan sát một lát, cuối cùng nói:

"Ngoài cửa có thủ vệ hùng mạnh."